Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 21: --- Tần đại ca, ta thật lòng thích chàng
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:56
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn về những chuyện Trần Đại Sơn gặp hai ngày nay, Đào Hoa đều là khi sông giặt giũ các phu nhân trong thôn kể .
Trước đó, Đào Hoa .
Tôn Tiểu Lan và Đào Đại Nương bọn họ còn tin.
Đào Đại Nương ngạc nhiên: “Sao ngươi Đào Hoa? Đàn ông cả thôn đều thấy cả, chúng cũng là chồng kể mới , chẳng lẽ đêm về chồng ngươi cho ngươi ?”
Đào Hoa lắc đầu, vẻ mặt thật thà chất phác: “Chàng gì cả, cũng là các vị mới đó.”
“Hả???” Tôn Tiểu Lan lập tức xáp gần, hì hì hỏi, “Có buổi tối hai các ngươi bận rộn sinh con , nên ngay cả chuyện phiếm cũng ư?
Bằng , chuyện quan trọng như mà chồng ngươi cho ngươi ? Chàng ngươi và Trần Đại Sơn thù oán ? Hì hì.”
“Không !” Trước mặt Đào Đại Nương, Đào Hoa hận thể tìm một cây kim khâu miệng Tôn Tiểu Lan , “Sao ngươi cái gì cũng hả?”
“Có gì chứ? Ai mà chẳng từng trải. Nói mà!” Tôn Tiểu Lan , huých cánh tay Đào Hoa, “Hai ngày nay ngươi gặp vận may đó?”
“Thật sự !” Đào Hoa giặt đồ , “Chàng hai ngày nay ở bên ngoài việc, cũng bận dọn dẹp nhà cửa, mệt, buổi tối hầu như chạm đầu xuống gối là ngủ .”
“Cũng ,” Tôn Tiểu Lan bĩu môi, “Cái nhà cũng , lên giường là ngáy khò khò, gọi thế nào cũng thèm để ý.”
“Ta Tôn nha đầu ,” Đào Đại Nương bên cạnh thấy, nhịn khuyên nhủ, “Các ngươi còn trẻ, từ tốn thôi, bằng đợi đến lúc tuổi tác cao thì sẽ chẳng còn niềm vui nữa .”
“Ha ha ha, Đại Nương quả nhiên là từng trải, còn điều gì cần chú ý nữa ạ, Đại Nương đừng giấu giếm mà hãy kể cho hai chúng .”
“Các ngươi ?”
“Nghe chứ, chẳng học hỏi thêm .”
“Vậy , nếu các ngươi tiếc thì thể cho đàn ông ăn trứng gà sống…………”
Đào Đại Nương và Tôn Tiểu Lan bên cạnh trò chuyện say sưa, nhưng Đào Hoa lọt tai một chữ nào.
Bởi vì nàng cảm thấy chuyện chút kỳ lạ.
Đợi đến tối, khi Tần Phong trở về.
Đào Hoa nhịn hỏi: “Tần đại ca, Trần Đại Sơn hai ngày nay gặp chuyện lạ, điều đó thật ?”
“Ừm, xem nàng , hôm nay nàng ngoài ?”
Đào Hoa gật đầu: “Ta sông giặt giũ, nếu ngoài một chuyến, vẫn sẽ chuyện . Ta hỏi , những việc ………… ?”
Mèo con Kute
Tần Phong thừa nhận: “Ta thời gian rảnh rỗi đó, đó hẳn là báo ứng của chính Trần Đại Sơn mà thôi.”
“Thật ?” Đào Hoa chằm chằm mắt Tần Phong, “Sao tin lắm nhỉ? Ta hỏi Tiểu Lan và Đào Đại Nương .
Các nàng đêm Trần Đại Sơn lạc đường trong núi, khi chồng các nàng về nhà trời còn tối hẳn, nhưng khi về thì bên ngoài tối đen như mực, đưa tay thấy năm ngón .
Sao về muộn như ? Chẳng đều kết thúc công việc cùng lúc ? Hay là gì đó?”
Tần Phong Đào Hoa một cái đầy suy tư, thầm nghĩ tiểu tức phụ quả nhiên dễ lừa gạt.
trong lòng cũng rõ ràng, tiểu tức phụ kỳ thực là một chủ kiến.
Cứ như cái hôm đến nhà họ Trần cầu hôn, khi lấy mười lăm lượng bạc mang , yêu cầu Trần Đại Sơn lập văn tự.
Trần Đại Sơn lấy lý do trong nhà bút mực giấy nghiên mà từ chối, ai ngờ tiểu tức phụ sớm đoán , sớm bảo tiểu tỷ về nhà lấy bút mực giấy nghiên đến .
Nàng tâm tư tinh tế như , thể đoán chuyện của Trần Đại Sơn là do cũng gì lạ.
Nghĩ đến đây, Tần Phong khỏi chút tò mò: “Đào Hoa, nàng hồi nhỏ từng sách , nàng hẳn là cũng chữ chứ?”
“Vâng, theo phụ một ít, cũng vài chữ, nhưng kể từ khi phụ qua đời, còn chạm sách vở nữa , những chữ học đây cũng nhớ nhiều lắm. Tần đại ca…………” Đào Hoa cau mày,
“Câu hỏi hỏi , còn trả lời , đến lượt hỏi ngược ?”
Tần Phong thấy tiểu tức phụ bĩu môi vẻ mặt bất mãn, bèn khẽ thở dài một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-21-tan-dai-ca-ta-that-long-thich-chang.html.]
“Là thì , thì ?”
“Là vui, là vì thương . Thế nhưng cũng sẽ vì mà cảm thấy lo lắng.
Ta sợ tay quá nặng, vạn nhất nếu xảy án mạng thì đây?
Loại như Trần Đại Sơn đáng để chúng đ.á.n.h đổi cả mạng sống của đó.
Tuy nhiên nghĩ kỹ , thấy dạy dỗ, trong lòng vẫn sảng khoái.”
“Thế ?” Tần Phong khẽ , đưa tay ôm lấy tiểu tức phụ, “Nàng cũng đừng nghĩ nhiều quá. Trần Đại Sơn chính là kẻ bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh.
Hắn sợ hai con nàng, nhưng e sợ . Nàng xem từ lúc sự việc xảy cho đến nay, liên tiếp nhiều như , cũng bao giờ dám tên mặt khác.
Chắc hẳn cũng sẽ dám đến nhà chúng nữa, nàng cũng thể thường xuyên thăm nương nàng.
Nếu nương nàng còn dấu vết đánh, nàng cứ việc đến cho , sẽ hai con nàng dạy dỗ .”
“Thật ?” Đào Hoa siết chặt, rúc lồng n.g.ự.c ấm áp của Tần Phong, giọng ngọt ngào mềm mại, “Tần đại ca đối xử với thật , , thật sự thích !”
Dù tình nghĩa vợ chồng, nhưng đây vẫn là đầu tiên Đào Hoa đích thích Tần Phong mặt .
Nàng ngượng đến mức chịu nổi, cả khuôn mặt đều đỏ bừng.
Cảm nhận một mảng nóng bỏng má tiểu tức phụ, Tần Phong kìm cúi đầu ngậm lấy môi nàng.
Tiểu tức phụ cũng nhiệt liệt đáp , đôi cánh tay mềm mại như rắn quấn lấy cổ .
Hai cặp chân trắng nõn cũng quấn lên ngang eo .
Đào Hoa chịu đựng, vui sướng, khi kiệt sức đến nỗi đôi chân cũng thể bám víu nữa, vẫn cần bàn tay to lớn của nam nhân đỡ lấy…………
Đào Hoa cảm thấy Tần đại ca hôm nay cũng thật .
Chỉ là nàng thích, nhưng hồi đáp của .
hẳn là cũng thích ?
Bằng , khi nàng kêu mạnh, thể ôn nhu đến ?
Sáng hôm , tuy Tần Phong để Đào Hoa ngủ thêm một lát, nhưng Đào Hoa vẫn cùng thức dậy.
Bởi vì đàn ông khác trong thôn mỗi sáng khi đều vợ bữa sáng cho ăn, Đào Hoa trượng phu trở thành vợ thương yêu.
Tuy nhiên, vì hôm nay dậy quá sớm, cộng thêm tối qua giày vò quá lâu, nên khi ăn trưa xong, Đào Hoa bắt đầu buồn ngủ.
Nàng nghĩ dù việc nhà cũng gần xong, chi bằng trở về phòng trong chăn.
Nàng nhanh ngủ , đó bắt đầu mơ mộng.
Nàng mơ thấy và Tần đại ca đang chuyện đó trong phòng, cảm giác thật như thật, khiến nàng sống dở c.h.ế.t dở.
đột nhiên, giấc mơ của nàng đổi!
Nàng mơ thấy huyện chủ bộ của huyện cứ nhất quyết bắt Tần Phong cùng những khác xuống sông để di dời một tảng đá lớn.
Sau đó một trận gió lạ thổi tới, sông bỗng nổi lên một xoáy nước, Tần đại ca của nàng và những khác trong thôn trong chốc lát đều cuốn , thoắt cái thấy bóng !
Mặc cho nàng gọi thế nào cũng ai đáp lời.
“Tần đại ca, Tần đại ca!!!” Đào Hoa điên cuồng gọi, đột nhiên bật dậy kinh hãi giường!
Ngồi dậy xong nàng mới phát hiện đây chỉ là một giấc mơ.
cảm giác của giấc mơ thật sự quá chân thực!
Cho dù tỉnh dậy, nàng vẫn còn tim đập thình thịch.
Nàng thực sự chịu nổi sự giày vò như , liền xuống giường giày vội vàng chạy ngoài.