Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 62: --- Tổ Sâm
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:35:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Khê Việt d.ư.ợ.c điền trong gian, cây nhân sâm tiểu hồ ly phá phách đến nỗi còn một chiếc lá nào, cũng nước mắt.
Nàng còn định nhổ nó của hồi môn cho Thanh Hà, trong gian của nàng d.ư.ợ.c liệu, linh tuyền, tệ nhất cũng còn ít đan dược, Thanh Hà gả vạn nhất gặp tình huống gì thể dùng nhân sâm để ứng cứu.
Thế thì , chẳng còn gì cả.
Đó là nhân sâm núi chính hiệu a, tưới linh tuyền hấp thụ linh khí trong gian lâu như , ít nhất cũng là nhân sâm núi công hiệu một hai trăm năm a!
A! Ngươi thể như ! Ta hảo tâm thu lưu ngươi, ngươi dám phá hoại nhân sâm của !
Tiểu hồ ly Nhung Nhung Lý Khê Việt đang nổi trận lôi đình mà hiểu, thứ núi chẳng cũng , cần gì tức giận đến ?
Nó chớp chớp đôi mắt tròn xoe, xổm đoan chính mặt Lý Khê Việt, dùng chi ngừng cào cào nàng.
Lý Khê Việt lập tức sự đáng yêu của nó cho hết giận, nàng cuối cùng cũng hiểu vì nhiều ch.ó con phá nhà mà vẫn nỡ trách phạt, đôi mắt vô tội cứ chằm chằm nàng, ai mà chịu nổi chứ.
Ngươi núi Bạch Đầu thứ nhiều ư?
Tiểu hồ ly gật đầu như , khá nhiều, chỉ là thơm bằng cái .
Từ khi Nhung Nhung bắt đầu tu luyện trong gian, nàng nhiều, để tránh phiền nó.
Ở đây, nàng là chủ nhân gian đương nhiên thể tùy ý khống chế sinh vật bên trong, cho nên Nhung Nhung tùy tiện dấu một cái nàng liền hiểu ý nó.
Vậy ngươi còn mau dẫn chúng tìm!
Lý Khê Việt một tay xách Nhung Nhung liền khỏi gian.
Mốt là ngày Thanh Hà xuất giá, tất cả của hồi môn sớm chuẩn xong, những thứ cần cho tiệc rượu cũng mua sắm đầy đủ, chỉ chờ đại đầu bếp ngày mốt sáng sớm đến nữa thôi.
Nói rõ tình hình một lượt, liền để hai Chúc Thanh Sơn chuẩn dụng cụ, dẫn theo Chúc Thanh Hà cùng lên núi đào nhân sâm.
Lý Khê Việt cho Vô Ưu b.ú xong giao nàng cho Trần thị trông nom, giờ nàng bé lớn , cháo bột gạo và cháo nhừ cũng thể ăn một ít , nên nàng thể yên tâm rời một lát.
Mèo con Kute
Các ngươi cứ , Vô Ưu giao cho thì cứ yên tâm.
Trần thị cam đoan, bà về mấy ngày để giúp đỡ, Thanh Hà cũng là bà coi như con gái từ nhỏ đến lớn, con gái xuất giá thể đến giúp chứ.
Mang theo đủ nước và lương khô, cả nhóm liền xuất phát.
Ban đầu tiểu hồ ly còn nhảy nhót tung tăng, càng sâu núi, nó liền bám chặt lấy ống quần Lý Khê Việt buông, Lý Khê Việt bất đắc dĩ chỉ đành ôm lấy nó.
Chíp chíp!
Đột nhiên Nhung Nhung nhảy xuống khỏi nàng, chạy đến một bụi cỏ cao ngang bắp chân cào cào, chíp chíp… chíp chíp.
Lý Khê Việt hiểu ý, dùng liềm cẩn thận gạt bỏ đám cỏ dại xung quanh, khi thấy những chiếc lá quen thuộc liền lập tức vui mừng khôn xiết.
Làm lắm! Nàng xoa xoa đầu hồ ly, nó thoải mái đến nỗi nhắm cả mắt .
Mất nhiều công sức mới đào củ nhân sâm lên, rễ củ còn nguyên vẹn, chỉ là niên đại cao, ước chừng chỉ hơn mười năm, nhưng điều cũng đủ khiến kinh ngạc .
Con hồ ly thành tinh ? Thật sự để nó tìm thấy !
Chúc Thanh Sâm kinh ngạc há hốc miệng.
Làm gì mà ầm ĩ , Nhung Nhung của chúng là giỏi giang nhất nào.
Chúc Thanh Hà ôm lấy tiểu hồ ly đang vẻ mặt kiêu ngạo mà khen ngợi.
Dùng vải bông bọc nhân sâm , Lý Khê Việt khẽ vỗ tiểu hồ ly, Mau , củ nhỏ thế , còn đủ để ngươi bồi thường .
Tiểu hồ ly lập tức rũ đầu, nhảy từ Chúc Thanh Hà xuống dẫn đường.
Khiến Chúc Thanh Sâm đang ở phía mà ngây , chẳng lẽ nó hiểu tiếng ?
Nhung Nhung dẫn mấy thêm nửa khắc đồng hồ, trong đó là phát hiện nhân sâm, nhưng đều nhỏ bé, chủ nhân của nó chắc chắn sẽ thích, may mà nó một chỗ nhiều nhân sâm lớn thơm.
Lý Khê Việt tiểu hồ ly dẫn họ càng lúc càng sâu rừng, trong khu rừng rậm rạp, ánh nắng cũng chẳng thể lọt xuống mấy tia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-62-to-sam.html.]
Trong lòng nàng chút nản chí, là trở về , củ nhân sâm nhỏ dưỡng trong gian cũng thể dùng .
Chúc Thanh Sơn cũng cảm thấy thể tiếp nữa, y săn cũng ít khi sâu trong rừng, quá an .
Nhung Nhung, thôi , tìm thấy thì chúng trở về! Lý Khê Việt hướng tiểu hồ ly gọi to.
Tiểu hồ ly đầu nàng một cái tiếp tục , ngay phía , đừng bỏ cuộc a.
Cả nhóm bất đắc dĩ theo, may mắn là mười phút thì Nhung Nhung dừng .
Chíp chíp chíp, chính là ở đây !
Chúc Thanh Sơn dẫn đầu bước lên phía cẩn thận tìm kiếm, nơi đây cỏ dại nhiều, chân đều là lớp lá thông dày và đất mục.
Nhung Nhung dẫn Lý Khê Việt đến từng gốc nhân sâm, cho dù nàng kiến thức rộng rãi đến , giờ phút cũng vô cùng chấn động.
Nhân sâm nàng từng thấy , nhưng nàng từng thấy nhiều nhân sâm đến thế a, nàng đếm thử một lượt, mảnh sườn núi đến hai mươi ba củ!
Phát tài ! Nàng chỉ duy nhất một ý nghĩ !
Thanh Sơn! Các ngươi mau đây, ở đây nhiều nhân sâm!
Mấy nhà họ Chúc thấy tiếng nàng hô hoán, đều dừng tay gạt cỏ mà chạy về phía nàng.
Sau nỗ lực ngừng của mấy , cuối cùng cũng đào bộ hai mươi ba củ nhân sâm lên.
Củ lớn nhất chắc bảy tám mươi năm, nhỏ nhất cũng hơn mười năm.
Trời đất ơi, nhiều nhân sâm thế ! Ca, chúng phát tài ! Chúc Thanh Sâm lớn đến chừng đầu tiên thấy nhiều thứ đến , còn nhiều đến thế.
Ừm, chắc chắn đủ tiền cưới vợ cho . Chúc Thanh Sơn trêu chọc , Chúc Thanh Sâm lúc da mặt cũng dày , ha hả đáp .
Nhung Nhung, ngươi lập đại công ! Về nhà sẽ uống nước thỏa thích! Lý Khê Việt vui vẻ ôm nó lòng.
Ai ngờ Nhung Nhung trợn trắng mắt, linh tuyền trong gian của nàng nó uống lúc nào mà chẳng ?
Không kịp nghỉ ngơi, đem bộ nhân sâm bọc vải cẩn thận bỏ giỏ tre, chất đầy một giỏ lá thông che kín bên .
Lúc thì cảm thấy đường xá xa xôi, lúc về thì , nhân tiện hái ít rau rừng nấm dại, chẳng mấy chốc xuất hiện trong thôn.
Lý Khê Việt từ trong giỏ tre lấy hai củ nhân sâm niên đại ba bốn mươi năm đến nhà Đại bá.
Vô Ưu thấy nàng liền oa một tiếng lớn, dang hai tay về phía nàng.
Khiến nàng đau lòng thôi, ôm nàng dỗ dành, Ngoan ngoan đừng , là nương sai , bỏ Vô Ưu của chúng lâu như , sẽ như nữa…
Trần thị phì , Cái tiểu nhân tinh , nãy còn đòi ôm đuổi gà vịt, giờ thấy ngươi liền lên , thật đúng là diễn!
Lý Khê Việt bất đắc dĩ , lấy chiếc khăn tay bọc nhân sâm đưa cho Trần thị, Đại bá nương, đây là thứ chúng tìm thấy núi, mang bán hoặc giữ ngâm rượu cho Đại bá đều .
Thứ gì ? Trần thị mở khăn tay liền kinh ngạc, Đây… đây là, là nhân sâm ?
Trên núi Bạch Đầu nhân sâm, ai ai cũng , nhưng chẳng mấy ai hái . Chẳng đến việc núi rừng hiểm trở, dã thú hung dữ, mà trừ thầy t.h.u.ố.c , ai đoạn nhân sâm lộ khỏi mặt đất trông như thế nào.
Không , , thứ quá quý giá, giữ , lúc nguy cấp thể cứu mạng đấy.
Trần thị chịu nhận, nhân sâm quý hiếm khó tìm, nàng thể chiếm lợi của Khê Việt.
Lý Khê Việt cũng chịu nhận, Đại bá nương, thật với , chúng hái mấy củ lận, chỉ chỗ , ngay cả Thanh Hà cũng sẽ cho hai củ của hồi môn, Thanh Sâm cũng phần.
Trời đất ơi, các con trúng ổ nhân sâm ?
Lý Khê Việt mỉm , chẳng là trúng ổ nhân sâm ?
Trần thị gói ghém nhân sâm cẩn thận cất trong tủ, dặn dò Lý Khê Việt, Các con đừng ngoài rêu rao, tuy ai hái là của đó, nhưng khó tránh khỏi kẻ sinh lòng đố kỵ, đến lúc đó chuyện gì xảy thì khó lắm.
Biết , đại bá nương, chúng xin cáo lui .
Lý Khê Việt ôm Trúc Vô Ưu một đoạn khá lâu, Trần thị mới đóng cửa , lấy hai củ sâm xem, lẩm bẩm một , Con dâu của Thanh Sơn cưới thật chẳng sai chút nào, phúc khí hào phóng.