Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 23: --- Không tin Đào Hoa, gặp họa

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:58
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rất nhanh, Đào Hoa thấy Tần Phong và những đàn ông trong làng.

 

Họ sắp sửa xuống nước, nên lúc đang cởi y phục bờ.

 

Thấy những đàn ông đều xắn tay áo và ống quần lên, Tôn Tiểu Lan vội vàng kéo Đào Hoa xoay .

 

“Mẹ ơi, cởi đến mức chỉ còn mỗi chiếc quần đùi , họ lạnh ?”

 

mắt tinh cũng thấy động tĩnh bên của họ, đầu , lập tức ồ lên:

 

“Đây là hai tiểu nương tử nào ? Lại dám đàn ông cởi y phục!”

 

Thôn trưởng thấy , lập tức với Tôn Tiểu Lan và Đào Hoa: “Hai đứa cứ yên ở đây đừng nhúc nhích, cũng đừng lung tung. Ta qua đó tìm Chủ bạ bàn bạc một chút.”

 

Thôn trưởng xong, liền xoay rời .

 

Đào Hoa vội vàng gọi ông : “Ông thôn trưởng, giả như giấc mơ của cháu thật sự linh nghiệm, lát nữa trời sẽ bay tới hai con chim, chúng sẽ đậu một cây đại thụ bên bờ sông, đó còn đ.á.n.h nữa.

 

Khi chúng đ.á.n.h , xoáy nước trong sông sẽ xuất hiện! Ông nhất định rõ với Chủ bạ đại nhân khi hai con chim đó đ.á.n.h nha!

 

Còn nữa, ông thôn trưởng, thể phiền ông giúp cháu gọi Tần đại ca qua đây ? Cháu chuyện với .”

 

“Được, con cứ đợi ở đây.”

 

Không lâu , thôn trưởng trở về.

 

Cùng với thôn trưởng còn Tần Phong và hai khác.

 

Trong hai đó, một râu dê thưa thớt, hình gầy gò, còn thì vóc dáng to lớn thô kệch.

 

Thôn trưởng định giới thiệu với Đào Hoa, đàn ông râu dê liền ngăn thôn trưởng .

 

Hắn thẳng đến mặt Đào Hoa, chút buồn hỏi nàng: “Ngươi chính là phụ nữ ác mộng đó ?”

 

“Phải!” Đào Hoa thoáng qua đàn ông mặt, nhanh cụp mắt xuống.

 

Nàng cảm thấy đàn ông giống với những trong làng, khí thế khá mạnh mẽ, khiến nàng chút tự nhiên.

 

đúng lúc , một bàn tay ấm áp đột nhiên nhẹ nhàng đặt lên eo nàng.

 

Ngay đó, giọng trầm thấp êm tai của Tần Phong vang lên bên tai nàng: “Đừng sợ, nàng cứ thành thật trả lời là .”

 

Sự xuất hiện của Tần Phong lập tức tiếp thêm đủ dũng khí cho Đào Hoa.

 

Nàng nữa ngẩng mắt lên, ánh mắt kiên định gật đầu với đàn ông râu dê mặt:

 

, là . Ta là thôn dân của Bạch Vân Thôn, đây là phu quân . Ngài hẳn là Chủ bạ đại nhân do huyện thái gia phái tới ? Ta mơ thấy các ngài gặp chuyện ở sông, cho nên xin các ngài tạm dừng một chút, chiều nay đừng xuống nước.”

 

“Ồ? Ta nay từng gặp ngươi, mà ngươi thể nhận . Vậy là ngươi thấy trong mơ ?”

 

“Không!” Đào Hoa lắc đầu, “Trong mơ rõ mặt ngài, nhưng thấy ông thôn trưởng đều đối với ngài cung kính, hẳn là Chủ bạ đại nhân .

 

Đại nhân, ngài thể thấy lời chút hoang đường, ngài chỉ cần hạ lệnh tạm dừng một chút là , đợi đến khi thấy xoáy nước, các ngài tự nhiên sẽ tin thôi.”

 

“Quỷ quái loạn thần!” Phùng Chủ bạ là một thư sinh, tin những chuyện , “Chỉ vì một giấc mơ của ngươi mà chúng ngừng việc nửa buổi, ngươi sắp đổ tuyết ? Đến khi đóng băng thì công việc thể nữa!

 

Hôm nay ngươi ác mộng, ngày mai khác ác mộng, mỗi đều như ngươi đến đây quấy nhiễu, công trình thể tiếp tục ? Ngươi chi bằng về nhà chuẩn chút rượu ngon thức ăn ngon, tối còn đợi phu quân ngươi về dùng bữa.”

 

“Chủ bạ đại nhân, ngài tin !” Đào Hoa thấy vị Chủ bạ rời , liền lập tức cất cao giọng, “Lát nữa đằng sẽ bay tới hai con chim, chúng sẽ đ.á.n.h , thật sự hề bừa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-23-khong-tin-dao-hoa-gap-hoa.html.]

 

Lời Đào Hoa dứt, theo hướng ngón tay nàng chỉ, quả nhiên hai con chim bay tới.

 

Phùng Chủ bạ thấy gì lạ, giọng điệu bình thường : “Thế thì chứ? Trong núi bay tới hai con chim đ.á.n.h thì gì mà lạ?

 

Mọi cũng đừng xem náo nhiệt nữa, mau xuống nước . Y phục đều cởi , đừng để lạnh uổng công.”

 

Đào Hoa thấy vị Chủ bạ chịu tin , liền xoay ôm lấy cánh tay Tần Phong:

 

“Tần đại ca, đừng ? Có lẽ giấc mơ của chỉ là một giấc mơ thôi, nhưng cảm giác đó thật sự quá chân thật, xuống nước, gặp bất kỳ nguy hiểm nào!!”

 

Tần Phong thực cũng quá tin, giơ tay xoa đầu Đào Hoa:

 

“Ta nàng lo lắng cho , nhưng nàng yên tâm , chắc chắn sẽ , ở đây nhiều như mà. Bờ sông lạnh, nàng mau về .”

 

“Tần đại ca!!” Đào Hoa giữ chặt cánh tay Tần Phong chịu buông , “Chàng tin , bản còn thấy khó tin nữa là, nhưng cứ coi như cầu xin , đợi thêm một lát nữa ?”

 

Đào Hoa xong, Tôn Tiểu Lan liền chỉ lên cây : “Đánh , đ.á.n.h , hai con chim đó bắt đầu đ.á.n.h !”

 

đúng lúc , Phùng Chủ bạ đầu dẫn các thôn dân xuống sông.

 

Để chứng minh lời của Đào Hoa, phụ nữ ngu dốt là giả, Phùng Chủ bạ bước sải chân lớn ở phía nhất.

 

Đột nhiên, dòng nước trong sông chảy xiết, nước bên cạnh Phùng Chủ bạ đột nhiên hình thành một xoáy nước khổng lồ.

 

Những thôn dân phía thấy , đều nhao nhao trở , còn dám tiến về phía dù chỉ nửa bước.

 

Ngay cả tên nha dịch vóc dáng to lớn thô kệch mà Phùng Chủ bạ mang theo cũng dám mạo hiểm lội xuống phía để cứu .

 

Các thôn dân cũng đều sốt ruột, tìm sào tre, tìm dây thừng, nhất thời hỗn loạn tưng bừng.

 

Cũng đột nhiên nghĩ đến Đào Hoa, đầu hô: “Đào Hoa, lời ngươi đều linh nghiệm , bây giờ đây, vị Chủ bạ đại nhân sắp thấy đầu nữa .”

 

“Phải đó, gay go !” Thôn trưởng cũng sốt ruột như kiến bò chảo nóng, “Vị Phùng Chủ bạ ngàn vạn thể xảy chuyện , Đào Hoa con cách nào ?”

 

“Cháu ! Cháu bảo ông đừng xuống mà!” Đào Hoa cũng bất lực.

 

“Tần đại ca, xem…”

 

Đào Hoa vốn hỏi phu quân , nhưng đầu , còn bóng dáng Tần Phong ?

 

Nàng quanh một vòng, liền thấy Tần Phong cầm một sợi dây thừng buộc , đầu của sợi dây thì buộc một cây đại thụ.

 

“Tần đại ca!” Đào Hoa lập tức chạy tới, “Chàng định xuống nước cứu ?”

 

“Phải.”

 

Mèo con Kute

giờ nước hiểm nguy!”

 

“Ta .”

 

“…………” Đào Hoa ngừng một lát, “Được. Vậy nhất định cẩn thận đó Tần đại ca, ở đây giúp trông chừng dây thừng. Nếu vớt chủ bạ đại nhân thì cứ gọi, chúng sẽ giúp kéo dây lên.”

 

Đào Hoa vốn xuống đó nguy hiểm, nhưng nàng Tần đại ca của nàng nhất định sẽ nghĩa vô phản cố, giống như ngày nhảy xuống sông cứu nàng ! Nàng tuy dũng khí và tài cán xuống cứu , nhưng nàng ủng hộ nam nhân của !!!

 

Tần Phong nhanh chóng lội đến giữa sông, các thôn dân khác cũng tự động kéo chặt dây thừng.

 

Xoáy nước giữa sông xiết, nhưng Tần Phong chút do dự, liền lao xuống nước…

 

 

Loading...