Tiêu Yểm  từng nặng lời với nàng,  mà nàng  chu miệng, ấm ức đến đỏ hoe cả đôi mắt long lanh.
Bộ dáng khiến   sinh lòng thương xót , chớ  chi nam nhân, ngay đến kiếp  của nàng cũng  khỏi động lòng.
Huống hồ nàng là sư  của Tiêu Yểm,  tâm lấy lòng , nên mới cố tình  cận với Lưu Y Y.
Biết Lưu Y Y nơi kinh thành   bằng hữu, nàng liền dẫn nàng   gặp gỡ bè bạn, đưa nàng  chơi.
Nàng  mang bệnh tim, nàng liền thường xuyên gửi tặng những vị dược liệu quý giá.
Trước lễ sắc phong Hoàng hậu, Lưu Y Y  sớm  bản     thất bại, thường xuyên tới  mặt nàng khoe khoang, hành hạ tinh thần nàng.
Còn thản nhiên    ít chuyện riêng tư, trong đó  cả bệnh tim của nàng .
Bệnh tim  sớm   sư phụ chữa khỏi,  thể yếu nhược đến như , chẳng qua là do chính nàng  tự  phục dụng dược vật.
Khiến  ngoài trông thấy tưởng nàng   thể suy nhược, nhưng thật   tổn hại căn nguyên.
Kiếp , cũng vì bệnh tim của Lưu Y Y, Tiêu Yểm    bao  bỏ rơi nàng.
Nhớ  hình ảnh trong lãnh cung  đây, Lưu Y Y với chiếc bụng lớn, ngẩng cao đầu  nhạo nàng ngu ngốc, ánh mắt đầy khinh miệt, trong mắt Lâm Chiêu Nguyệt liền thoáng hiện một tia tự giễu.
Lưu Y Y  cũng  sai, nàng quả thực ngu ngốc, ngu đến nỗi chẳng nhận  việc Tiêu Yểm yêu Lưu Y Y là chuyện hiển nhiên đến thế.
“Biết nàng thấy nàng  thì vui,  thì qua đó , nhớ cẩn thận khi bước , chẳng    thể    ? Hửm?”
Nam nhân cất lời, ngữ khí tựa như trách mắng, nhưng thật  chỉ  lo lắng.
Tiêu Yểm xưa nay chẳng  kẻ  nhiều, lời  thể  rõ trong một câu, tuyệt chẳng dư thêm nửa chữ.
Lời   với nàng nhiều nhất chỉ là: “Lâm Chiêu Nguyệt, nàng    gì? Đừng gây chuyện, Lâm tiểu thư xin hãy tự trọng.”
Thế nhưng khi đối mặt với Lưu Y Y,  dường như  thể bao dung  hết, nhẫn nại vô cùng.
Ngay cả đường nét sắc lạnh giữa hàng mày cũng dường như nhu hòa hơn đôi chút.
Tiêu Yểm tuy là Thái tử, nhưng khi mười tuổi từng mắc trọng bệnh, Hoàng thượng Tiêu Chương liền đưa  đến Hộ Quốc Tự, mãi đến năm mười sáu tuổi mới đón về hoàng cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-3-tat-ca-kien-nhan-cua-tieu-yem-deu-danh-cho-luu-y-y-12.html.]
Có lẽ vì lớn lên nơi cửa Phật,  mang theo khí chất từ bi, dù vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng trong con phượng nhãn sâu thẳm, mỗi khi ánh mắt khẽ chuyển,  mang theo nét thương xót chúng sinh.
Chàng vốn  tuấn mỹ hơn , mày mắt như vẽ, nay khoác trường bào màu huyền viền kim thêu mãng xà, nơi cổ tay đeo một chuỗi Phật châu, càng tôn lên vẻ quý khí thoát tục, cấm dục  thần bí.
Năm xưa nàng đưa lòng ái mộ Tiêu Yểm, ngoài việc  đầu gặp     cứu khỏi vó ngựa, thì chính là vì  dung mạo khuynh quốc khuynh thành   mờ mắt, từ đó trong mắt  còn ánh  trời, trong tim cũng chẳng dung nổi  khác.
Thế nhưng  những chuyện  trải qua, Lâm Chiêu Nguyệt hiểu rõ, trong ánh mắt xót thương chúng sinh ,  gương mặt tuấn mỹ như họa ,  ẩn giấu một trái tim vô tình nhất thiên hạ.
Tiêu Yểm buông Lưu Y Y , vô tình đối diện với ánh mắt của Lâm Chiêu Nguyệt, đôi phượng nhãn đen láy khẽ chớp, giữa mày  nhíu .
Ánh mắt nàng...
Ánh  của hai  giao  trong khoảnh khắc, Lâm Chiêu Nguyệt  như   chuyện gì, thu ánh mắt về, hành lễ :
“Tham kiến Thái tử điện hạ.”
Tiêu Yểm trông thấy động tác của Lâm Chiêu Nguyệt, chân mày vốn đang nhíu  càng siết chặt hơn, ánh mắt u ám  rõ.
Nàng hôm nay...   thế ?
Hôm qua  quá phận  ư?
Cùng lúc đó, Lâm Vãn  cạnh Lâm Chiêu Nguyệt cũng khẽ chau mày, trong lòng dấy lên nghi hoặc giống hệt:
Hôm nay Chiêu Chiêu   kỳ quặc như thế?
Bình thường đừng  là hành lễ, nàng mà nổi hứng thì chỉ hận  thể cưỡi lên đầu Thái tử.
Những  xung quanh  thấy lời Lâm Chiêu Nguyệt, đều đồng loạt ngoảnh đầu  về phía .
Nhìn thấy Tiêu Yểm,   liền đồng thanh hành lễ:
“Tham kiến Thái tử điện hạ.”
“Miễn lễ...”
“Nguyệt tỷ tỷ,  ngờ  gặp tỷ ở đây, Y Y thật là vui vẻ.”
Lời  dứt,  kịp để Lâm Chiêu Nguyệt đáp lời, Lưu Y Y  ghé sát bên tai nàng, nhẹ giọng :