Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 52: Cải Thảo Hầm Thịt Heo Với Miến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:35:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đến cuối tháng mười hai, chỉ còn hơn một tháng nữa là đến Tết.
Thế giới mà nàng xuyên tới là triều đại hư cấu nào, cả âm dương lịch. Cũng là vị tổ sư xuyên nào việc , nàng vô cùng cảm ơn , nếu , nàng vốn quen dùng dương lịch thể sẽ lúng túng.
(Sợ nhầm lẫn, nên tất cả thời gian trong văn bản, trừ dịp Tết, đều là dương lịch)
Thịt muối năm nay muộn, vì hạn hán gây nạn đói, đa các nhà nỡ dùng lương thực nuôi heo, nuôi heo ít hơn hẳn năm, nên giá thịt tăng vọt. Mặc dù thịt heo hai mươi lăm văn một cân, nhưng thịt muối và lạp xưởng vẫn . Nhìn những hàng thịt muối, lạp xưởng, gà khô, thỏ khô phơi mái hiên, Trúc Thanh Hà trong lòng vui, năm nay nàng cũng tham gia những món .
Còn một tảng thịt ba chỉ mỡ lớn, Lý Khê Việt định một món cải thảo hầm thịt heo với miến.
Dùng nước nóng ngâm một ít miến dong, ruộng nhổ một cây cải thảo lớn. Cải thảo mùa sương giá táp qua, giòn ngọt.
Thịt ba chỉ mỡ thái lát mỏng, tiên xào trong nồi cho bớt mỡ thừa, đó cho gừng, tỏi thái lát và ớt khô xào thơm. Tiếp theo cho một chút rượu nấu ăn và lượng xì dầu đủ, thêm cải thảo xào một lát cho nước nấu vài phút.
Tẩu tử, thơm quá! Trúc Thanh Hà bế Vô Ưu quanh quẩn ngoài cửa bếp.
Chốc nữa là thôi, xem ca ca của bận rộn xong ?
Được thôi!
Ổ của Đậu Đậu một trận tuyết lớn đè nát bươm. Trúc Thanh Sơn tìm một ít gạch ngói vụn từ miếu Quý Phi, cùng với ít đất sét vàng, cũng sửa cho Đậu Đậu một căn nhà nhỏ tươm tất. Đậu Đậu vui vẻ chạy nhảy lăn lộn nền tuyết.
Ước chừng cải thảo ngấm vị thì cho miến ngâm , thêm chút muối, bột ngọt, thập tam hương. Khi nồi rắc thêm một nắm hành lá thái nhỏ, thơm đến mức mũi cũng rụng rời.
8. Các ngươi ăn , cho Vô Ưu b.ú . Đặt thức ăn lên bàn, Lý Khê Việt liền đến ôm Vô Ưu từ trong lòng Thanh Hà. Trước đây nàng khá hối hận vì chuẩn sữa bột, tã lót các loại, nhưng đứa bé nhỏ xíu trong lòng nàng cứ ngọ nguậy như một chú heo con, nàng thấy đây thực là một điều khá hạnh phúc. Cho đứa nhỏ b.ú xong, nàng mới ngoài ăn cơm.
Không bảo các ngươi ăn ? Chốc nữa sẽ nguội mất.
Cũng chẳng mất bao lâu , hơn nữa ăn cùng mới thơm chứ. Nào tẩu tử, nàng ăn nhiều cơm chút, cho con b.ú vất vả .
Trúc Thanh Hà múc cho nàng một bát cơm đầy ụ, Trúc Thanh Sơn ngừng gắp thịt bát nàng.
Vừa cảm động buồn , thịt thật sự béo quá, đừng gắp thêm cho nàng nữa.
Ăn cơm xong, Trúc Thanh Sơn tìm thôn trưởng mua miếng đất bên cạnh nhà, chuẩn qua năm mới xây nhà cho Thanh Sâm. Nói đến, nhà của họ cũng tuổi , chi bằng đập xây luôn.
Mua đất xây nhà tốn năm lượng bạc, đến lúc mua gạch ngói gỗ và thuê thợ là một khoản tiền nữa. Trúc Thanh Sơn suy tính đến lúc tìm một nghề sinh nhai , ruộng thì , nhiều nhất là trồng rau, chứ thể cứ ăn núi lở mãi ? Còn Thanh Sâm cũng là một vấn đề, dựa ruộng thể nuôi sống gia đình.
Từ đó về , Trúc Thanh Sơn ngày nào cũng cầm nỏ núi. Đáng tiếc, mùa đông thú săn cơ bản đều ngủ đông, mất chút công sức cũng chỉ săn gà rừng, thỏ rừng. May mắn là, lượng nhiều thì cũng bán giá.
Hôm đó, Trúc Thanh Sơn hiếm hoi săn một con heo rừng. May mà vẫn luôn tu luyện Thái Ất Quyết, nếu , con heo nặng vài trăm cân đoạn đường dài thật sự khó mà mang về .
Trúc Thanh Sơn kéo theo con heo rừng, vác nỏ trong khu rừng u ám sâu thẳm, để một hàng dấu chân lớp tuyết dày. Mặc cho tai thính mắt tinh, hề phát hiện phía vẫn một cái bóng nhanh chậm theo , quá gần, cũng quá xa.
Lý Khê Việt thấy Trúc Thanh Sơn kéo về một con heo rừng lớn như thì giật .
Lớn ? Chàng thương chứ?
Không , nó thương . Trúc Thanh Sơn vẻ mặt ung dung.
Chàng đừng ỷ võ công cao mà lơ là, những lúc nguy hiểm tính mạng vẫn là quan trọng nhất ?
Lý Khê Việt đồng tình với việc coi săn b.ắ.n là nghề, nhưng cũng Trúc Thanh Sơn cảm thấy chỗ dùng võ, đành tùy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-52-cai-thao-ham-thit-heo-voi-mien.html.]
Biết , sẽ cẩn thận.
Trúc Thanh Sơn gật đầu đồng ý.
Nhờ Trúc Nhị Ngưu mổ heo, bán cho trong làng mười lăm văn một cân, trừ tiền công của nhị Ngưu thúc, cũng kiếm bốn lượng bạc. Nội tạng heo rừng quá tanh ai thích ăn, nàng chọn một ít mang biếu. Gan heo, phổi heo còn Lý Khê Việt chút ghét bỏ, tất cả thái nhỏ chôn xuống đất phân bón hoa hồng.
Trong đêm đông giá lạnh, một bóng đen thoắt một cái nhảy qua tường nhà họ Trúc, chỉ để một hàng dấu chân nhỏ xíu lớp tuyết dày. Đậu Đậu đang ngủ say, dường như thấy tiếng động gì đó, dựng tai lên ngóng thì gì, thế là ngáp một cái ngủ ngon lành. Ngôi nhà mới của nó thật ấm áp.
Ngoài trời băng giá rét căm, trong nhà ấm áp như xuân, gia đình Lý Khê Việt ba đắp chăn lông vũ mềm mại ngủ say sưa.
Bóng đen nhẹ nhàng nhảy xuống từ xà nhà, sải bước thanh thoát qua bên giường. Sau đó nhảy vọt một cái, dẫm lên chăn chui giữa Lý Khê Việt và Vô Ưu, duỗi một cái cuộn tròn từ từ nhắm mắt.
Sáng sớm, Lý Khê Việt nửa mê nửa tỉnh, theo thói quen đưa tay sờ Vô Ưu xem nàng đạp chăn , nhưng khi chạm một nắm lông thì hoảng sợ trợn tròn mắt.
A…
Oa… oa…
Tiếng thét của Lý Khê Việt Trúc Vô Ưu sợ hãi ngừng, Trúc Thanh Sơn mở mắt theo phản xạ ôm lấy đứa trẻ.
Ngoan ngoan đừng , nương tử, nàng ...
Trúc Thanh Sơn con cáo trắng xù lông bên cạnh Lý Khê Việt, nửa buổi nên lời.
Lập tức trong phòng, ngoài tiếng lanh lảnh của Vô Ưu, hai và một con cáo đều ngây một cách kỳ lạ.
Ca ca, tẩu tử? Có chuyện gì , Vô Ưu cứ mãi thế?
Trúc Thanh Hà khoác áo bông vội vàng gõ cửa phòng họ.
Mèo con Kute
A, , chúng dậy ngay đây.
Lý Khê Việt cẩn thận nhấc cổ cáo trắng lên, đặt nó xuống giường. Nàng nhận , đây là con cáo mà Thanh Lâm từng bắt ở nhà họ, thả ? Lại còn chạy lên giường họ ngủ cạnh đứa bé, mang virus gì ? Nghĩ đến đây, nàng cũng rảnh mà quản con cáo nữa, bế Vô Ưu gian tắm rửa bộ quần áo sạch.
Trúc Thanh Sơn hề ngạc nhiên khi vợ con thoáng cái biến mất, con cáo ở vị trí Lý Khê Việt biến mất mà nhảy nhót bồn chồn.
Khi Lý Khê Việt bế con xuất hiện trở trong phòng, con cáo ngửi thấy mùi hương quen thuộc thì kích động vây quanh nàng xoay vòng.
Ngươi uống linh tuyền ? Lý Khê Việt thử hỏi nó.
Ai ngờ cáo trắng quả nhiên gật đầu, ngoan ngoãn bên chân nàng chớp chớp đôi mắt tròn xoe.
Trời ơi, đây là thành tinh ?
Lấy bát giấy dùng một đựng một bát nước linh tuyền, cáo trắng nhanh uống hết.
Uống xong thì , ngươi hiểu. Lý Khê Việt và Trúc Thanh Sơn thu dọn xong xuôi dậy, đầu thì con cáo trắng vẫn ngoan ngoãn đó, nhúc nhích.
…
Cứ tưởng nó chỉ đến để xin nước uống, ai ngờ nó chịu !