Sau khi từ hôn, ta gả cho gã đàn ông thô kệch nơi núi rừng, ba ngày đã bị sủng thành bảo bối - Chương 10: --- Tiểu tức phụ sợ hãi rồi ư?

Cập nhật lúc: 2025-10-20 07:02:45
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nhà trộm !” Đào Hoa thấy đàn ông của , ngay cả đòn gánh cũng cần nữa, bổ nhào vòng tay rộng lớn và vững chắc của .

 

Trong tay Tần Phong vẫn cầm rìu, nhất thời ôm Đào Hoa cũng khó xử, ôm cũng khó xử.

 

Tuy nhiên Đào Hoa nán trong lòng Tần Phong quá lâu, nàng nhanh chóng kéo lấy bàn tay còn của .

 

Nàng kéo Tần Phong về phía tiền viện, :

 

“Là hai nhà họ Vương, chúng hung hăng đến gõ cửa, sợ nên đáp lời, chúng liền đá cửa xông . Tần đại ca, cánh cửa sân nhà chúng mới xong đều chúng đá hỏng .”

 

Hai nhà họ Vương?

 

Tần Phong lập tức nhíu mày : “Là hai một cao một thấp đó ?”

 

, chính là bọn chúng.”

 

Vậy thì Tần Phong trong lòng nắm rõ .

 

Mèo con Kute

Sáng sớm nay khi từ núi thu bẫy về, thấy hai đó.

 

Lúc đó Tần Phong chỉ nghĩ hai lên núi, nên mấy để tâm.

 

Không ngờ hai rình , chỉ đợi mới tìm đến nhà.

 

Ha, chúng gan lớn thật.

 

Tần Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y Đào Hoa, nghiêng đầu dặn nàng: “Chốc lát nữa nàng về phòng , sẽ lo liệu bọn chúng.”

 

Đào Hoa khẽ “” một tiếng thật mềm.

 

đợi Tần Phong đến sân xem...

 

Nào còn cần lo liệu nữa?

 

Hai Vương Đại, Vương Nhị sớm sõng soài đất, thể gượng dậy.

 

Tần Phong nghĩ đến cây đòn gánh mà nàng dâu nhỏ vẫn nắm chặt trong tay ban nãy, khỏi nghi hoặc.

 

“Đây là do nàng ?”

 

Đôi mắt to đen láy của Đào Hoa tràn ngập vẻ ngây thơ, nàng gật đầu, giọng mềm mại :

 

“Là , nhưng cũng chuyện gì nữa, hai cứ như cố ý lao đòn gánh của , còn tự ngã. Thực lúc đó cũng sợ hãi lắm.”

 

Vương Đại và Vương Nhị đang đất dậy nổi: “…………” Mẹ nó chứ, lúc đó sợ hãi tột độ là hai bọn họ mới đúng chứ.

 

Giờ đây trượng phu che chở, Đào Hoa cũng về phòng nữa.

 

Nàng cũng rốt cuộc hai Vương Đại, Vương Nhị tới gây sự, còn đạp hỏng chiếc cổng tre mà nàng và mới sửa sang hôm qua.

 

“Nói, hai ngươi nhân lúc vắng nhà đến đây gì!” Tần Phong chất vấn, một tay ném cây rìu trong tay .

 

Cây rìu lệch một ly, vặn cắm phập đất trống giữa hai cái đầu của Vương Đại và Vương Nhị.

 

Chỉ cần Tần Phong lệch nửa tấc, một trong hai lập tức sẽ gặp Diêm Vương.

 

Hai sợ đến mức dám thở mạnh, xác định đầu vẫn còn cổ, Vương Nhị lúc mới mặt mày ủ ê :

 

“Là đại ca của , y bảo đến tìm Trần Đào Hoa tính sổ.”

 

“Tính sổ gì?”

 

“Còn chuyện mấy ngày , một đám đàn bà đang giặt quần áo bên sông. Lúc đó nương của và cả Trần Đào Hoa đều ở đó, ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-ta-ga-cho-ga-dan-ong-tho-kech-noi-nui-rung-ba-ngay-da-bi-sung-thanh-bao-boi/chuong-10-tieu-tuc-phu-so-hai-roi-u.html.]

 

“Hửm? Ngươi gọi ai đấy?” Thấy tên côn đồ dám gọi thẳng tên Đào Hoa, giữa hai hàng lông mày của Tần Phong lập tức nổi lên một cỗ hung tợn, “Tên của tức phụ cũng là các ngươi thể gọi ?”

 

“Ta sai , sai !” Vương Nhị vội vàng tự vả miệng , “Ta là hôm đó giặt quần áo, nương của và tức phụ nhà ngươi đều ở đó. Chẳng một đám đàn bà qua cãi ?

 

Sau đó tức phụ nhà ngươi đá cái chậu giặt quần áo của nương xuống nước. Trời đông giá rét thế , nương đành cởi giày tất, xắn ống quần xuống sông vớt quần áo.

 

Nương tuổi cao, nước sông lạnh buốt. Nương về nhà là cảm lạnh ngay, đến giờ vẫn đang sốt. Ngươi xem đây là họa tức phụ nhà ngươi gây , hai đến tìm tức phụ nhà ngươi thì còn tìm ai mà lý đây.”

 

“Ngươi bậy!” Đào Hoa xong mới hiểu .

 

Khi đó nàng quả thật tranh cãi với Vương bà tử, nhưng cái chậu của Vương bà tử là do Tiểu Lan đá.

 

Còn về việc Vương bà tử đó về nhà bệnh , nàng tận mắt thấy thì thể tin là thật.

 

Bọn chúng chẳng qua là kiêng dè Tiểu Lan là cháu gái của thôn trưởng, dám tìm nàng gây sự, nên mới tìm đến nhà .

 

Tuy nhiên, Tiểu Lan ban đầu vốn dĩ là trọng nghĩa khí, đá chậu của Vương bà tử cũng là để giúp nàng trút giận, nàng tự nhiên sẽ lôi Tiểu Lan chuyện .

 

Nàng liền chất vấn Vương Nhị: “Ngươi chẳng lẽ làng Bạch Vân ? Ngươi chẳng lẽ nước con sông nơi chúng giặt quần áo là nước ấm , đó là nước chảy từ núi xuống, tổ tiên đều núi suối nước nóng, nước ấm chảy từ nơi đó.

 

Chúng giặt quần áo ở đó mùa đông còn ấm áp bao, ai nấy đều cả, riêng nương ngươi bệnh? Nếu thật sự là do lạnh mà bệnh, thì ở cũng thể, chỉ thể là ở con sông đó!

 

Hơn nữa, nếu nương ngươi thật sự là lạnh ngày hôm đó, ngươi đến tìm ngay, mà cố tình kéo dài đến tận bốn ngày mới tới. E rằng là cảm lạnh ở nơi khác, tự tốn tiền xem bệnh uống thuốc, đến lừa gạt nhà đây?”

 

Mặc dù hôm đó Tần Phong chuyện gì xảy bên sông, nhưng thấy Đào Hoa cứ, trong lòng lập tức hiểu rõ.

 

“Xem các ngươi cho rằng Tần Phong dễ bắt nạt.” Mắt Tần Phong sâu thẳm, ánh mắt như chim ưng chằm chằm Vương Nhị, “Chân nào đá cửa nhà ?”

 

Vương Nhị cảm thấy Tần Phong bất cứ lúc nào cũng thể rút cây rìu chặt đứt chân , y sắp đến nơi, vùng vẫy bò dậy.

 

“Tần Phong đại ca, ngươi hãy tha cho hai . Chắc chắn là nương hồ đồ nhầm lẫn , là chúng trách oan tức phụ nhà ngươi. Chúng sẽ sửa cánh cửa nhà ngươi thật , ngươi thấy ?”

 

“Cho các ngươi thêm một cơ hội nữa.” Tần Phong bao giờ là bụng quá mức, “Nếu cả hai đều thừa nhận, thì đó là do đối phương . Nói cho đối phương đá bằng chân nào, sẽ bỏ qua hết.”

 

Hai nhà họ Vương vốn dĩ ích kỷ, giờ Tần Phong , lập tức chỉ đối phương mà tố cáo.

 

“Chân trái của .” “Chân của .”

 

“Rất .” Tần Phong cử động các khớp tay, tất cả còn kịp tay thế nào, lượt tháo khớp mắt cá chân trái và của hai .

 

Mắt cá chân của hai lập tức trật khớp, phát tiếng kêu chói tai như heo chọc tiết.

 

Vương Nhị kêu oai oái: “Người họ Tần , ngươi giữ lời, rõ ràng sẽ bỏ qua hết mà.”

 

Tần Phong lạnh một tiếng: “Ta đúng là sẽ bỏ qua hết, nhưng chuyện vẫn trở thành chuyện qua . Đi, sửa cánh cổng sân nhà cho !”

 

Vương Đại gào : “Tần Phong đại ca, chân chúng thành thế thì mà sửa ạ?”

 

“Xem các ngươi ngay cả tay cũng giữ .”

 

Hai nào dám, đành lết những đôi chân khập khiễng sửa cánh cổng sân cho Tần Phong.

 

Hai lẩm bẩm: “ là trộm gà còn mất nắm gạo, lỗ vốn quá.”

 

Sửa xong cổng, bọn họ cầu xin ỉ ôi mãi, Tần Phong lúc mới cho họ rời .

 

Khi hết, Tần Phong mới phát hiện nàng dâu nhỏ phía đang bất động.

 

Chàng nhíu mày, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm chẳng lành.

 

Sau chuyện , nàng dâu nhỏ của chắc là sợ ?

 

 

Loading...