Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 133: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:05:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vợ chồng song song trở về nhà

 

Ngày hôm trời sáng, Tần Phong liền đưa Đào Hoa về thành.

 

Khoảng giữa trưa, hai trở về ngôi tiểu viện ở Lương Thành.

 

Quả nhiên Tần Phong đoán sai, hôm qua Hạ Tuấn quả nhiên canh giữ ở đây lâu, Trương thẩm mời ăn cơm nhưng chịu, cứ đợi ở cửa mãi, mãi cho đến khi trời tối hẳn mới rời .

 

Hắn còn dặn Trương thẩm nhắn với Tần Phong rằng hôm nay sẽ đến.

 

Nói xong những lời , Trương thẩm bàn bạc hỏi: “Hay là mua thêm chút thức ăn, trong nhà chẳng còn bao nhiêu, sợ rằng đủ thịnh soạn để đãi khách.”

 

Tần Phong và Đào Hoa , gật đầu: “Cũng , thím cứ mua những món thích ăn. Thời gian qua thím vất vả , ăn xong bữa cơm thím thể về nhà , vợ chồng chúng cũng định rời .”

 

Trương thẩm giật : “Nhanh ?”

 

Tần Phong gật đầu: “Đã đến lúc trở về .”

 

Sau khi Trương thẩm ngoài, hai vợ chồng bắt đầu thu dọn hành lý.

 

Thật cũng chẳng gì nhiều để thu dọn, lúc đến cũng mang theo bao nhiêu.

 

Duy chỉ quần áo và giày dép mà Đào Hoa cho Tần Phong trong hai tháng qua, tất cả đều là đồ mới, đều mang , ngoài thì chẳng còn gì nữa.

 

Sau khi họ thu dọn xong, Tần Phong ngoài sắm một cỗ xe ngựa.

 

Đợi khi họ chất hết đồ đạc lên xe ngựa, Hạ Tuấn quả nhiên đến.

 

Lúc Trương thẩm cũng mua thức ăn về, Đào Hoa cũng để Trương thẩm nếm thử tài nấu nướng của , liền cùng Trương thẩm bếp.

 

Còn chuyện bên ngoài Tần Phong và Hạ Tuấn gì, Đào Hoa cũng quản nữa.

 

Hành lý của họ thu dọn xong, chuyện Hạ Tuấn cửa thấy , nếu thật sự là của Tần Phong, tin rằng nhất định sẽ ép buộc khác.

 

8. Khi ăn cơm, nam nữ phân chia chỗ , nhưng khi Đào Hoa mang rượu đến cho Tần Phong và Hạ Tuấn, nàng thấy Hạ Tuấn với Tần Phong những lời như ‘thượng lộ bình an’.

 

Nghe thấy những lời , Đào Hoa liền ngày mai nàng và Tần Phong thể thuận lợi khởi hành.

 

Vì sắp chia tay, nên Tần Phong và Hạ Tuấn uống ít.

 

Nếu đột nhiên đến tìm Hạ Tuấn việc gấp, lẽ và Tần Phong còn thể uống đến tận bữa tối.

 

Tần Phong tửu lượng , uống nửa vò rượu mà vẫn thấy say.

 

Buổi chiều tranh thủ thời gian còn sớm, hai vợ chồng chợ mua thêm chút lương khô.

 

Hai thong dong dạo chơi, mãi đến khi ăn tối bên ngoài mới trở về tiểu viện.

 

Ngày hôm hai ngủ đến khi tự nhiên tỉnh giấc, lúc đó mới thong thả thúc ngựa khỏi thành.

 

Dọc đường về phía đông nam, Tần Phong dẫn Đào Hoa du ngoạn qua bao danh lam thắng cảnh và non sông hùng vĩ.

 

Họ khởi hành từ Lương Thành đầu tháng năm, mãi đến giữa tháng mười vàng rực mới gần về cố hương.

 

Trong nửa năm , Đào Hoa theo Tần Phong, chiêm ngưỡng sự linh túy của sơn thủy Đại Tuyên triều, chứng kiến sự náo nhiệt và phồn hoa của các đô thành lớn.

 

Ngay cả Tiểu Hắc cùng họ cũng trở thành một chú ch.ó từng trải, nó chạy đường trông oai vệ kém gì ngựa của Tần Phong.

 

Trước khi về làng, Tần Phong gửi thư về .

 

Mẫu của Đào Hoa, Chu thị, chữ, nên họ đều gửi thư đến nhà thôn trưởng, đó thôn trưởng sẽ thư cho Chu thị .

 

Bởi khi họ trở về, sân nhà Chu thị dọn dẹp sạch sẽ.

 

Trong phòng, chiếc giường mới trải, ngay cả chăn màn cũng tỏa mùi hương của nắng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-133.html.]

Và chỉ vài ngày khi họ về đến nhà, Hạ Tuấn đến.

 

Lần đến để đưa tiền thưởng cho Tần Phong, cả một hộp đầy ắp vàng.

 

Đào Hoa lớn đến , đây là đầu tiên nàng thấy vàng, mà còn là nhiều vàng đến thế, trong lòng thể nào vui sướng.

 

Lần Hạ Tuấn nán lâu, khi còn dặn dò Tần Phong tiện thể trông coi nhà giúp , rằng đợi đến khi nào chán ghét cuộc sống hiện tại thì sẽ đến bầu bạn với .

 

Khi Hạ Tuấn rời , Tần Phong tiễn .

 

Đào Hoa vốn tưởng Tần Phong chỉ đưa đến cửa viện, nào ngờ đưa đến tận trấn.

 

Tuy Đào Hoa thấy lạ, nhưng cũng gì nhiều.

 

Tần Phong trấn, nàng liền đến nhà Tôn Tiểu Lan.

 

Lần nàng trở về, con của Tôn Tiểu Lan đầy tháng .

 

Tuy hôm trở về gặp qua tiểu thư và con của nàng, nhưng vì quá vội vàng nên kịp chuẩn lễ vật, hôm nay Đào Hoa là cố ý đến tặng quà.

 

Lần Tôn Tiểu Lan sinh con trai, là nhà họ Tôn cuối cùng cũng nam đinh, cả nhà họ đều vui mừng.

 

Đào Hoa cũng mừng cho tiểu thư , cuối cùng cũng toại nguyện .

 

Nàng tự tay thêu chiếc yếm nhỏ mang chữ "Phúc" và "Thọ", còn một đôi giày đầu hổ, định tặng cho bé con quà gặp mặt.

 

Gia đình nàng bây giờ tiền, nhưng nàng cho bất kỳ ai , việc tặng quà cũng phô trương sự hào phóng, nhưng nàng chọn vải cotton nhất cho quần áo của đứa bé.

 

Tôn Tiểu Lan cầm lên sờ một cái liền là vải .

 

“Khiến nàng tốn kém quá, dùng vải đến . Trẻ con lớn nhanh, đồ thế chẳng mấy chốc mặc nữa .”

 

“Làm ? Mặc đồ sát thì càng một chút mới , vả nàng chỉ định sinh một đứa con thôi ? Đợi đứa thứ hai, đứa thứ ba thì chúng vẫn thể mặc tiếp mà.”

 

“Cũng . Nàng mau kể cho mấy tháng nay nàng chơi những ? Chỉ phu quân nàng trong thư, nhưng vẫn nàng kể tỉ mỉ. Nàng mau kể cho , nơi ngoài Bình An huyện thành trông như thế nào, nàng kinh thành , kinh thành lớn lắm ?”

 

Thấy tiểu thư vẻ mặt đầy tò mò, Đào Hoa dường như nghĩ đến chính của ngày xưa.

 

Khi nàng hỏi Tần Phong những chuyện đây, lẽ cũng tò mò như Tiểu Lan .

 

bây giờ nàng cần tò mò nữa, bởi vì nàng qua tất cả .

 

“Kinh thành lớn, còn náo nhiệt từ sáng đến tối. Ta còn thấy Hoàng cung từ xa, nhưng tường thành cao, bình thường thể . Những thành phố khác mà và Tần ca ca qua thể náo nhiệt bằng kinh thành, nhưng mỗi nơi đều nét đặc trưng riêng.

 

Ở các thị trấn phía tây bắc, đường phố sẽ lạc đà, dân ở đó đều ăn bánh khô khan. Lạc đà trông kỳ lạ, lưng hai bướu cao, giống như những ngọn núi nhỏ. Đi về phía nam thì còn thấy lạc đà nữa, thức ăn cũng phong phú hơn nhiều, nhưng địa thế rộng lớn như tây bắc.

 

Bình minh và hoàng hôn ở tây bắc và hùng vĩ, như chỗ chúng nhiều núi, sáng tối mặt trời đều núi che khuất. Tần ca ca còn đưa lên một tòa tháp, gọi là tháp gì quên mất , nhưng nó thật sự cao. Tổng cộng năm tầng, trèo lên đến nơi thì sợ c.h.ế.t khiếp, dám xuống …”

 

Mèo con Kute

Đào Hoa và tiểu thư chia sẻ nhiều.

 

Mỗi nơi nàng nhắc đến đều tràn ngập những kỷ niệm của nàng và Tần Phong.

 

Tôn Tiểu Lan cũng thích nàng kể những chuyện , mà ngưỡng mộ: “Giá như cũng thể xem những nơi đó thì mấy. bây giờ cái cục cưng , thì chẳng nữa.”

 

Tôn Tiểu Lan đầy vẻ từ ái trêu chọc đứa bé trong lòng.

 

Đào Hoa cũng sáp gần : “Thằng bé trông thật đáng yêu, đôi mắt thật thần.”

 

“Giống cha nó, cha nó mắt to.”

 

Đang chuyện, Tần Phong bỗng nhiên dắt ngựa tới.

 

Chàng sớm thấy Đào Hoa đang cùng tiểu thư của nàng phơi nắng trong sân nhà họ Tôn, nên sớm xuống ngựa.

 

Đợi đến cổng sân nhà họ Tôn, liền dừng và gọi một tiếng: “Đào Hoa, nàng cùng về nhà ?”

 

 

Loading...