Thiếu nữ  mới tắm gội xong, làn da trắng như tuyết ửng lên sắc hồng phớt, đôi má mịn màng tưởng như  thể vắt  nước.
Một  xiêm y lục nhạt càng tôn lên vẻ xuân thì mơn mởn, ngón tay như cành ngọc, móng khẽ hồng, ánh lên sắc hồng phơn phớt đầy sức sống.
Nàng bưng chén , khẽ nhấp một ngụm, vành chén sứ trắng in  dấu son môi, lưu  vết ấn mờ nhạt.
Tay Tề vương Tiêu Yểm khẽ siết chiếc nhẫn ngọc nơi ngón tay, như đang đè nén điều gì.
“Thiếu niên , Lâm Cô nương  định giải thích ?”
Lâm Chiêu Nguyệt  lời  thì đặt chén  xuống, đôi mắt hạnh trong trẻo mà sáng ngời trực diện  :
“Điện hạ   điều gì?”
Lời  tuy nghiêm túc, song thái độ   phần qua loa hời hợt. Tiêu Yểm chẳng chút nghi ngờ, chỉ cần   lòng, nàng ắt  thể tuỳ tiện bịa  lời đối đáp,   chẳng giống nàng khi còn ở bên cạnh , chân thành thiết tha, như đổi hẳn thành một  khác.
Nam nhân khẽ nhíu đôi mày kiếm.
Thấy vẻ mặt  nghiêm nghị mà nhẫn nại, Lâm Chiêu Nguyệt sợ rằng nếu  thêm, hai   cãi cọ, nay  mới tìm     tìm, nàng    mất hứng:
“Tuy  là Thái tử phi tương lai, nhưng  tìm một gia nô, lẽ nào cũng  bẩm báo với Thái tử điện hạ?”
“Tìm gia nô mà tìm đến tận Tàng Hương Các? Ta còn   Lâm Cô nương   bản lĩnh như thế.”
Ai đến chợ đen mà chẳng  Tàng Hương Các buôn bán thứ gì?
Nam nhân  , ngón tay thon trắng như ngọc  gõ nhè nhẹ lên mặt bàn.
Nghe  ý chất vấn cùng khó chịu trong lời , Lâm Chiêu Nguyệt chỉ cảm thấy hết sức khó hiểu:
“Sao? Chẳng lẽ Thái tử điện hạ ghen  ư?”
“Lâm Chiêu Nguyệt, ngươi là Thái tử phi mà  đính ước!”
Tiêu Yểm vốn là kẻ tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn cứng rắn nhưng tính khí   trọng, hiếm khi nổi giận. Lúc   gọi nàng cả họ lẫn tên, cho thấy cơn giận  dâng đến bờ vực phát tác.
Có lẽ bởi tâm tư báo thù, Lâm Chiêu Nguyệt thấy  khó chịu liền cảm thấy khoái ý, đang định buông lời châm chọc thêm, chợt  ngoài cửa  tiếng gõ.
Nàng liếc  Tiêu Yểm, thấy nam nhân uống xong một ngụm , dường như  áp xuống cơn giận.
Nàng bĩu môi, tỏ vẻ chán chường,  đó đội mũ che  hờ hững cất giọng: “Vào .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-14-lam-chieu-nguyet-nguoi-la-thai-tu-phi-cua-ta-trong-tuong-lai-12.html.]
Chưởng quầy đẩy cửa bước ,  mặt là vẻ mừng rỡ như nhặt  báu vật:
“Tiểu thư,  thứ đều  chuẩn   thoả, mời  nghiệm hàng.”
Nói đoạn, liền nghiêng  sang bên, để lộ một thiếu niên phía .
Hôm qua lúc lô hàng  đến,  giao hàng   ngớt miệng ca ngợi dung mạo thiếu niên  là tuyệt sắc. Hắn mới liếc mắt qua  thấy đích xác so với những   còn hơn một bậc. Nào ngờ  khi tắm rửa sạch sẽ, ăn vận chỉn chu,  càng kinh diễm động lòng .
Thiếu niên rụt rè bước , trong mắt còn mang vài phần dè dặt, ngón tay lén siết chặt lấy tay áo, lộ vẻ   tự nhiên.
Trên   là bộ y phục trắng tinh, tóc dài mượt mà buông xuống bờ vai, mày dài như vẽ, dung mạo mĩ lệ đến mức khó phân nam nữ. Môi đỏ như son khẽ cong lên, đồng tử màu nhạt khiến đôi mắt càng thêm trong trẻo thuần tịnh, tạo nên sự tương phản rõ rệt với đôi mắt sâu thăm thẳm khó dò của Tiêu Yểm.
Ánh mắt Lâm Chiêu Nguyệt loé lên vẻ kinh diễm, tuy đời  nàng     dung mạo xuất chúng, nhưng giờ đây   vẫn  khỏi cảm thán: quả là một  xác tuyệt mỹ.
Khí chất     đặc biệt, là vẻ cao quý chỉ  thể dưỡng thành từ nơi kim ngọc giàu sang từ bé.
Người như , hoặc là long phượng trong loài , hoặc cũng là  thế cao quý.
Đời , nàng một lòng đặt nơi Tiêu Yểm,  từng nghĩ sẽ điều tra  phận của . Mãi đến khi  liều  vì nàng, c.h.ế.t ngay  mặt nàng...
“Khách quan  ý chứ?”
Lâm Chiêu Nguyệt khẽ gật đầu.
“Vậy mời khách quan ban cho  một cái tên.”
Ban tên?
Đời    chuyện . Lúc  đến phủ Lâm gia   gọi là Tiểu Bạch.
Nghe quản gia kể, Tiểu Bạch là do  trông thấy  đường, khi    thoi thóp giữa trời tuyết, thấy thương xót nên mới đưa về, xem Lâm phủ  sẵn lòng thu nhận  chăng.
Nàng nghĩ phủ Lâm gia nuôi thêm một miệng ăn cũng chẳng đáng gì, liền để  ở .
Người  rõ lai lịch như thế ở bên cạnh, Lâm Chấn Ca  yên lòng, liền cho   tra, mới  rõ  thế của Tiểu Bạch.
Từ nhỏ đến lớn,  luôn  bán,  bỏ trốn,   bắt về,   bán ...
Lâm Chiêu Nguyệt  ngờ, chỉ một chút thiện tâm thuở ban đầu,  khiến  về  vì nàng mà dũng cảm che chắn  mũi đao.
Nàng  thiếu niên, dịu giọng hỏi:
“Ngươi  tên ? Hoặc  cái tên nào mà ngươi thích ?”