Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 18: --- Tần đại ca, có phải chàng làm mất tiền rồi không?

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừm? Nàng gì cơ.”

 

Tần Phong chút tâm viên ý mã, bởi hai khối mềm mại đang áp lưng, bởi thở ấm áp mà ngứa ngáy bên cổ.

 

Khoảnh khắc , bỗng cảm thấy huyết dịch dồn cả xuống hạ phúc.

 

Mà lúc Đào Hoa đang sấp lưng Tần Phong, sự khác thường trong cơ thể .

 

Nàng chỉ thấy bàn tay phu quân đang đỡ lấy hai chân bỗng siết chặt hơn, đầu ngón cái của dường như còn nặng nề xoa nhẹ hai cái bên hông đùi nàng.

 

Song nàng nào thấy gì khác lạ, chỉ cho rằng Tần đại ca sợ trượt khỏi lưng mà thôi.

 

Nàng chút buồn bực nhắc câu hỏi : “Nương rốt cuộc gì với ?”

 

“Thật sự ?” Thanh âm Tần Phong chút khàn đặc.

 

“Vâng!” Đào Hoa sấp giữa vai và cổ Tần Phong gật đầu lia lịa, “Muốn , hiếu kỳ sắp c.h.ế.t .”

 

“Được. Ta thể cho nàng, nhưng đó nàng trả lời một câu hỏi.”

 

“Câu hỏi gì?” Đào Hoa càng thêm hiếu kỳ, “Chàng mau hỏi Tần đại ca!”

 

“Chúng đều rõ, nàng đoạn tuyệt quan hệ với Trần gia, nàng vất vả lắm mới thoát khỏi chốn lầm than đó. nương nàng giờ vẫn là dâu nhà họ Trần, nay nàng nhúng tay chuyện của nương nàng, Trần gia ắt sẽ chấp thuận, lẽ còn tố nàng lắm chuyện, nàng vẫn tiếp tục lo liệu ư?”

 

“Đương nhiên , đó là mẫu của , thể coi là lắm chuyện chứ!” Ban đầu Đào Hoa chút kích động, nhưng nhanh thanh âm của nàng trầm xuống, “Ta lời bây giờ là tự lượng sức .

 

Trong lòng hiểu rõ mồn một, sở dĩ thể rời khỏi Trần gia, tất cả đều nhờ Tần đại ca ở đây. Nếu , giờ đây nào còn Trần Đại Sơn hãm hại đến nhường nào.

 

chính vì , càng thêm giúp nương thoát khỏi bể khổ, cũng nương sống hơn một chút. Tần đại ca…………”

 

Đào Hoa c.ắ.n cắn môi, ngừng một lát : “Giờ đây là tức phụ của , là nhà họ Tần. Nếu để tâm, sẽ thu liễm .

 

thể đoái hoài đến nương . Tần đại ca, cứ đặt xuống , tự thể .”

 

“Tại ?” Tần Phong cảm nhận tiểu tức phụ lưng đang giãy giụa, bất giác càng cõng nàng chặt hơn, “Tại xuống? Phải chăng nàng cho rằng sẽ ngăn cản nàng?”

 

Bỗng nhiên Tần Phong hỏi như , Đào Hoa một lời, nhưng thực cũng xem như ngầm đồng ý.

 

Nàng chịu , Tần Phong bèn cất lời: “Hai con nàng quả là giống , nương nàng cũng nghĩ .

 

Vừa nãy nương nàng gọi chuyện riêng, chính là đừng nhúng tay chuyện nhà họ Trần.”

 

“Nương , nàng như ư?”

 

“Phải đó, nương nàng mà liên lụy đến nàng và , chỉ mong thể đối xử với nàng, mong vợ chồng chúng sống hòa thuận, nương nàng là một .”

 

“Vậy…………” Đào Hoa ngẩng mắt chằm chằm gáy Tần Phong, căng thẳng hỏi, “Tần đại ca đồng ý ư?”

 

Tần Phong cảm thấy tiểu tức phụ lưng căng thẳng đến nỗi lưng cũng thẳng tắp, bất giác nảy ý trêu chọc nàng: “Vậy nàng nghĩ ?”

 

“Ta nghĩ ư?” Đào Hoa chịu nổi trêu ghẹo, sốt ruột , “Vậy ? Hai chuyện lưng thì nào mặt.”

 

Tần Phong tiểu tức phụ thực sự sốt ruột , ngay cả lời “ lưng ” cũng thốt khỏi miệng.

 

Hắn khẽ thở dài, đỡ c.h.ặ.t c.h.â.n tiểu tức phụ, nhấc nàng lên một chút: “Ta đồng ý. Ta chuyện theo Đào Hoa.”

 

“Thật ư?” Đào Hoa chút thụ sủng nhược kinh, “Chàng với nương theo ư?”

 

Tần Phong “ừ” một tiếng: “Đó là mẫu của nàng, lấy tư cách gì mà nàng quyết định? Nương ngày xưa cũng chịu nhiều khổ sở, đặt cảnh mà suy nghĩ, thấy con cái thể bất hiếu, dù đó cũng là mười tháng hoài thai sinh chúng vất vả nuôi nấng trưởng thành.”

 

“Vâng!” Đào Hoa nghĩ đến những khổ sở Chu Thị chịu bao năm nay, khỏi đỏ vành mắt.

 

Tần Phong thấy tiếng nức nở trong giọng tiểu tức phụ, thanh âm cũng bất giác dịu vài phần: “Từ nay về nương nàng chính là nương , nàng cứ việc tròn hiếu đạo của , lưng chống đỡ cho nàng, cần phân biệt nhà họ Tần nhà họ Trần.”

 

Thực những chuyện xảy tối nay Tần Phong chỉ tiết lộ cho Đào Hoa một nửa, còn nửa .

 

Sở dĩ hôm nay Đào Hoa đến Trần gia, vốn là vì lo lắng Chu Thị Trần Đại Sơn đánh.

 

Dù Chu Thị Trần Đại Sơn gì bà, nhưng hôm nay khi Chu Thị rót cho , phát hiện vết bầm cánh tay bà.

 

Tần Phong xưa nay khinh thường những kẻ đàn ông đ.á.n.h đập vợ con, đặc biệt là Trần Đại Sơn , dám cả gan giở trò.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-18-tan-dai-ca-co-phai-chang-lam-mat-tien-roi-khong.html.]

Hắn trầm giọng : “Nàng cứ yên tâm, chuyện sẽ khoanh tay .”

 

Đào Hoa thể yên lòng: “Vậy định thế nào?”

 

Tần Phong giọng điệu nhàn nhạt : “Cứ lấy oán báo oán, lấy trị thôi. Tóm nàng cần lo, nãy xem nương nàng , nàng nên vui vẻ hơn mới .”

 

“Quả thật .” Đào Hoa nhanh thuyết phục.

 

Nghĩ đến những điều của phu quân, nàng nén ôm chặt cổ , nghiêng đầu hôn mạnh lên má một cái.

 

Khi Tần Phong còn kịp phản ứng, nàng nén hôn thêm một cái, thậm chí còn phát tiếng hôn chụt.

 

Lần Đào Hoa ngại ngùng, vùi đầu vai cổ Tần Phong, chịu động đậy nữa.

 

…………

 

Sau khi chải đầu rửa mặt, Đào Hoa thắp sáng đèn dầu trong phòng.

 

Trước khi ngủ, nàng cùng phu quân kiểm kê tiền còn khi bán da thú hôm nay.

 

Thế nhưng Đào Hoa tính toán thế nào cũng đúng:

 

“Tần đại ca, mất tiền ? Sao chỉ còn mười văn tiền thôi ? Chàng xem , chúng mua vải tốn gần năm trăm văn, củi gạo dầu muối tương giấm cùng gà và cá, hai khoản lớn cộng chừng hơn một lạng bạc, còn tiền ăn vằn thắn uống thì tính.

 

Thế mà chúng bán da thú tổng cộng hơn hai lạng bạc mà, chỉ còn mười văn? Hay là rơi mất ở chợ, hoặc cẩn thận rớt trong giỏ, tìm kỹ xem .”

 

Đào Hoa , định xuống giường.

 

Tần Phong một tay kéo lấy cánh tay nàng: “Đừng tìm, ở đây .”

 

“Ở ?”

 

Đào Hoa hỏi, trân trân Tần Phong từ gối lấy một chiếc gương đồng đưa đến mặt nàng.

 

Chiếc gương đồng đó mà còn lớn hơn cái nàng thấy ở nhà Tiểu Lan, lớn bằng cả hai bàn tay Tần Phong! Mà hình ảnh soi cũng càng thêm rõ ràng!

 

Vật thế ! Đào Hoa kinh ngạc: “Là cho ư?”

 

“Ừm,” Tần Phong xòe tay Đào Hoa , đặt chiếc gương đồng lòng bàn tay nàng, “Nàng gả cho ngay cả một bữa tiệc cũng , y phục trang sức cũng thứ nào, hôm nay thấy chiếc gương , bèn mua cho nàng. Có thích ?”

 

Đào Hoa chiếc gương trong tay, phu quân mặt, nước mắt bất giác kìm mà lăn dài xuống từ khóe mi.

 

“Thích, quá thích . Tần đại ca, đối xử với đến ?” Lòng Đào Hoa nóng ran, nhào thẳng vòng tay Tần Phong.

 

Tần Phong nhất thời phòng , thuận theo sức đẩy của tiểu tức phụ mà ngã xuống nệm chăn.

 

Để ngăn tiểu tức phụ quá đỗi hưng phấn lăn khỏi , một tay ôm chặt eo nàng.

 

Điều khỏi khiến nhớ đến cứu tiểu tức phụ từ sông lên.

 

Ban đầu chỉ thấy eo tiểu cô nương thật nhỏ, ngoài nghĩ gì khác.

 

đợi đến khi vớt nàng lên bờ, mới thấy y phục mỏng manh của nàng nước sông ướt sũng.

 

Cùng với hình trắng nõn như sứ ẩn lớp xiêm y đó.

 

Tần Phong bỗng cảm thấy khô nóng, bàn tay lớn của từ từ lên.

 

Từng chút từng chút vuốt ve, kéo mở cổ áo tiểu tức phụ.

 

Không ngờ tiểu tức phụ hôm nay tâm trạng đó, nàng bỗng chốc thẳng dậy, gương mặt nghiêm nghị bàn bạc với Tần Phong:

 

“Tần đại ca, thấy đúng. Từ xưa đến nay đều là nam chủ ngoại nữ chủ nội, thấy tiền bạc trong nhà vẫn nên do quản lý. Tuy chiếc gương thích, nhưng cũng quá phung phí , mua sắm lung tung như nữa.”

 

“Được, nàng quản.” Tần Phong tùy tiện đáp ứng, hiển nhiên là mấy để tâm lời tiểu tức phụ.

 

Trong lòng đang khô nóng, khi tiểu tức phụ xuống giường tìm chỗ đặt gương, liền bám sát theo .

Mèo con Kute

 

Sau đó Đào Hoa thực sự thể giữ vững chiếc gương đồng nữa, vật mới mua cứ thế “loảng xoảng” một tiếng từ lòng bàn tay nàng trượt xuống đất.

 

Nàng “ưm” một tiếng kinh hô, khi hiểu liền vội vàng c.ắ.n chặt môi, mặc kệ ngọn nến bàn theo mà lay động…………

 

 

Loading...