Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 8: Ừm, Tần Đại ca của nàng, thật tốt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:43
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thị cũng nỗi lo , nhưng nàng vẫn chắn mặt Đào Hoa: “Mẫu xem .”

 

“Hay là , mẫu ,” Đào Hoa dũng cảm bước , “Đây là nhà họ Tần, nhà họ Trần. Nơi hoan nghênh , nếu dám đến, sẽ cầm chổi đuổi !”

 

Đào Hoa đoạn, lấy hết dũng khí bước nhanh qua ngưỡng cửa.

 

nàng cửa, đặc biệt là khi thấy bên ngoài, khí thế nàng liền tiêu tan hết.

 

“Tần Đại ca!” Thấy nam nhân đó, Đào Hoa kìm mà cong khóe môi, “Tần Đại ca về nhanh ?”

 

Tần Phong đang dỡ những cây tre vai xuống.

 

Nghe Đào Hoa hỏi , liền chuẩn đáp lời.

 

ngẩng đầu lên, liền thấy Chu Thị phía Đào Hoa.

 

Hắn tại chỗ ngừng một chút, nghĩ nghĩ vẫn gọi Chu Thị một tiếng: “Mẫu .”

 

“Ai.” Chu Thị vội vã từ trong nhà bước , “Hiền tế về , đến thăm Đào Hoa, nãy còn nhắc đến ngươi đó. Đào Hoa ngươi lên núi thu bẫy, ngờ về nhanh như .”

 

Mèo con Kute

Chu Thị , ba cây tre Tần Phong vác về, hỏi: “Người đang bận rộn gì ?”

 

Tần Phong vốn dĩ vì tiện việc mà vén tay áo lên, cánh tay cường tráng cũng lộ ngoài.

 

Bây giờ thấy Chu Thị ở đây, liền hạ tay áo xuống, ngữ khí bình đạm giải thích: “Làm một cái giá phơi quần áo.”

 

Đào Hoa lời , trong lòng tức thì dâng lên một dòng nước ấm.

 

Hôm qua khi phơi chăn màn nàng chỉ tiện miệng nhắc với một câu, ngờ ngày hôm ngay chuyện đó.

 

Lời của xem trọng như , Đào Hoa cảm động đến cổ họng chua xót.

 

Nàng tươi hơn, thậm chí nhịn khẽ với Chu Thị khoe khoang: “Mẫu , hôm qua mới tùy tiện với thôi, mà hôm nay . Hắn nhất định khát nước , rót cho một bát nước uống.”

 

“Ừm, ngươi mau .” Thấy hiền tế và con gái hòa thuận như , Chu Thị trong lòng cũng vui vẻ, “Vậy hai đứa cứ bận rộn , xin phép , ngươi còn đang chờ bên sông.”

 

Đào Hoa giữ mấy câu, nhưng Chu Thị quả thực tiện ở , vội vàng .

 

…………

 

Tần Phong phát hiện, ánh mắt tiểu cô nương gì đó đúng.

 

Mắt nàng long lanh, như chứa hai vũng nước, trong suốt đến đáy, xinh .

 

Hơn nữa nàng cứ một tiếng “Tần Đại ca”, một tiếng “Tần Đại ca”, tiếng nào cũng vui vẻ hơn tiếng nào.

 

Rõ ràng tối qua khi đẩy tay nàng nàng vẫn còn giận dỗi, lúc chẳng lẽ thông suốt ?

 

chuyện đó Tần Phong cũng tiện hỏi, chỉ đành chờ thêm vài ngày nữa .

 

Hắn chặt tre, tiểu cô nương liền theo nhặt cành tre, lúc nào cũng quấn quýt bên .

 

Cho đến khi chợt , nàng kịp dừng, liền đ.â.m sầm một cái lòng .

 

Nhìn tiểu cô nương ôm mũi kêu đau, Tần Phong khỏi thấy buồn .

 

“Đừng bận nữa, hôm nay bắt một con gà rừng, ngươi dọn dẹp , hôm nay ăn gà.”

 

Nghe Tần Phong , Đào Hoa mới nhớ chuyện .

 

Tần Đại ca, khi trời tối mới về , sớm ?”

 

Tần Phong bình thản : “Không thu hoạch gì nên về thôi.”

 

là, thực núi gặp mấy dân chặt củi. Dân làng Trần Đại Sơn hôm qua khi lấy tiền bán con gái liền lập tức mua rượu. Tần Phong lo Trần Đại Sơn say rượu sẽ đến gây rắc rối cho Đào Hoa, nên mới vội vã xuống núi.

 

Hơn nữa cũng quên chuyện tiểu cô nương giá phơi quần áo, nên tiện đường chặt ba cây tre mang về.

 

những điều Đào Hoa đều , chỉ vui vẻ dọn dẹp gà rừng.

 

Lúc ăn cơm Đào Hoa nhắc với Tần Phong về chuyện cái sân.

 

Tần Phong sống một , dù sói nhảy cửa sổ cũng sợ.

 

bây giờ trong nhà thêm một tiểu cô nương yểu điệu, tường rào cũng .

 

Thế là liền đồng ý ngay lập tức.

 

Phía núi là tre, lấy mãi hết, Tần Phong liền tính một hàng rào tre.

 

Đào Hoa tự nhiên cũng ủng hộ.

 

Hai vợ chồng , dành trọn bốn ngày để xong hàng rào tre, vây quanh một cái sân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-8-um-tan-dai-ca-cua-nang-that-tot.html.]

 

Hàng rào cao chừng một , Đào Hoa hàng rào liền thấy bên ngoài nữa, nhưng Tần Phong hình cao lớn, cao hơn hàng rào một cái đầu, vẫn thể rõ mồn một bên ngoài.

 

Đào Hoa thấy mới lạ, liền nhảy lên để bên ngoài.

 

nàng cứ nhảy lên nhảy xuống, vẫn thể rõ.

 

Tần Phong liền phía nàng, thấy nàng như , dứt khoát nắm lấy eo Đào Hoa, một tay liền nhấc Đào Hoa lên.

 

Đào Hoa cảm thấy tầm mắt bỗng nhiên sáng rõ, đôi bàn tay lớn ở eo cũng như gọng kìm sắt, nóng bỏng tràn đầy sức mạnh, hệt như ngày đó ôm nàng từ sông lên .

 

Đào Hoa cũng nữa, chợt nghĩ đến cảnh lau .

 

Vai và lưng cực kỳ rộng, cả đều là bắp thịt săn chắc, đôi cánh tay càng thêm cường tráng hữu lực.

 

Một buổi sáng nọ, nàng tỉnh dậy, phát hiện đang nép trong vòng tay . Mùi hương đặc biệt dễ chịu, lẽ do mấy ngày nay thường xuyên tiếp xúc với tre, toát một mùi hương thanh khiết của tre.

 

Nghĩ đến tất cả những điều , lòng Đào Hoa như trống đ.á.n.h dồn dập, thình thịch thình thịch như vỡ tung lồng n.g.ự.c nàng.

 

Không chỉ , nguyệt sự hình như còn cuộn trào một chút.

 

sáng nay khi thức dậy, nàng xác nhận rõ ràng, nguyệt sự rõ ràng hết , còn...

 

Cảm giác đó thật kỳ lạ, Đào Hoa đây từng trải qua.

 

Nàng hoảng, vội : “Tần đại ca, mau đặt xuống .”

 

Sau khi hai chân chạm đất, bàn tay lớn của Tần Phong cũng rời khỏi eo Đào Hoa.

 

Đào Hoa bỗng cảm thấy hụt hẫng, nàng bàn tay rời khỏi , nàng ở gần hơn một chút.

 

Đào Hoa đột nhiên xoay , vươn đôi cánh tay nhỏ gầy ôm chặt lấy vòng eo vạm vỡ của Tần Phong.

 

“Tần... Tần đại ca,” giọng Đào Hoa khẽ run rẩy, “Tần đại ca~”

 

Ngoài việc gọi tên đàn ông mắt, Đào Hoa nên gì.

 

Người và giọng của tiểu cô nương đều mềm mại đáng yêu như , ngọn lửa nhỏ ẩn sâu trong cơ thể Tần Phong chợt bùng lên.

 

Hắn đưa tay , bàn tay lớn như quạt mo vuốt ve tấm lưng mảnh mai của Đào Hoa.

 

Lưng Đào Hoa khẽ run, nàng thì thầm: “Tần đại ca, trời tối .”

 

“Ừm,” Tần Phong giọng khàn khàn, “Nguyệt sự của nàng kết thúc ?”

 

Giọng Đào Hoa càng mềm mại hơn: “Ừm, sáng sớm sạch .”

 

“Tốt.” Tần Phong trầm giọng đáp một tiếng, một tay bế ngang Đào Hoa vòng tay mạnh mẽ.

 

Cùng với bước chân như băng của Tần Phong, Đào Hoa chỉ cảm thấy đến thở cũng .

 

Nàng mơ hồ dường như sắp chuyện gì sẽ xảy giữa và Tần Phong.

 

Nàng căng thẳng, căng thẳng đến mức nên lời, thậm chí dám Tần Phong.

 

Cơ thể Tần Phong cũng căng cứng, cố hết sức kiềm chế bản .

 

tiểu cô nương trong lòng hoảng sợ.

 

Nhẹ nhàng đặt nàng lên chăn đệm, cúi đầu khẽ hôn lên môi nàng một cái.

 

“Đào Hoa, .”

 

“Tần đại ca,” mặt Đào Hoa đỏ như nhỏ máu, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, “Chúng là sắp viên phòng ?”

 

“Ừm, nàng là thê tử của , đừng sợ.”

 

“Ừm,” Đào Hoa vòng tay qua cổ Tần Phong, giọng mềm mại đến mức như chảy nước, “Chàng là trượng phu của , sợ.”

 

Tần Phong cúi xuống, làn da màu đồng che phủ làn da trắng như tuyết.

 

…………

 

Sáng hôm , Đào Hoa tỉnh dậy vì mùi thơm của súp gà.

 

Nàng mở mắt , trời sáng trưng .

 

Bên cạnh còn bóng dáng trượng phu tân hôn, nhưng y phục của nàng đặt ngay ngắn ở cuối giường, từ đầu đến chân, từ trong ngoài, thiếu một bộ nào.

 

Nghĩ đến chuyện tối qua, Đào Hoa đỏ mặt, nhưng nàng nhanh chóng nhịn khẽ bật .

 

Ừm, Tần đại ca của nàng, thật !

 

 

Loading...