Đào Hoa bản tính lương thiện, nhẫn tâm.
Giờ đây bà Phương cùng họ cả , chỉ còn Đào Hoa và Meiniang trơ trọi tại chỗ.
Sau một lúc giằng co, Đào Hoa thầm thở dài một : “Cô cứ cùng .”
Meiniang thấy Đào Hoa đồng ý, mặt nàng lập tức nở một nụ rạng rỡ: “Đa tạ Tần gia tiểu nương tử chứa chấp , nhất định sẽ gây phiền phức cho các cô .”
Vẻ mặt Đào Hoa chút khó xử: “Cô cần vội cảm ơn , cô cũng thấy đó, nhà thật sự nhỏ, chúng thật sự cách nào chứa chấp cô .
mời cô một bữa cơm một chén nước thì vẫn thể, còn những chuyện khác, cần bàn bạc với trượng phu của hoặc thôn trưởng .”
Meiniang Đào Hoa , nụ mặt dần dần phai nhạt.
Tuy nhiên nàng vẫn gật đầu: “Được, hiểu khó khăn của các cô. Các cô đều là lương thiện, chỉ là mệnh khổ mà thôi, kiếp đầu thai .”
Nghe những lời Đào Hoa cảm thấy chút thoải mái, cũng nên an ủi thế nào, khỏi tăng nhanh bước chân.
Đào Hoa đưa Meiniang bếp, rót cho nàng một bát nước nóng.
Nhìn sắc trời bên ngoài, Đào Hoa cũng định việc gì khác nữa, trực tiếp chuẩn nấu bữa trưa.
Meiniang thấy , liền giúp Đào Hoa đốt lửa.
Đào Hoa cho nàng thì nàng tranh giành với Đào Hoa.
Đào Hoa giành , đành mặc kệ nàng .
Đào Hoa cảm thấy hành vi Meiniang nhất định tìm đến nhà kỳ lạ, nàng cho rằng Meiniang ý đồ trong sáng, vì để ý tới nàng .
Meiniang chủ động chuyện với nàng: “Tần gia tiểu nương tử, hình như nhớ đây các cô với rằng, đàn ông trong làng đều ngoài công, sáng tối về. Cô đợi khi trời tối mới bàn bạc chuyện ở của với Tần ?”
Mèo con Kute
Đào Hoa ngữ khí nhàn nhạt: “Cũng cần đợi đến tối, trưa nay sẽ đưa cơm cho Tần đại ca, lúc đó sẽ gặp .”
“Ồ,” Meiniang ở bếp lò thò nửa cái đầu , “Vậy là cùng cô nhé?”
Đào Hoa lộ vẻ nghi ngờ: “ chân cô trật , vẫn thể xa như ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-41-ta-muon-di-tim-tan-dai-ca.html.]
“Ồ, xa , thì thôi . Ta cứ ở đây đợi .”
Đào Hoa ừ một tiếng, gì nữa.
Hầm xong một nồi thịt thỏ, Đào Hoa dán hai vòng bánh nướng thành nồi, cứ thế thức ăn và món chính một nồi là thể thành.
Làm xong tất cả những việc , Đào Hoa chủ động với Meiniang: “Cô giúp trông chừng nồi thức ăn một chút, một lát về ngay.”
“Được, cô cứ , ở đây .”
Đào Hoa gật đầu, nhanh chóng trở về phòng chính.
Nói thật lòng, nàng luôn chút yên tâm về Meiniang .
Lát nữa nàng tìm Tần đại ca của , để Meiniang một ở nhà nàng luôn cảm thấy bất an.
Suy nghĩ một chút, nàng lấy bạc trong nhà giấu .
Sau khi thứ dọn dẹp xong, cơm canh cũng gần như nấu xong.
Nàng hết múc một bát lớn cho Tần Phong, đó mới cùng Meiniang chia phần còn ăn.
Ăn xong, Meiniang chủ động rửa bát, Đào Hoa cũng từ chối, xách giỏ vội vã tìm Tần Phong.
Khoảng hai khắc khi Đào Hoa rời , Meiniang liền từ trong bếp bước .
Nàng vốn định phòng chính, nhưng ngờ cửa lớn khóa.
Nàng đành lùi bước, trèo từ cửa sổ.
Sau khi nhà, Meiniang vẻ mặt đầy khinh thường: “Chỉ là một túp lều rách nát thế , mà còn khóa cửa!”
Nàng quanh một vòng, thẳng đến chiếc rương ở góc tường.
nàng lục lọi hồi lâu, phát hiện bên trong chỉ là quần áo cũ nát mà thôi.
Tuy nhiên khi lật đến đáy rương, mắt nàng bỗng nhiên sáng bừng!!