Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 81: Phiên ngoại 1 Trúc Vô Ưu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:36:13
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta tên là Trúc Vô Ưu, năm nay mười một tuổi.
Nương gần đây thai , nôn đến mức ăn gì.
Dã quả đỏ tươi mà cha ngẫu nhiên mang về chuyến săn khiến nương ăn ngon miệng hẳn, quyết định lén lút lên núi hái thêm chút dã quả.
Dĩ nhiên, cũng hẳn là lén lút.
Đi bao lâu phát hiện Nhung Nhung lẽo đẽo theo .
Khác với cha nương, từ nhỏ thể hiểu lời của Nhung Nhung.
Cha nương nghiêm khắc yêu cầu cho bất kỳ ai khác, nên ngay cả Tần Úy di nương cận nhất cũng . Càng cần đến tiểu biểu mập mạp lẽo đẽo theo nhà cô cô.
Thanh Lâm đường thúc cứ luôn sửa lưng gọi Tần Úy di nương là thẩm mẫu, nhưng gọi nhiều năm đổi.
Chiêm chiếp chiêm chiếp
Ta ôm lấy Nhung Nhung: Đệ chỗ nào loại dã quả ?
Nhung Nhung gật đầu.
Vậy chúng tìm, nương thích ăn cái nhất. Ta ôm Nhung Nhung rừng sâu.
Dọc đường gặp ít chim muông thú dữ, đều lượt giải quyết hết.
Ngay từ năm phát hiện linh căn, nương tặng gian thủ trạc của nàng.
Nhờ công pháp và linh tuyền trong gian của nương, dẫn khí nhập thể năm bảy tuổi, và năm ngoái bước Luyện Khí tầng thứ hai.
Vì , thường xuyên theo cha lên núi săn bắn, những dã thú tầm thường núi đều để mắt.
Vừa giải quyết xong một con heo rừng từ xông hung hăng, còn kịp vui mừng.
Chiêm chiếp chiêm chiếp Nhung Nhung đột nhiên phát tiếng cảnh báo.
Cái gì? Có thứ gì đó đang đến gần ?
Không sợ, nắm chặt chủy thủ trong tay, khu rừng từng sợ hãi thứ gì.
Gầm!
Một tiếng gầm rống chấn động rừng núi, một vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện mắt. Giống hổ nhưng hổ, đôi đồng tử đỏ sẫm phát ánh sáng yêu dị, mở miệng lộ hàm răng nanh, nước dãi chảy ròng khắp nơi.
Nhìn vật khổng lồ là gì mắt, lập tức như rót chì, thể động đậy.
Con quái vật càng lúc càng gần, mắt thấy cái huyết bồn đại khẩu của nó sắp c.ắ.n đứt cổ .
Chiêm chiếp chiêm chiếp Nhung Nhung đột nhiên bay vút nhảy lên mặt , nhe nanh chặn công kích của con quái vật.
Nhung Nhung tuy tu luyện ít năm tháng, nhưng rõ ràng đối thủ của con hổ yêu , nhanh đầy thương tích mà bại trận.
Nhung Nhung! Nhìn Nhung Nhung đầy vết thương, nổi giận đùng đùng, từ dũng khí, nắm chặt chủy thủ dùng hết linh lực xông về phía hổ yêu, nhưng chỉ để nó một vết thương nông.
Hổ yêu giận thể kiềm chế, con nhỏ bé như côn trùng mà dám nó thương.
Gầm!…
Phụt… Theo tiếng gầm rống của hổ yêu, hất ngã xuống đất, m.á.u tươi phun .
Hổ yêu thấy vẫn c.h.ế.t hẳn thì hết kiên nhẫn, há miệng lớn định nuốt chửng bụng.
Ta rõ đối thủ của hổ yêu, một tay ôm lấy Nhung Nhung sống c.h.ế.t rõ, chuẩn trốn gian.
Keng!… Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thanh quang xé gió mà đến.
Gào ú… Con hổ yêu bi minh một tiếng thật dài, ngay đó ầm ầm đổ xuống đất.
Súc sinh, ở Vạn Thú Sâm Lâm để ngươi may mắn thoát . Ngươi dám phàm thế hại , thì thể giữ ngươi nữa.
13. Người tay cầm một thanh trường kiếm xanh biếc từ trời giáng xuống, thần sắc lạnh nhạt, một bộ trường váy trắng ngà tôn lên vẻ của nàng như tiên nữ trời.
Tiên nữ… tỷ tỷ… Không từ lúc nào thốt , khi phản ứng thì hối hận che miệng. Người lai lịch rõ, thực sự nên mạo hiểm như .
Nữ tử một kiếm rạch bụng hổ yêu, lấy một viên châu lớn bằng nắm tay trẻ con. Ta , đó là yêu đan của yêu thú.
Nàng , vết thương nhỏ hổ yêu, chút ngạc nhiên: Ngươi là tu sĩ?
Ta cảnh giác nàng, mở miệng . Nương dặn, gian, và chuyện tu luyện cho bất kỳ ai, nếu phát hiện e rằng sẽ rước họa sát .
Có lẽ thấy căng thẳng, nữ tử nhẹ giọng : Ngươi đừng lo sẽ hại ngươi, là Chân nhân Xuất Vân của Chính Dương Tông thuộc Tu Chân giới, truy đuổi hổ yêu đến phàm giới. Hổ yêu c.h.ế.t. Rất nhanh đó, sẽ rời khỏi cõi .
Sau đó, nàng vươn tay trái . Chốc lát hai viên đan d.ư.ợ.c vàng óng ánh tỏa mùi hương thoang thoảng từ hư hiện .
Đây là Hồi Xuân Đan, ngươi và tiểu hồ ly uống viên đan nhanh sẽ lành vết thương.
Đa tạ…
Ta ngơ ngác tiếp nhận, đương nhiên nhận loại đan d.ư.ợ.c , Lang Hoàn Cảnh ít, mặc dù đều là phế đan.
Sau khi cho Nhung Nhung uống , vết thương nó nhanh lành , hiệu quả hơn d.ư.ợ.c thảo trong gian bao nhiêu .
Ngươi thương ít nhiều nhân quả với , xét thấy ngươi tuổi còn nhỏ đạt Luyện Khí tầng hai, sẽ ban cho ngươi một phen tiên duyên. Đây là công pháp và một thanh hạ phẩm linh kiếm ngẫu nhiên , tu vi của ngươi dùng đủ . Chỉ là phàm giới linh khí cạn kiệt, ngươi thể bao xa thì xem tạo hóa của ngươi.
Chân nhân Xuất Vân để đồ vật định rời .
Ta dũng khí từ mà , đột nhiên quỳ xuống mặt nàng: Chân nhân, hãy dẫn ! Ta đến tu tiên giới!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-81-phien-ngoai-1-truc-vo-uu.html.]
Chân nhân Xuất Vân xoay , ánh mắt khiến cảm giác bí mật của đều thể che giấu nàng.
Nàng im lặng lâu.
Lâu đến mức từ bỏ ý định đó.
Ngươi nghĩ kỹ ? Chỉ cần rời khỏi giới , ngươi cần đoạn tuyệt hồng trần, một lòng hướng đạo. Chân nhân Xuất Vân lạnh lùng lên tiếng.
Ta…
Nhớ đến phụ mẫu , và chào đời, do dự.
khi nhớ thế giới kỳ lạ miêu tả trong du ký của tiên tổ tại Lang Hoàn Cảnh, ý niệm phi thiên độn địa, dời núi lấp biển thể kìm nén nữa.
Cuối cùng cũng hạ quyết tâm: Ta nghĩ kỹ , đến tu tiên giới!
Trên gương mặt lạnh lùng của Chân nhân Xuất Vân hiện lên một nụ : Quả là một tâm tính kiên định. Vậy thì sẽ đưa ngươi về Chính Dương Tông. Ngươi hãy về nhà cáo biệt phụ mẫu, ba ngày hội hợp tại đây.
Lời dứt, Chân nhân Xuất Vân biến mất.
Nếu cây cối đổ nát khắp nơi, và một vũng m.á.u tanh tưởi đất, chỉ e sẽ cho rằng đây là một giấc mộng.
Ôm Nhu Nhu còn đang ngủ say trở về sân nhỏ quen thuộc, những quả hồng trong lòng sớm ép nát, nước ép chảy ướt cả .
Con , chật vật thế ?
Mẫu bụng to chừng bảy tám tháng lo lắng về phía , kiểm tra một lúc thấy vết thương mới thở dài một : Không thương là , bảo con ít rừng thì con , lỡ gặp mãnh thú lợi hại thì con bảo và phụ con ?
Mẫu … Ta rụt rè gọi một tiếng, vươn tay ôm lấy .
Mẫu bụng to bất tiện, nhưng vẫn ôm ngược , nhẹ nhàng vỗ vai trêu chọc: Vô Ưu của chúng sắp là đại cô nương , vẫn còn nhè chứ?
Con gặp tu tiên giả …
Bàn tay nhẹ vỗ vai của mẫu đột nhiên dừng , một lúc lâu nên lời.
Không im lặng bao lâu, mẫu cuối cùng cũng lên tiếng.
Từ ngày con linh căn, sớm muộn gì con cũng rời . Mẫu , nước mắt tuôn trào ngừng.
Mẫu , đừng , con, con nữa… Ta luống cuống tay chân, lớn đến ngần , từng thấy mẫu .
Hài tử ngốc, con con sở hữu linh căn thể tu luyện là chuyện may mắn đến nhường nào ? Tuy rằng nỡ, nhưng con sẽ trưởng thành, sẽ thuộc về cái thôn Trúc gia nhỏ bé . Phụ mẫu phúc phận tu luyện thành công, chỉ thể nhờ con chúng ngắm thế giới tu tiên kỳ lạ và tráng lệ đó.
Mẫu …
Ta ôm lấy mà òa lên.
Đêm xuống, phụ dẫn Tần Luật Thái gia gia từ bến cảng Hắc Sa trở về.
Năm nào táo cũng mùa, thu nhập gia đình khá khả quan, khiến thôn Trúc gia cũng trở thành một ngôi làng giàu nổi tiếng gần xa.
Bán xong đợt quả , những quả thứ phẩm còn sẽ hái nữa, để dành cho trẻ con trong làng ăn ngọt miệng. Chúc Thanh Sơn quá tuổi ba mươi, còn vẻ hung hăng của tuổi trẻ, trở nên trưởng thành và chín chắn hơn. Tần Luật liên tục gật đầu, tuy tóc bạc trắng, nhưng vẫn là một lão già tinh thần quắc thước.
Phụ , Tần Thái gia, hai về . Ta đón chiếc áo khoác ngoài phụ đưa, thuận tay đặt lên giá.
Mau ăn cơm , về trễ thế chắc đói . Mẫu gọi phụ và Tần Thái gia dùng bữa.
Chuyện gì thế , khí đúng lắm nha, ai nấy mắt đều đỏ hoe như thỏ , Chúc Vô Ưu, con chọc mẫu con tức giận ? Phụ tủm tỉm trêu chọc.
Ta và mẫu đều lên tiếng.
Bữa cơm ăn chút mùi vị, Tần Thái gia sớm cáo từ về.
Vô Ưu, con sắp theo tiên nhân tu tiên .
Lời của mẫu khiến phụ rơi im lặng, một lúc lâu, gượng ép nặn một nụ : Tu tiên , tu tiên thật nha, tu tiên thể trường sinh bất lão, đến lúc đó và mẫu con răng đều rụng hết mà con vẫn là một thiếu nữ trẻ trung xinh !
Nếu vẻ mặt như sắp mà cố nhịn , lẽ nghĩ thực sự vui mừng.
Phụ … Mẫu …
Ta tiến lên ôm lấy hai , nước mắt ngừng tuôn rơi.
Mèo con Kute
Ngày rời cận kề, mẫu hận thể để mang theo tất cả thứ trong nhà, nhưng nghĩ đến tu tiên giới cũng dùng đến những vật của phàm trần , từng món một chọn lọc .
Người nhiều món thích ăn, ăn hết thì cất gian trữ tồn.
Bận rộn ngừng, xen lẫn nỗi buồn ly biệt.
Cuối cùng, kỳ hạn ba ngày đến, đến lúc chia ly.
Nhiều lời mẫu dài dòng nữa, chỉ một điều, lúc nào cũng nhớ bảo vệ bản , mạng sống, thứ đều hy vọng.
Vâng… Ta mắt đỏ hoe gật đầu.
Đi , đừng đầu , hãy tìm trường sinh đại đạo của chính con.
Ta đeo vài bộ y phục vật che mắt, xoay dứt khoát rời , giọng dặn dò của phụ và mẫu càng lúc càng xa, bao giờ đầu .
Chi chi chi…
Nhìn Nhu Nhu đang vui vẻ chân, ôm nó lên: May mà ngươi bầu bạn với , Nhu Nhu, chúng cùng xông pha tu tiên giới .
Chi chi chi… chi chi chi…
Tu tiên giới! Chúng đến đây!