Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 6: --- Cô ngốc, chàng ấy là đang xót nàng

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:41
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Biết Tần Phong ngày hôm lên núi, Đào Hoa vốn định dậy sớm nấu cơm cho .

 

khi trời còn sáng, Tần Phong rời .

 

Lúc thức dậy, Đào Hoa vẫn còn mơ màng ngủ, nhưng nàng thấy nam nhân dậy, theo bản năng liền dậy mặc y phục.

 

Thế nhưng nàng còn chạm xiêm y Tần Phong ấn xuống.

 

“Trời còn sáng, nàng cứ ngủ thêm một lát . Ta ngoài xong nàng hãy cài chặt cửa, khi trời tối hẳn là thể về nhà.”

 

Đào Hoa vốn kiên trì dậy, dù nàng cũng thể để phu quân nàng đói bụng ngoài việc.

 

Thế nhưng nàng dậy quá vội, nguyệt thủy ào ạt trào ngoài.

 

Nàng cảm thấy ga trải giường lẽ bẩn, nên dám giãy giụa nữa, chỉ ngoan ngoãn trong chăn.

 

Tuy nhiên nàng ngủ tiếp, mà vẫn luôn lắng tai động tĩnh bên ngoài.

 

Nàng thấy Tần Phong hình như bếp, dường như còn bận rộn một hồi.

 

Đợi đến khi tiếng động trong bếp biến mất, nàng mới ôm bụng bò dậy khỏi giường.

 

Đợi khi xong quần áo và ga trải giường, trời cũng hửng sáng.

 

Lúc , bụng Đào Hoa cũng đói .

 

Khi nàng bếp mở vung nồi chuẩn chút đồ ăn cho , phát hiện bên trong nấu sẵn khoai lang.

 

Tuy phần dính đáy nồi cháy khét, nhưng củ khoai lang lớn, đủ cho Đào Hoa ăn hai bữa.

 

Nghĩ đến đây, lòng Đào Hoa chua xót ngọt ngào.

 

Ngọt ngào là bởi nam nhân cho nàng dậy sớm bận rộn, chỉ để nàng hầu hạ , mà thậm chí còn ngược bữa sáng cho nàng.

 

Chua xót là, đến , nhưng chịu chạm nàng, chịu phu thê thật sự với nàng.

 

Mang theo tâm trạng chua xót ngọt ngào như , Đào Hoa ăn nửa củ khoai lang.

 

Ăn xong nàng liền bỏ ga trải giường bẩn giỏ, định mang bờ sông giặt.

 

Trong nhà tuy nước, nhưng chậu đủ lớn, giặt một hai bộ quần áo mỏng thì , còn giặt ga trải giường thì khó khăn.

 

Thế nhưng nàng muộn, khi nàng đến bờ sông thì còn chỗ nữa .

 

Đang về phía hạ lưu sông, giọng của Tôn Tiểu Lan đột nhiên vang lên:

 

“Đào Hoa, nơi đây! Ta còn một chỗ, nàng thể qua đây cùng .”

 

Hạ lưu nước cạn, nếu bất đắc dĩ, Đào Hoa cũng đến đó.

 

Nàng thấy Tôn Tiểu Lan gọi , lập tức xách giỏ về phía Tôn Tiểu Lan.

 

Khi Đào Hoa đang giặt ga trải giường, Tôn Tiểu Lan thấy một vệt m.á.u đó.

 

Nha đầu cũng hổ, tủm tỉm hỏi Đào Hoa: “Thế nào? Đêm qua thoải mái ?”

 

Đào Hoa lời , sắc mặt lập tức trầm xuống, thậm chí ngay cả động tác chà ga trải giường cũng dừng .

 

Tôn Tiểu Lan thấy phản ứng của Đào Hoa đúng, liền hạ giọng hỏi nàng: “Xảy chuyện gì ? Là quá lớn khiến nàng thoải mái ?”

 

“Không …………” Đào Hoa c.ắ.n môi, rầu rĩ , “Chàng… vốn dĩ chạm .”

 

“A?” Tôn Tiểu Lan kinh ngạc há hốc mồm, “Nàng xinh như , da thịt mềm mại, chạm nàng chứ? Là ? Ấy đúng, nàng chạm nàng, cái ga trải giường ?”

 

Đào Hoa nghẹn ngào: “Đây là nguyệt thủy của , quá nhiều, cẩn thận bẩn ga trải giường. Nói cũng thật mất mặt, nguyệt thủy đến còn , vẫn là thấy cho . Đến tối, thấy chạm , liền chủ động sờ , nhưng gạt tay , còn hẵng tính.”

 

Đào Hoa càng càng thấy tủi , mắt đỏ hoe hỏi Tôn Tiểu Lan: “Nàng là ghét bỏ ?”

 

“Ha ha ha!” Tôn Tiểu Lan phá lên, “Nàng ngốc Đào Hoa?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-6-co-ngoc-chang-ay-la-dang-xot-nang.html.]

 

Đào Hoa hiểu: “Ta ? Nàng chẳng đôi khi cũng chủ động một chút ?”

 

“Ha ha ha,” Tôn Tiểu Lan c.h.ế.t, “Cô ngốc. Cũng tại hôm qua rõ với nàng, chuyện cũng thể ngày nào cũng , nàng đến nguyệt thủy thì thể chuyện đó , hiểu ? Nàng tự nghĩ xem, nàng như thì ?!”

 

Đào Hoa suy nghĩ kỹ càng, mặt lập tức đỏ bừng.

 

“Xem ………… là hiểu lầm , cũng là đang xót .”

 

còn gì! Đồ ngốc! May mà hôm nay nàng gặp , nếu nàng chẳng sẽ một ngốc nghếch mà giận dỗi . Chẳng trách thấy sắc mặt nàng trông tệ lắm, giờ thì , hiểu lầm giải tỏa, nàng nên vui vẻ một chút chứ?”

 

“Ưm!” Đào Hoa gật đầu, mặt lập tức nở một nụ , “Ta cho nàng , sáng nay còn chừa cơm cho , định…………”

 

Đào Hoa còn xong, xen với giọng điệu mỉa mai:

Mèo con Kute

 

“Ai da chao ôi, sáng sớm tinh mơ mà ở đây bàn luận về đàn ông , cứ ngỡ ai da mặt dày như chứ? Hóa là Đào Hoa , thì chẳng gì lạ .”

 

Đào Hoa cau mày, ngẩng đầu liền thấy Vương Đại Nương bưng một chậu quần áo tới.

 

Hôm đó nàng Tần Phong cứu lên ở bờ sông, chính là Vương Đại Nương loan tin đồn trong làng, nàng ở bờ sông cùng gian díu, thanh danh nàng.

 

Đào Hoa hận đến tận xương tủy Vương Đại Nương , liền nghển cổ đáp một câu: “Ta và chị em bàn luận về phu quân của thì liên quan gì đến ngươi? Tiếng chúng nhỏ đến , rõ ràng là chính ngươi cứ cố tình rình , mà còn trách da mặt dày, lấy cái thể diện đó?!”

 

“Ôi chao, nha đầu xem, các vị đều xem!” Vương Đại Nương đặt chậu quần áo trong tay xuống đất, chống nạnh liền hét lớn, “Các vị tiểu Đào Hoa xem, thành đúng là khác biệt, miệng lưỡi cũng nhanh nhạy hơn nhiều.

 

Ai da chao ôi, cũng hổ, sáng sớm cùng mấy tiểu ở đây bàn luận về nam nhân. Chậc chậc, cứ như sợ tối qua nàng .”

 

Vương Đại Nương , những khác cũng hùa theo: “ đó, ai mà chẳng từng , ở đây khoe khoang cái gì chứ!”

 

“Phải đó, Đào Hoa thật tầm thường !” Vương Đại Nương tiếp tục bôi nhọ Đào Hoa, “Hôm , thiếu gia nhà tiệm lương dầu trấn nạp nàng , hôm nàng cùng nam nhân lén lút tư tình ở bờ sông, hôm qua cùng ngủ chung một gối .

 

Ta cho mà , nàng chính là một đóa đào hoa thối nát, thể e rằng sớm còn trong sạch nữa , cũng chỉ cái tên Tần Phong từ nơi khác đến mới chịu cưới nàng thôi. Hết cách , họ Tần tuổi quá lớn, tìm cô nương nào hơn nữa!”

 

Vương Đại Nương quá đáng, Đào Hoa tức đến đỏ mặt, nếu là ngày thường nàng chắc chắn dám lớn tiếng cãi cọ với khác.

 

nàng bây giờ là từng trải qua cái c.h.ế.t một , hơn nữa gả cho Tần Phong vợ, là nữ chủ nhân của nhà họ Tần, nàng giờ cái dũng khí đó !

 

Nàng đặt tấm ga trải giường trong tay xuống, dậy, trợn mắt Vương Đại Nương một cái :

 

“Ngươi bậy bạ gì đó, ngươi tưởng ngươi đang giấu giếm tâm tư gì ? Chẳng là năm đó chuyện con gái nhà ngươi bỏ trốn cùng bán hàng rong bắt gặp ?

 

Ta lười quản chuyện nát nhà ngươi, căn bản thèm ngoài rêu rao! Là tên bán hàng rong chiếm tiện nghi của con gái ngươi xong tự lắm mồm lung tung, con gái ngươi mất danh tiếng ngươi tìm tên bán hàng rong đó, ngươi ngày ngày cứ chằm chằm .

 

Cứ cơ hội là ngươi lăng mạ sự trong sạch của . Con mắt nào của ngươi thấy thể sớm còn trong trắng? Chẳng lẽ bái đường thành với là ngươi ! Ngươi chính là cố ý báo thù , ngươi tưởng ?!”

 

Đây vẫn là đầu tiên Đào Hoa cãi vã với khác giữa chốn đông , giọng nàng tuy run rẩy, nhưng khí thế hề thua kém lão tiện bà chút nào.

 

Hơn nữa chuyện nàng lúc đó cũng coi như oanh động cả thôn.

 

Lúc ai mà chẳng con gái Vương Đại Nương tư tình với một bán hàng rong?

 

Con gái nàng vốn dĩ hôn ước, khi chuyện đó xảy liền đêm đó tìm đến hủy hôn, con gái nàng tìm nhà chồng , đành gả cho một lão què mang theo con cái ở khe núi bên cạnh.

 

Bây giờ Đào Hoa , đều kinh ngạc.

 

“Thì ! Ta tại Vương Đại Nương thành kiến lớn với Đào Hoa đến thế chứ?”

 

, lớn tuổi như , mà cứ mãi bám riết một cô nương trẻ tuổi buông!”

 

Trong chốc lát, nhao nhao chỉ trích Vương Đại Nương.

 

Vương Đại Nương mất mặt, cố gắng xoay chuyển tình thế: “Các ngươi đừng con tiện tì lừa gạt! Ta đều là thật, nàng đây là chuyện bại lộ xong liền c.ắ.n càn khác!”

 

Đào Hoa bật : “Vậy câu nào ngươi là thật? Câu vu khống thể trong sạch ? Nếu ngươi , thì hôm nay sẽ chứng minh cho xem!”

 

Đào Hoa xách tấm ga trải giường mang đến.

 

Nàng giơ vệt m.á.u đó cho xem, từng chữ từng câu : “Thân thể trong sạch, xin hỏi vết lạc hồng chứ!”

 

 

Loading...