Sau Khi Từ Hôn, Đại Lão Cưng Như Bảo Vật - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:47:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chân thương khiến Nguyễn Tuyển Hề tự nhiên, ai cũng nhận cô đang gặp vấn đề vì thế hôm nay Tư Tư đặc biệt quan tâm.

“Được thôi nhưng chúng ăn . Chị đói lắm .”

Cô bật , cảm giác khác quan tâm thật sự dễ chịu.

Ông trời khi đóng một cánh cửa, chắc chắn sẽ mở một cánh cửa khác.

Người xưa quả lừa cô. Dù trong chuyện tình cảm cô gặp nhiều thất bại nhưng sự nghiệp tiến triển thuận lợi, đồng nghiệp tài giỏi ấm áp, điều đó phần nào an ủi cô.

“Chị ơi, ăn cá nướng ? Lâu lắm em ăn, cũng chẳng tìm ai cùng.”

Mắt Tư Tư sáng lên, lập tức hỏi bằng giọng điệu đáng thương.

Bình thường, sếp của cô khi việc thì nghiêm túc và nghiêm khắc khiến ai cũng dè chừng. lúc việc, chị gần gũi, giống những lời đồn về sự lạnh lùng và khó chịu.

“Được thôi.” Nguyễn Tuyển Hề gật đầu: “Chị cũng .”

Dạo gần đây Tư Tư việc vất vả vì cô chẳng ngại đáp ứng mong nhỏ bé .

Hai rốt cuộc thật sự ăn cá nướng. Trong gian ồn ào náo nhiệt của quán ăn, Tư Tư cắm cúi ăn, Nguyễn Tuyển Hề nhịn mà bật .

Nghe thấy tiếng , Tư Tư lập tức ngẩng đầu lên, ngạc nhiên hỏi:

“Nguyễn tổng, chị ? Có do em ăn uống lộn xộn quá ?”

“Không , chỉ là chị thấy khí nơi ấm áp.”

Nguyễn Tuyển Hề lắc đầu, dáng vẻ đáng yêu khi ngậm đôi đũa của Tư Tư chọc .

Đây là đầu tiên Tư Tư thấy cô tươi đến . Đôi mắt tinh và dáng vẻ thanh tú càng cho nét của cô trở nên rực rỡ, sáng bừng cả gian.

Hai mươi tư tuổi, lứa tuổi như hoa, vẻ tươi tắn và tràn đầy sức sống dường như nở rộ từng chút ở giữa đôi mày khiến khác thể rời mắt.

Tư Tư ngẩn cô, mãi một lúc lâu mới thì thầm :

“Nguyễn tổng, nếu chị giới giải trí, chắc chắn sẽ nổi tiếng.”

Một vẻ nuôi dưỡng bởi sự giàu sang và quý phái, khí chất mà chẳng ai thể dễ dàng bắt chước.

“Làm mà thế .” Nguyễn Tuyển Hề lớn hơn: “Chị năng khiếu ca hát, diễn xuất cũng kém. Vào giới giải trí thì gì?”

Hồi nhỏ, cô từng học qua nhiều loại nhạc cụ như piano, đàn tranh, violon. chỉ dừng ở mức chơi, thực sự xuất sắc ở bất kỳ loại nào.

Sau vì công việc, cô cũng ít thời gian động đến. Nếu thật sự giới giải trí, cô chẳng chút tài năng nào để dựa .

“Chỉ cần xinh .” Tư Tư phấn khích : “bây giờ là thời đại nhan sắc lên ngôi, với gương mặt , chị thể ‘đè bẹp’ cả dàn đấy.”

“Có chị mời em ăn cá nướng nên em cố ý tâng bốc chị đúng ?”

Nguyễn Tuyển Hề bật , gắp thêm cho Tư Tư một miếng thức ăn.

Những lời khen về nhan sắc, cô ít khi còn nhỏ.

càng lớn lên, những lời khen kiểu đó ngày càng ít .

Trong vòng tròn giao thiệp cũ của cô, chỉ khen những thứ bề ngoài. Ví dụ như:

“Cô Nguyễn, bộ đồ thật sự hợp với cô.”

“Cô Nguyễn, hôm nay cô trang điểm quá.”

Nguyễn Tuyển Hề quá quan tâm đến vẻ ngoài của nhưng ai mà thích khen chứ? Vì , bữa ăn hôm đó khiến cô vui vẻ.

Niềm vui kéo dài mãi cho đến khi cô về nhà và thấy Phó Dư Ngạn đang ghế sofa.

Nghe thấy tiếng cô bước , ngẩng đầu cô.

Trông như tắm xong, mặc áo choàng tắm, tóc vẫn còn ướt và chút lộn xộn khi lau khô qua loa. điều đó chẳng hề giảm vẻ trai vốn của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-dai-lao-cung-nhu-bao-vat/chuong-20.html.]

Chỉ là, vẫn hết giận, ánh mắt u tối như phủ một lớp băng giá ngàn năm, lạnh lẽo đến mức đối diện chùn bước.

về .”

Nguyễn Tuyển Hề thu nụ , cố gắng phá vỡ bầu khí ngượng ngập.

Cô quá hiểu tính khí của đàn ông . Sau những chuyện xảy hôm qua, tuyệt đối sẽ bao giờ là chủ động nhượng bộ .

Hồi học cấp ba, cô cùng bạn bè lén trèo tường trốn học để gặp thần tượng.

Kết quả, sáng hôm trở về trường, cô đụng ngay Phó Dư Ngạn.

Khi đó, là chủ tịch hội học sinh. Nhìn thấy cô lẫn trong nhóm bạn, thẳng tay ghi tên cô mà chẳng nể nang chút nào.

Bị ghi tên đồng nghĩa với việc sẽ nhà trường phê bình công khai, thậm chí thể mời phụ lên.

Sợ chuyện trốn học đưa đến tai ông cụ nhà họ Giang, cô c.ắ.n răng đến tìm cầu xin.

Trong phòng thiết thể thao của trường, cô ngừng lải nhải thuyết phục :

chỉ trốn học một duy nhất, sẽ dám nữa. Anh rộng lượng bỏ qua cho ?”

Cả nhóm đông như thế nhưng chỉ ghi mỗi tên cô. Nếu công tư lẫn lộn, cố tình trả thù cô, ai mà tin ?

vì Phó Dư Ngạn là " nắm quyền sinh sát" trong tay, cô đành dịu giọng mà cầu xin.

“Em là con gái, em hậu quả của việc qua đêm bên ngoài là gì ?”

Khi đó Phó Dư Ngạn vẫn còn là một thiếu niên sáng ngời như ánh mặt trời nhưng lúc nghiêm túc răn dạy khác thì giống hệt bây giờ.

“Không chỉ . Còn nhiều bạn nam cùng mà. Nếu nguy hiểm, các bạn sẽ bảo vệ tụi .”

Nguyễn Tuyển Hề nghiến răng cố cãi .

Nhiều nam nữ như thế thì thể xảy chuyện gì chứ?

“Em nhiều bạn nam ?”

Câu trả lời của cô khiến càng thêm tức giận.

Cả hai tranh cãi mãi mà ai thuyết phục ai. Cuối cùng vì quá bực , cô liếc bàn tay thon dài đang vung qua vung mặt .

Thấy ngứa mắt, Nguyễn Tuyển Hề chộp lấy tay Phó Dư Ngạn và c.ắ.n một phát.

Phó Dư Ngạn ngờ cô dám c.ắ.n . Anh quên cả phản ứng, chỉ yên nhíu mày cô.

Cô tỉnh táo , mặt đỏ bừng vì hổ, dám nghĩ thêm chuyện danh sách nữa mà chạy mất.

Sau đó, trong trường lan truyền một lời đồn rằng ở phòng thiết thể thao một con mèo hoang hung dữ, đến mức c.ắ.n cả tay chủ tịch hội học sinh chảy máu.

Nghe lời đồn, Nguyễn Tuyển Hề hổ tức giận, còn lo lắng thôi.

Cuối cùng cô lấy hết can đảm tìm xin .

Phó Dư Ngạn chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, kèm theo ánh mắt đầy ẩn ý, như đang một con mèo ngốc nghếch.

Nguyễn Tuyển Hề chịu nổi, đầu bỏ chạy.

Đó là duy nhất cô chủ động xin nhưng kết quả là chuốc lấy bẽ mặt mà thôi.

Bây giờ, cô còn là cô gái nhỏ nhút nhát khi xưa nữa. Da mặt dày hơn nhiều.

Quan trọng nhất là, cô hiểu thế nào là thuận theo thời thế.

Giờ đây, Phó Dư Ngạn là chồng cô, là chỗ dựa của cô, là mà cô cần nắm chắc để bảo vệ tương lai của .

Nếu thật sự khiến đàn ông giận đến mức chịu nổi thì chịu thiệt cuối cùng vẫn là cô.

 

Loading...