Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 73: --- Tần Đại ca, ta cũng nhớ huynh rồi
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:04:32
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mới ,” Đào Hoa ngẩng đầu, đôi mắt to tròn, trong veo, đen trắng rõ ràng chằm chằm Tần Phong, “Quá khứ của Tần Đại ca qua , hơn nữa cũng chẳng liên quan gì đến .
Cho nên chỉ hỏi những chuyện liên quan đến , nếu yêu thích phu nhân huyện lệnh, hơn nữa đến giờ vẫn còn yêu thích nàng , sẽ đau lòng khó chịu, sẽ đến c.h.ế.t mất.”
“Đào Hoa ngốc, hôm nay ở Tiêu gia lúc nàng hỏi , trả lời mặt nàng . Ta yêu thích nàng , từng . Khi chỉ là để nương vui lòng một chút.
Nương cả đời sống mấy , khó lắm mới vài chuyện khiến bà vui lòng. Nàng dâu mà bà ưng ý, đương nhiên sẽ từ chối. Thế nhưng chúng ngay cả hôn sự cũng định thành, nhà gái từ chối .
Giữa và nàng , bất luận là trong quá khứ hiện tại, là tương lai, cũng sẽ bất kỳ liên quan nào, nàng cần đau lòng.”
Đào Hoa “ừm” một tiếng, nghĩ nghĩ hỏi: “Vậy nương thì , vẫn từng hỏi , bà qua đời như thế nào?”
“Nương an lành. Bà từ nhỏ thể , sức khỏe vẫn luôn yếu ớt, nhưng cũng bệnh lớn gì, chẳng qua là đèn cạn dầu mà thôi, lúc cũng quá nhiều đau đớn.”
Đào Hoa khẽ gật đầu: “Vậy thì .”
“Phải đó, đối với nương, cũng quá nhiều tiếc nuối, đối với bà mà , kỳ thực đây cũng là một sự giải thoát.” Tần Phong , bất giác ôm chặt tiểu tức phụ trong lòng, “Nàng còn gì hỏi ?”
“Có chứ,” Đào Hoa đầy vẻ tò mò, “Cha rốt cuộc là gì? Thân phận hiển hách ? Lại còn thể cưới nhiều thê , sinh nhiều con trai như .”
Tần Phong bật : “Nàng chỉ gặp mỗi và Tiêu Văn Khiêm , thể quả quyết nhiều con trai ?”
“Chỉ riêng hai các ngươi là cùng cha khác , còn một đích tử, phía còn nhắc đến một lục , thứ tự đến sáu , chắc chắn nhiều.”
“ ,” Tần Phong nheo mắt cẩn thận nhớ , “quả thật là ít.”
Sau đó hỏi: “Nàng hoàng đế đương kim là vị nào ?”
Đào Hoa lắc đầu: “Không , tên của hoàng đế thì bọn là dân đen thường dân thể . Ta chỉ năm ngoái năm gì đó, lão hoàng đế băng hà, đó thì thái tử đăng cơ. Hoàng đế mới bây giờ chắc là thái tử lúc đó. Sao ? Tần đại ca, hỏi chuyện ?”
Đào Hoa mắt đầy kinh ngạc, thậm chí chút kinh hãi: “Chẳng lẽ cha còn quan hệ với hoàng gia ư? cha họ Tiêu, hoàng thượng đương kim họ Lý mà!”
Tần Phong phản ứng của tiểu tức phụ chọc : “ , đúng là khác họ. Cha thể đầu thai con của hoàng gia, nhưng con rể hoàng gia, thật chính là phò mã của trưởng công chúa đương triều.”
“Cái gì!!!” Đào Hoa kinh ngạc đến nỗi giãy thoát khỏi vòng tay của Tần Phong, “Tần đại ca, thật ? Sao thể chứ?”
“Vì thể? Bởi vì trở về núi săn b.ắ.n trồng trọt, từ bỏ phận trông vẻ hào nhoáng đó, nên nàng thấy thể tưởng tượng nổi ?”
“Đâu chỉ riêng , bất cứ ai thấy cũng sẽ thấy thể tin nổi thôi. Cha là phò mã của trưởng công chúa đương triều, trở về thôn trồng trọt, chuyện khác cũng sẽ tin .”
“Ta cần khác tin. Đào Hoa,” Tần Phong nắm lấy tay tiểu tức phụ, giọng điệu bình thản mà trang trọng, “Mặc dù cha là phò mã, mặc dù tước vị đó vẻ vẻ vang, nhưng tất cả đều là vinh quang do trưởng công chúa mang cho , liên quan gì đến bản .
Nương là ngoại thất, là thứ tử của Tiêu gia, chỉ cần bọn là thứ tử mà mạnh hơn đích tử một chút thôi, bọn sẽ chịu sự chèn ép của trưởng công chúa. Những năm tháng ở Tiêu gia là những năm tháng u tối nhất trong cuộc đời .
Ta thà săn b.ắ.n trồng trọt và cùng nàng trải qua những ngày tháng nam cày nữ dệt, cũng sẽ về Tiêu gia nữa. Nàng nhớ Đào Hoa, nam nhân của nàng họ Tần, bất cứ quan hệ gì với Tiêu gia.”
“Thật ? Chàng thật sự nghĩ như ư Tần đại ca?” Đào Hoa chằm chằm nam nhân của , “Chàng thật sự sẽ về ngôi nhà đó nữa đúng , sẽ luôn ở cùng tại Bạch Vân Thôn ?!”
Đào Hoa ôm chầm lấy Tần Phong, trong lòng thấp thỏm yên: “Vốn dĩ cảm thấy hai chúng xứng đôi, nhưng bây giờ mới phát hiện phận cao quý đến , lo lắng xứng với , lo lắng sẽ rời bỏ . Tần đại ca, đừng rời bỏ ?”
“Đương nhiên sẽ tiểu ngốc,” Tần Phong mật tựa cằm lên trán tiểu tức phụ, “Từ nay về , chỉ là Tần Phong, Tần đại ca của nàng, cha của con nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-73-tan-dai-ca-ta-cung-nho-huynh-roi.html.]
Đột nhiên Tần Phong chủ động nhắc đến con cái, Đào Hoa chợt đỏ mặt.
“Đâu con cái chứ? Vẫn động tĩnh gì , hai chúng thành cũng mới đầy một tháng mà thôi.”
“Ta , nên nên cố gắng thêm chút nữa .”
“Cái gì mà,” Đào Hoa nũng nịu, “Chàng đáng ghét.”
Tần Phong liếc mắt một cái liền thấu tiểu tức phụ: “Nàng đang dối, nàng ghét .”
Mèo con Kute
Đào Hoa mắt chứa xuân tình, lén lút trộm nam nhân của một cái, thật mà trong lòng…………
Nàng cũng nhớ vòng ôm rộng lớn ấm áp và cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của .
Hai ngày nay ngủ trong khách điếm, nàng thấy chỗ nào cũng thoải mái.
Nàng khẽ cúi đầu: “Vậy đun nước cho tắm.”
Tần Phong hiểu ý tiểu tức phụ, cúi đầu khàn giọng : “Ta nhớ nàng Đào Hoa.”
Hơi thở nóng bỏng của nam nhân cho hai dái tai của Đào Hoa đỏ rực, ngay cả thể cũng ngừng khẽ run rẩy: “Ta, cũng nhớ Tần đại ca.”
Tần Phong tiểu tức phụ khẽ khàng dịu dàng trong vòng tay , huyết dịch đều thẳng tuột chảy xuống.
“Ta đun nước nhé, nàng giúp lấy một bộ y phục sạch sẽ, lát nữa nàng cũng tắm rửa một chút.”
Đào Hoa khẽ “ừ” một tiếng, xoay rời khỏi phòng bếp.
Nàng hết trải giường xong, đó mới tìm y phục giặt.
Lần đón năm mới, nàng tự tay xiêm y mới cho và nam nhân. Riêng nàng còn lén lút một chiếc yếm nhỏ màu đỏ, vốn định mặc đêm giao thừa, nào ngờ xảy chuyện như , nên đành trì hoãn đến tận hôm nay.
Trên chiếc yếm , nàng còn đặc biệt thêu mấy đóa hoa đào hồng phấn.
Vậy thì tối nay , mặc cho xem.
Đợi khi Đào Hoa ôm y phục đến phòng bếp, Tần Phong cũng đun nước xong.
Tần Phong thấy tiểu tức phụ chỉ mang y phục của một đến, liền hỏi nàng: “Nàng tắm ư?”
“Tắm, cứ tắm ở đây, bưng một chậu nước phòng. Chàng tắm rửa sạch sẽ , y phục lát nữa cứ đốt bỏ luôn.”
Tần Phong khẽ nhíu mày: “Trong nhà thùng tắm lớn, đợi qua năm tìm thợ mộc đóng một cái. Trước một quen xuề xòa , tùy tiện lau qua loa là , giờ thì nữa .”
Quả thật, Tần Phong trong nhà thùng gỗ lớn, khi Đào Hoa gả về cũng chỉ dùng chậu múc nước lau rửa thể mà thôi. Đào Hoa cũng một thùng tắm lớn để ngâm .
Nàng gật đầu: “Được, thì đợi qua rằm tháng giêng hãy .”
Tần Phong “ừ” một tiếng, từ phía ôm lấy tiểu tức phụ, thở nóng rực: “Đến lúc đó giúp nàng tắm.”