Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 134: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:05:52
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bù đắp một đêm tân hôn
“Về!” Đào Hoa dậy đáp một tiếng, đầu với tiểu thư , “Vậy hôm nay về nhà đây, hôm khác đến thăm nàng và bé con.”
“Đi ,” Tôn Tiểu Lan trêu chọc, “Nhìn hai kìa, cả ngày quấn quýt bên đúng là như mật ngọt hòa dầu! Mau mau sinh một bé con mà chơi .”
Đào Hoa về phía phu quân của , : “Chúng cũng mong chờ lắm đây.”
Ra khỏi sân nhà họ Tôn, Đào Hoa dứt khoát chạy nhanh lên.
Tần Phong thấy, liền bảo nàng chạy nhanh hơn một chút.
Mặc dù nàng rõ lắm ý đồ phu quân của bảo nàng , nhưng nàng vẫn tăng nhanh bước chân.
Đợi nàng chạy đến nơi, liền Tần Phong ôm bổng lên đặt lên lưng ngựa: “Được , bây giờ thể .”
Hai , một một lưng ngựa, họ và bắt đầu chuyện.
Đào Hoa hỏi Tần Phong: “Hạ Tuấn ?”
“ ,” Tần Phong đáp, “Thật giữa đường chúng chia tay, qua trấn.”
“Thật ?” Đào Hoa chút ngạc nhiên, “Vậy vẫn về muộn thế? Có chuyện gì đường chậm trễ ?”
“Cũng xem như ,” Tần Phong , “Ta đặt một thứ, lúc lấy thì đợi một chút.”
“Đặt thứ gì? Thứ gì ?” Đào Hoa khẽ nhíu mày, tò mò cúi đầu Tần Phong, “Trước đây từng nhắc đến?”
Tần Phong vẻ bí ẩn: “Tạm thời cho nàng , đến lúc đó nàng sẽ rõ.”
Hắn thì thôi, Đào Hoa càng thêm tò mò: “Rốt cuộc là vật gì ?”
Tần Phong lắc đầu: “Không cho nàng .”
“A?” Đào Hoa ngứa ngáy trong lòng, “Vì cho ? Dù thì cuối cùng cũng mà.”
“Phải đó, dù thì cuối cùng nàng cũng , cớ gì cứ ngay lúc ?”
“Vậy hỏi , vật mua cũng phần ?”
“Đương nhiên , nàng thì .”
“Không thì ? Nghĩa là cũng phần, là của riêng ?”
“Không sai.”
“Đó là món ngon ?”
Tần Phong bĩu môi.
“Vậy hẳn là đồ dùng ?”
Tần Phong miễn cưỡng gật đầu.
“Đồ dùng ư? Là phấn mặt? Dầu thơm tóc? Dao thái rau?” Đào Hoa đoán liền mấy món đồ, nhưng món nào đúng cả.
Nàng vắt óc suy nghĩ hồi lâu, nhưng nào cũng Tần Phong phủ nhận, thậm chí món nào gần đúng.
Sau đó nàng dứt khoát bỏ cuộc, lanh trí vươn tay định lấy gói đồ đang đặt lưng ngựa của Tần Phong.
tiểu động tác của nàng thể qua mắt Tần Phong .
Tay nàng vươn Tần Phong giữ : “Đừng chạm , giữ phép tắc thế , bây giờ mà xem thì đến lúc đó sẽ còn bất ngờ nữa. Nếu thể để nàng trải nghiệm niềm vui , sẽ thất vọng.”
Khi Tần Phong những lời , giọng điệu của đặc biệt nghiêm túc. Đào Hoa cảm thấy nếu nàng cứ tiếp tục hỏi đến cùng, dường như sẽ thực sự buồn.
Thế nên nàng nhanh chóng rụt tay , nhắc đến chuyện nữa.
Bữa tối hai vợ chồng cùng chuẩn món bánh chẻo.
Người dân vùng ít khi ăn bánh chẻo, bánh chẻo nhân thịt đối với dân làng là một món ăn thịnh soạn, quanh năm cũng chỉ ăn một hoặc hai .
Lần hai gói nhiều, gói xong Tần Phong chủ động đề nghị Đào Hoa mang một ít về nhà đẻ cho các của nàng ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-134.html.]
Tần Phong còn dặn Đào Hoa cần vội vàng về, thể chuyện với mẫu nhiều hơn, đợi nàng trở về hãy luộc bánh chẻo ăn cũng muộn.
Có đồ ăn ngon, Đào Hoa cũng gửi một ít cho mẫu , thế là nàng liền mang bánh chẻo vui vẻ .
Đợi nàng xa, Tần Phong lập tức đóng cổng viện, bước phòng ngủ của hai .
Tần Phong hành động nhanh nhẹn, bài trí nhanh chóng.
Đợi khi Đào Hoa gửi bánh chẻo xong xuôi từ chỗ Chu Thị trở về, ung dung tự tại bổ củi trong sân .
“Ta về Tần đại ca! Trời sắp tối vẫn còn bổ củi?”
Tần Phong ngẩng đầu Đào Hoa một cái: “Chỉ còn một chút thôi, xong luôn thể. Nàng mang gì về ?”
“Trứng gà. Ta cần, nhưng mẫu cứ nhất định nhét giỏ của , nên tẩm bổ thật , nhất là năm thể sinh cho một bé trai bụ bẫm.”
“Vậy thì tẩm bổ thật . Tối nay cứ ăn bánh chẻo , ngày mai hãy hầm trứng ăn.”
“Được, luộc bánh chẻo. Đợi luộc xong hẳn cũng xong.”
Vợ chồng hai mỗi một việc, ống khói bếp nhanh chóng bốc lên làn khói bếp lượn lờ.
Mèo con Kute
Ăn xong bữa tối, hai dắt ch.ó nhà dạo một vòng bên bờ sông, trở về đó thì họ đốt nước chuẩn tắm rửa.
Buổi tối tháng mười chút lạnh , nhưng Tần Phong sợ.
Chẳng mấy chốc tắm xong, nhưng Đào Hoa thì tắm lâu hơn.
Đợi nàng tắm xong thì bên ngoài trời tối đen, nhưng cửa sổ phòng ngủ sáng trưng, hiển nhiên là Tần Phong thắp đèn trong phòng .
Đào Hoa men theo ánh sáng trong nhà, còn đến cửa chính thì Tần Phong đón nàng.
Đào Hoa tăng tốc bước chân nắm lấy tay Tần Phong, tiện miệng hỏi:
“Tần đại ca, vì cảm thấy tối nay trong phòng đặc biệt sáng? Chàng thắp hai ngọn đèn dầu ?”
“Không .” Tần Phong rút tay khỏi tay Đào Hoa, đó vòng lưng nàng bịt mắt nàng , “Nàng cùng trong sẽ rõ. nàng giữ quy tắc, cho nàng mở mắt thì nàng mở.”
“Được thôi,” Đào Hoa nhịn , “Xem cuối cùng cũng đến lúc giải mật , giấu cả buổi chiều.”
“Bây giờ giấu nữa, nhấc chân, cẩn thận chân.”
Đi hơn mười bước, Tần Phong nhắc nhở Đào Hoa nhấc chân bước qua ngưỡng cửa, Đào Hoa đến phòng ngủ .
Nàng tự giác dừng bước, hỏi đàn ông phía : “Bây giờ thể mở mắt chứ?”
“Ừm.” Tiếng khẽ đáp của đàn ông truyền đến từ phía , ngay lập tức, đôi tay bịt mắt nàng liền buông .
Đào Hoa hít sâu một , từ từ mở mắt.
Nàng thật sự mong chờ!
Trong lúc mở mắt nàng vẫn còn đang nghĩ, Tần đại ca của nàng rốt cuộc cho nàng xem cái gì đây?
Cho đến khi thứ hiện mắt, cả nàng đều ngây tại chỗ.
Ánh mắt nàng từ từ di chuyển, từ cặp nến long phượng đỏ bàn đến ga trải giường và vỏ chăn màu đỏ tươi, đến chữ hỷ đỏ dán tủ quần áo.
Quét mắt một vòng xong, nàng kiềm , hốc mắt phút chốc ngập tràn nước mắt.
“Tần đại ca~~” Nàng xoay , nhào lòng đàn ông.
Tần Phong lúc lúc vuốt ve mái tóc mềm mượt của nàng, khẽ dỗ dành: “Được , đừng nữa, sẽ bù một đêm tân hôn mà. Hỷ phục cũng lấy về , cho xem ?”
“Ừm,” Đào Hoa cảm động đến c.h.ế.t , “Chàng định hỷ phục khi nào ?”
“Ngay hôm trở về, tranh thủ . Vì tạo cho nàng một bất ngờ nên đưa nàng xem, cũng kiểu hỷ phục chọn nàng thích .”
“Thích! Chỉ cần là chọn thì đều thích! Đi, chúng cùng quần áo.”
Hai bộ hỷ phục Tần Phong xếp gọn gàng giường.
Trong đêm tân hôn bù đắp, đích mặc lên tiểu thê tử của bộ giá y đỏ tươi.