……
Cái gì gọi là "chúng tinh phủng nguyệt" (muôn  vây nguyệt)?
Lần đầu tiên trong đời, Lưu Y Y thật sự cảm nhận  điều .
Phần lớn Công tử tiểu thư trong yến hội đều vây quanh nàng , kẻ thì ân cần hỏi han,   giúp nàng  xách đồ, thậm chí còn  kẻ  nàng  chọn rau lựa món.
Một vài  vốn chơi  với Lâm Chiêu Nguyệt,  ở xa xa  cảnh , khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Lúc Lâm Chiêu Nguyệt  về, liền thấy một màn như .
Lưu Y Y  đám Công tử tiểu thư vây quanh ở giữa, cùng  lựa rau nấu nướng. Nàng   trong đám , yếu đuối e lệ, dịu dàng thướt tha.
"Chiêu Chiêu,   ngươi   thế? Ngươi xem cái bộ dạng đắc ý tiểu nhân đắc chí của nàng  kìa!"
Tiểu thư nhà Hộ bộ Thị lang – Dương Chân bước tới, tỏ vẻ bất mãn .
"Không cẩn thận  va quệt, nên  bôi ít thuốc."
Nói xong, nàng liếc mắt  về phía Lưu Y Y đang ở trong đám đông, thản nhiên bảo:
"Không còn cách nào, ai bảo nàng  là  mà Thái tử điện hạ yêu thương trong lòng chứ. Tỷ cũng  đấy, Thái tử vốn dĩ sủng ái ai thì luôn quang minh chính đại."
Dương Chân  , nghi hoặc  nàng:
"Sao  thấy dạo gần đây ngươi  chút là lạ?"
"Ha, chẳng qua chỉ là một nữ tử tương tư   đáp  mà thôi."
Dương Chân  rõ tình cảm của Lâm Chiêu Nguyệt đối với Tiêu Yểm, thở dài:
"Chiêu Chiêu, con đường  của ngươi thật chẳng dễ  !"
Với tình ý của Thái tử dành cho Lưu Y Y, e rằng chẳng thấy  nàng.
 lúc hai  đang trò chuyện, thì Tiêu Nhiên dẫn theo bốn cung nữ khí thế oai phong bước đến.
Mỗi cung nữ đều xách hai giỏ rau to đùng, nặng trĩu, khiến Lâm Chiêu Nguyệt sững sờ trợn mắt:
"công chúa,   mua nhiều thế?"
"Ta hôm qua  nhờ ngự trù trong cung chỉ dạy, hôm nay nhất định  trổ tài một phen."
Lâm Chiêu Nguyệt  phần nghi hoặc  nàng.
Thấy trong mắt nàng hiện vẻ  tin, Tiêu Nhiên lập tức ưỡn ngực, nghiêm giọng :
"Ngươi cứ chờ xem , đồ tham ăn nhà ngươi."
Lâm Chiêu Nguyệt: …
Bên , tiếng huyên náo dần đến gần, Lâm Chiêu Nguyệt ngẩng đầu  sang, chỉ thấy lấy Lưu Y Y  trung tâm, nhóm Công tử tiểu thư vây quanh nàng  cùng bước tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-32-chieu-chieu-de-co-gia-xem-thu-thu-doan-cua-nguoi-22.html.]
Nàng  khỏi  ,  Lưu Y Y đầy hứng thú.
Lần  trong lễ cập kê của Tiêu Nhiên, hai   xem như xé toang mặt nạ với , nay chẳng    giở trò gì.
"Nguyệt tỷ tỷ."
Giọng nàng  vẫn luôn nhẹ nhàng yếu ớt, khéo che giấu hết thảy sự công kích trong lòng. Cộng thêm dáng vẻ bệnh tật triền miên cùng khuôn mặt yếu ớt đáng thương, quả thực dễ khiến   lầm tin.
Kiếp , nàng từng  lừa gạt như thế.
"Muội thấy tay tỷ tỷ  mang gì cả, đây là rau  lựa kỹ, tặng cho tỷ."
Nói , nàng  đưa giỏ rau trong tay tới.
Trong đó  là rau tươi non, từng cọng đều tươi mướt tràn đầy sức sống.
Lâm Chiêu Nguyệt liếc  một cái, thản nhiên :
"Ta  cần, cảm ơn."
Bị từ chối, Lưu Y Y lập tức như  uất ức lớn lắm, mắt đỏ hoe:
"Nguyệt tỷ tỷ, mấy thứ  đều do  tỉ mỉ chọn lựa, thật lòng  tặng tỷ mà."
Còn  đợi Lâm Chiêu Nguyệt mở miệng,  lưng Lưu Y Y    lên tiếng:
"Quả đúng là nữ nhi võ tướng,    lòng   tặng đồ mà nàng cũng dám ném thẳng  mặt, thật quá vô lễ!"
"Võ tướng suốt ngày chỉ  c.h.é.m chém g.i.ế.c giết, nào   giáo dưỡng gì, vốn là thô lỗ cục mịch, tiểu thư Y Y  cần  chấp  gì…”
Người  còn   hết câu,   ánh mắt sắc bén của Lâm Chiêu Nguyệt dọa cho im bặt.
Đời  nàng từng  Hoàng hậu,    khí thế  giận mà uy, trừ khi đối diện với Tiêu Yểm – kẻ  đầu thiên hạ, bằng  kẻ khác khó lòng  e dè.
"Võ tướng thì ? Họ trấn thủ biên cương, bảo vệ quốc gia, các ngươi hôm nay  sống trong thái bình yên , là nhờ họ lấy m.á.u xương mà đổi lấy. Võ tướng, là rường cột của quốc gia! Dưới lưỡi đao sắc bén, thể hiện trọn vẹn trung nghĩa.
Thế nhưng lưỡi đao trong tay họ  thể trấn áp địch nhân,   đổi nổi sự tôn trọng của  nhà . Các ngươi chẳng qua là chắc mẩm rằng lưỡi đao  sẽ   về phía , nên mới mặc sức khinh nhục!
Một câu “thô lỗ”, “chém giết” liền phủi sạch bao công lao khổ nhọc. Thánh thượng hiện giờ cũng là  võ tướng, chẳng lẽ các ngươi cũng cho rằng  là hạng thô tục?"
Lời  dứt,  trường lặng như tờ.
Nực , ai dám   Hoàng thượng!
"Phụ  và  trưởng  canh giữ biên cương, chiến công hiển hách,  để các ngươi lăng nhục. Nếu để     nữa  kẻ dám phỉ báng một câu, Lâm Chiêu Nguyệt  sẽ lột da các ngươi!"
Lời   truyền tới tai Tiêu Yểm, ngón tay thon dài lạnh lẽo của  khẽ day chiếc nhẫn ngọc  tay, khóe mắt nhẹ cong.
Giữa chốn đông  mà dám ngang nhiên   lột da  khác, đúng là càn rỡ quá mức!
 mà, mắng  lắm!
Mắng cho kẻ khác cứng họng,   phản bác .
Miệng lưỡi cũng sắc bén hơn xưa .