Sau Khi Từ Hôn, Đại Lão Cưng Như Bảo Vật - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-12-19 03:24:49
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
sự dịu dàng bất ngờ khiến cô phản ứng thế nào, chỉ thể cứng , để mặc xử lý vết thương.
“Nguyễn Tuyển Hề, em theo con đường ‘thánh mẫu’ từ bao giờ thế?”
Sau khi bôi t.h.u.ố.c xong, Phó Dư Ngạn ném hộp y tế sang một bên, khuôn mặt u ám nhưng trong giọng ý trêu chọc.
Nguyễn Tuyển Hề nghẹn họng, câu “cảm ơn” vốn sắp nuốt ngược trong. Cô chỉ bất mãn , bực bội :
“Anh đang gì ?”
Cô vốn định cứu Hà Tư Vân nhưng cũng ngờ cô ngốc đến mức kéo cả cô rắc rối.
Phó Dư Ngạn cô vài giây đó khẽ nhấc tay, dùng ngón tay gõ nhẹ lên trán cô.
“Nếu thì em ngốc ? Cứu tình địch gì?”
Giọng của đầy vẻ khó chịu, che giấu, rõ ràng là để cô thấy rõ sự bực bội của .
Nguyễn Tuyển Hề hiểu tại Phó Dư Ngạn tức giận như , thậm chí còn phân tâm suy nghĩ vì còn giữ thói quen sạch sẽ như .
cô thì để ý. Anh chạm chân cô, đó rửa tay mà gõ đầu cô.
“Không tình địch còn nữa, chỉ ép buộc thôi.” Cô lẩm bẩm trong miệng.
Không cô tự cao tự đại nhưng việc xem Hà Tư Vân – một cô nàng ngốc nghếch thuần khiết – là tình địch thật sự khiến cô nên lời.
“Bị ép buộc?”
Chỉ một câu ngắn gọn cũng đủ khiến cơn giận của Phó Dư Ngạn - luôn điềm tĩnh bộc phát.
Vì Giang Chỉ mà cô bất chấp cả bản đến ?
Dù đối với một kẻ đáng ghét như tình địch, cô cũng sẵn sàng bất chấp nguy hiểm để cứu?
Nguyễn Tuyển Hề cũng tức giận, thậm chí để thua khí thế, cô bỏ qua vết thương chân bôi thuốc, dậy, ngẩng đầu thẳng .
“Có trong mắt , là kẻ ích kỷ nông cạn, lòng sắt đá, chỉ suy nghĩ những chuyện tình cảm tầm thường ?”
Cô thừa nhận rằng đây khi theo Giang Chỉ cô nhiều chuyện ngớ ngẩn mà chỉ những mê vì tình yêu mới .
chẳng lẽ một tháng qua, cô chứng minh rằng đổi, từ đầu ?
Hơn nữa, Phó Dư Ngạn lấy tư cách gì mà tra hỏi cô như thế?
Anh nghĩ rằng cô đang diễn một màn khổ nhục kế, cố gắng cứu Hà Tư Vân để lấy lòng Giang Chỉ ?
Hay thậm chí, còn cho rằng cả tên cướp cũng là do cô sắp đặt?
Nghĩ đến đây, cô lập tức thêm một câu: “ điên!”
Giờ cô kết hôn, công ty riêng, thứ đang phát triển theo chiều hướng . Cô cần những chuyện ngu ngốc như nữa?
“Không điên? Em việc cầm một cây dù vô dụng để đối mặt với kẻ liều mạng nguy hiểm đến mức nào ?”
Chỉ cần nhớ cây dù mà cảnh sát mang , cơn giận trong lòng Phó Dư Ngạn bùng lên.
Một cô gái yếu ớt, bình thường đến mở nắp chai cũng khó khăn, mà dám một đối đầu với kẻ cướp giữa đêm.
Chẳng khác nào con cừu bước miệng sói.
Việc cô và Hà Tư Vân thoát nhờ may mắn.
Nếu tên cướp đó chỉ một , hoặc nếu tàn nhẫn hơn thì cô thể mạng rời .
Nguyễn Tuyển Hề đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ tức giận phản bác ngay lập tức:
“Cây dù đó vô dụng , nó nặng như một cây gậy baton .”
Cây dù đó chắc chắn, phần cán bằng chất liệu nặng tay. Cô mua nó vì thích cảm giác cầm nắm chắc chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tu-hon-dai-lao-cung-nhu-bao-vat/chuong-18.html.]
câu trả lời sai trọng tâm.
Phó Dư Ngạn tức đến bật , ánh mắt sắc lạnh, tràn ngập sự giận dữ che giấu.
Anh đặt tay lên vai cô, ấn cô xuống ghế sofa.
Dù bàn tay trông đầy sức mạnh, lực dùng nhẹ, khiến cô đau.
Cô đôi mắt đen sâu thẳm của , nơi dường như đang cuộn trào một cơn bão.
Trong lòng cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi nhưng lời vẫn đầy bướng bỉnh:
“Anh tức giận gì? Có là vì Hà Tư Vân ?”
Cô cố gắng nhiều – từ kết hôn đến từ bỏ công việc đây – nhưng vẫn thể tránh khỏi việc những tình tiết trong giấc mơ cứ lượt diễn .
Điều khiến cô thất vọng, hoảng loạn.
Sự chất vấn của Phó Dư Ngạn chẳng khác gì thêm dầu lửa khiến cơn giận trong lòng cô bùng cháy.
Lúc , lớp vỏ bọc mạnh mẽ mà cô giữ mặt dường như vỡ tan.
Mắt cô đỏ hoe, ánh sáng từ đèn rọi xuống nổi bật nét mong manh dịu dàng khuôn mặt cô nhưng giọng của cô vẫn mang đầy gai nhọn:
“Phó Dư Ngạn, những mãi mãi thể . khuyên từ bỏ sớm , đừng để bản lún sâu vũng bùn, cuối cùng chỉ nhận bẩn thỉu mà thôi.”
Ý cô rằng Hà Tư Vân là vũng bùn.
Mà trong mắt cô, Phó Dư Ngạn giống như một đám mây chín tầng trời, thuần khiết và hảo, chút tì vết.
Còn Hà Tư Vân và Giang Chỉ định sẵn là một đôi. Nếu cố tình xen , chỉ khiến kéo xuống khỏi bệ cao, ngã vũng bùn lầy của một mối tình hồi đáp.
Giống như cô trong giấc mơ .
Cô vẫn còn nhớ rõ cảm giác tự ghê tởm bản , khi trong mơ cô nhiều chuyện ngu ngốc chỉ vì một tình yêu đáng.
Khi thứ lắng xuống, khác thì cùng xây dựng cuộc sống hạnh phúc viên mãn còn cô chỉ còn một tâm hồn lạc lối, tăm tối.
Một như , thể trở thành một kẻ như ?
Nguyễn Tuyển Hề đắm chìm trong cảm xúc của , nhận rằng giọng điệu châm chọc đầy mỉa mai của cô dễ dàng khơi dậy cơn giận kìm nén từ lâu trong lòng Phó Dư Ngạn.
Những lời cô quá nặng nề, quá sắc bén.
Phó Dư Ngạn là càng giận thì vẻ ngoài càng điềm tĩnh. trong ánh mắt tối đen sâu thẳm của , từng đợt sóng ngầm dữ dội đang trào lên như báo hiệu cơn giông bão sắp đến.
Anh tháo chiếc áo vest, chiếc sơ mi trắng vẫn cài kín cúc đến tận cổ, cà vạt cũng chỉnh tề, chút xộc xệch.
Dáng vẻ vẫn cao quý, kiêu ngạo như cây trúc ngọc thanh tao.
Hình ảnh một như thể chỉ thể thấy nơi cõi mây cao nhưng trong ánh mắt Nguyễn Tuyển Hề lúc , mang nét của một vị La Sát từ địa ngục bước .
“Trong mắt em như thế đấy ?”
Anh cô chằm chằm, tấm lưng cao lớn thẳng tắp như đang căng lên vì tức giận nhưng cô thấy điều đó.
Cô chỉ rằng, những lời châm chọc của khiến đàn ông thực sự vui.
Trong cả thành phố Ninh Châu, từng ai dám chuyện với theo cách như .
“Đây chỉ là một sự thật đơn thuần, ý nhắc nhở thôi.”
Cô nhếch môi, tạo nên một nụ mỉa mai, giọng lạnh nhạt, chút cảm xúc.
Hừ, thực sự động lòng với Hà Tư Vân ?
Cơn giận mà thể hiện lúc vì thể công khai lo lắng cho cô gái mặt cô – vợ danh nghĩa ?