Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 68: --- Như Nguyện Ước
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:35:59
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho dù là như , nàng Bạch Khả Ngọc là một nữ nhân, nhà nàng con trai, đồ vật của lão Bạch gia chúng thể cho một ngoài!
Nhị nhi tử nhà họ Bạch lúc hoảng sợ, Lý Khê Việt chắc như đinh đóng cột, vạn nhất là thật thì ?
Luật pháp nào phân biệt nam nữ ! May mà vị tổ sư xuyên tạo bộ luật kẻ trọng nam khinh nữ.
Khê Việt là uyên bác nhất, nàng luật pháp như thì nhất định là quy định như ! Nếu các ngươi thực sự tin, chỉ một cách là lên nha môn thôi. Tuy nhiên, nha môn mà còn vẹn lông đuôi mà thì khó đấy.
Người thời cơ bản đều trọng nam khinh nữ, mặc dù Trúc Thành Công cũng cảm thấy nhà Bạch Khả Ngọc con trai thì tài sản nên thuộc về gia tộc, nhưng y Lý Khê Việt sẽ dối, hơn nữa với mối quan hệ giữa nhà y và huyện lệnh, gia đình Bạch lão nhị cũng chẳng chiếm lợi lộc gì.
Là nhận ba mươi lạng bạc đoạn tuyệt quan hệ ? Hay là đến nha môn chịu đòn trả tài sản?
Vấn đề khó trả lời, Bạch lão nhị rối rắm một lúc chọn lấy ba mươi lạng bạc .
Còn về đoạn tuyệt quan hệ ư? Hắn ký thì chứ, nàng Bạch Khả Ngọc còn thể bỏ chạy nữa ?
Ta bạc! Bạch lão nhị sợ Lý Khê Việt đổi ý đưa đến nha môn, liền vội vàng .
Đương gia! Mới ba mươi lạng thôi , nhà bọn họ giàu như mà! Lê thị cam lòng, giờ nàng mua mảnh núi hoang để trồng cây ăn quả chính là nhà Trúc Thanh Sơn.
Câm miệng, thì ngươi chịu đòn ?
Lê thị lập tức gì nữa.
Ngươi quyết định kỹ ? Không hối hận nữa chứ? Lý Khê Việt hỏi.
Ta xác định, xác định , ngươi mau đưa tiền đây! Bạch lão nhị sốt ruột .
Trúc Thanh Sơn mang giấy bút đến, khế ước đoạn tuyệt quan hệ, sự chứng kiến của thôn trưởng hai thôn, Bạch Khả Ngọc và Bạch lão nhị ký tên và điểm chỉ.
Mau đưa tiền đây!
Trúc Thanh Sơn liếc một cái, đưa cho ba thỏi bạc mười lạng.
Gia đình Bạch lão nhị cầm tiền vui vẻ về, những xem náo nhiệt xung quanh cũng dần tản .
Hai thôn trưởng thúc, hôm nay phiền hai , tối nay xin hãy ở uống rượu nhé.
Được thôi, chúng xem vườn cây ăn quả nhà các ngươi .
Dưới lời mời thịnh tình của Lý Khê Việt, hai thôn trưởng đồng ý.
Chuyện từ đây giải quyết, Bạch Khả Ngọc mềm nhũn bệt xuống đất, mừng đến bật , Trúc Thanh Sâm vội vàng lau nước mắt an ủi nàng.
Trúc đại ca, Trúc tẩu tử, đại ân đại đức của hai đối với Khả Ngọc bao giờ quên, nhất định sẽ báo đáp thật .
Nàng quỳ xuống dập đầu lạy hai , Lý Khê Việt thể để nàng dập đầu, liền vội vàng kéo nàng dậy.
Mèo con Kute
Bạch cô nương, từ nay về nàng cứ xem như nhà đẻ nữa, và cùng Thanh Sâm hai sống thật , ?
Ta sẽ , sẽ ... Bạch Khả Ngọc chút lúng túng năng lộn xộn.
Trúc Thanh Sơn lấy ba mươi lăm lạng bạc còn thêm một lạng nữa đưa cho Bạch Khả Ngọc, Đây là sính lễ nhà chúng dành cho nàng, vốn dĩ là sáu mươi sáu lạng, nhưng bây giờ chỉ thể đưa cho nàng ba mươi sáu lạng thôi. Chuyện của nàng và Thanh Sâm chỉ thể nhanh chóng, nàng cũng tự chuẩn .
Không, thể nhận tiền , cần sính lễ gì cả, đủ phiền các ngươi ...
Cứ cầm lấy , đây là quy củ nhà họ Trúc cưới vợ, cứ chuyên tâm quán xuyến việc nhà là .
Lý Khê Việt nhét bạc tay nàng, Bạch Khả Ngọc cảm động đến rơi lệ, nàng bao nhiêu việc mới gặp một gia đình như .
Ca, tẩu tử, cảm ơn hai , hôm nay nếu hai , thật sự nữa.
Trúc Thanh Sâm ngượng ngùng gãi đầu, suýt chút nữa vì một phút bốc đồng mà hỏng việc, hại ca tẩu dọn dẹp mớ hỗn độn cho .
Được , , ngươi chạy một chuyến lên huyện thành mua đồ dùng để định về, tối nay để Thôn trưởng Đường mai mối định chuyện của hai đứa ngươi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-68-nhu-nguyen-uoc.html.]
Trúc Thanh Sơn lúc thì thông minh lúc thì ngu ngốc mà chút mệt mỏi trong lòng.
Trúc Thanh Sâm tủm tỉm lập tức đến huyện, Vô Ưu cũng tỉnh giấc, Trúc Thanh Sơn ôm nàng bé xem Lý Khê Việt chuẩn mồi nhậu đãi khách buổi tối.
Bạch Khả Ngọc níu vạt váy ấp úng hỏi Lý Khê Việt: Tẩu tử, việc gì thể ? Ta việc gì cũng .
Đâu cần nàng giúp đỡ gì?
Lý Khê Việt quả thực cần nàng giúp đỡ, nhưng thấy Bạch Khả Ngọc vẻ thoải mái liền mở miệng : Nếu nàng thực sự nhàm chán, thấy cỏ dại trong vườn rau ? Ta bận rộn thời gian chăm sóc, nàng giúp nhổ cỏ ?
Được thôi, nhất định sẽ nhổ sạch sẽ.
Trên gương mặt đầy lo lắng của Bạch Khả Ngọc cuối cùng cũng nở nụ .
Đợi nàng rời khỏi nhà bếp, Lý Khê Việt từ trong gian lấy một miếng thịt hun khói, cắt để hầm với củ cải và rong biển.
Lại thêm một món thỏ xào gừng non và một món gà luộc là đủ món mặn .
Món chay thì chuẩn một đĩa cà tím trộn tỏi băm và rau cải thìa xào.
Đợi tất cả các món ăn chuẩn xong và dọn lên bàn, Trúc Thanh Sâm mua đồ xong từ huyện trở về.
Mau gọi hai thôn trưởng dùng bữa.
Món ăn nhiều lắm, nhưng đủ lượng, mà cũng bày kín cả một bàn.
Bạch Khả Ngọc giúp sắp đặt bát đũa, tâm trạng vui vẻ thoải mái.
Hai thôn trưởng còn đến cửa ngửi thấy mùi thịt thơm nồng, trong lòng khỏi chút mong chờ.
Khi thấy mấy chậu thịt lớn, Thôn trưởng Đường cảm thán, trách nào mua nổi cả một ngọn núi lớn như , cuộc sống đúng là quá sung túc.
Trúc Thành Công sớm quen , cầm đũa lên liền bắt đầu ăn ngừng.
Lý Khê Việt mang một vò rượu nho rót đầy cho mấy , Hai thôn trưởng thúc nếm thử xem?
Thôn trưởng Đường nâng ly rượu sứ trắng, thứ rượu màu tím đỏ hiếm thấy, ngửi thấy mùi thơm trái cây nhẹ nhàng của nho.
Ban đầu y vốn nghĩ loại rượu trái cây cũng chỉ tầm thường thôi, nhưng khẽ nhấp một ngụm cảm thấy hương thơm nồng nàn, vị đậm đà, dư vị vấn vương.
Trúc Thành Công uống qua , y tủm tỉm Thôn trưởng Đường, Lão Đường , ngươi thấy rượu thế nào?
Cái ... vị khá độc đáo, gắt như rượu trắng, đậm đà, uống bụng chút say.
Vậy ngươi thấy cái thể bán ?
Có... thể chứ? Thôn trưởng Đường cũng chắc chắn, y ghét loại rượu , chỉ là khác thích .
Ba trăm bốn mươi sáu mẫu núi hoang của Lý Khê Việt trồng một trăm mẫu nho, đến lúc hái xuống ủ thành rượu thì quanh năm cũng thu nhập.
Vốn dĩ còn bàn kỹ hơn về chuyện ủ rượu, nhưng vô tình thấy ánh mắt mong chờ của Trúc Thanh Sâm, thì chuyện của vẫn quan trọng hơn.
Cuối cùng, sự chứng kiến của hai thôn trưởng, Trúc Thanh Sâm và Bạch Khả Ngọc trao đổi canh cho , tặng các loại lễ vật và định ngày cưới, chuyện hỉ sự rốt cuộc cũng khiến Trúc Thanh Sâm như ý nguyện.
Trúc Thanh Sâm cứ ngốc nghếch mãi, Bạch Khả Ngọc thì hổ đến mức mặt đỏ bừng.
Chư vị tuy định , song chung quy vẫn thành hôn. Để tránh lời tiếng của đời, Thanh Sâm con trong thời gian đừng đến huyện nữa. Chuyện của Khả Ngọc, thím cả sẽ chăm sóc con.
Vậy mà còn ba tháng nữa… Sắc mặt Trúc Thanh Sâm rầu rĩ, nhưng cũng dám phản bác ca ca .
Không , chỉ ba tháng thôi mà, sẽ đợi đến cưới thật .
Bạch Khả Ngọc an ủi Trúc Thanh Sâm, nàng trải qua mười mấy năm tháng khổ cực, ba tháng ngắn ngủi gì mà đợi ?