Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 43: Mì lạnh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:35:29
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời già ơi, khi nào mới mưa đây, nóng c.h.ế.t mất, còn cho sống nữa ...
Trần thị nấu canh đậu xanh, bưng đến cho Lý Khê Việt một bát lớn: Uống chút canh đậu xanh cho mát giải nhiệt, nhưng mấy thứ đá thì nhất đừng uống nhiều quá. Con chồng, cũng chẳng ai dạy con những điều , đừng chê đại bá nương lắm lời nhé.
Hiển nhiên Trần thị tin mấy thường ăn lương phấn. Những khác thì thôi, nhưng Lý Khê Việt là phụ nữ thai thì thể tùy ý .
Lý Khê Việt mỉm gật đầu đồng ý, chia canh đậu xanh cho mỗi một bát, sang mời Trần thị đến ăn tối: Đại bá nương, tối nay chúng sẽ mì lạnh, và đại bá cùng Thanh Mộc, Thanh Lâm qua ăn cơm nhé.
Mì lạnh? Lại là đồ lạnh ? Vừa nãy còn bảo nàng bớt ăn đồ lạnh, con dâu của trưởng chẳng chịu lời chứ.
Không ạ, chỉ là mì thường luộc chín cho qua nước lạnh. Gần đây trời nóng quá, mấy Thanh Sơn ăn uống ngon miệng, nên con nghĩ chút lương phấn, mì lạnh để khai vị.
Lý Khê Việt từ tốn giải thích với bà. Trần thị tuy lải nhải nhưng tất cả đều vì cho nàng, nàng cũng là điều.
Vậy thì . Đại bá con mấy hôm nay cũng nóng quá ăn , , xem con mì lạnh thế nào, về cho họ ăn.
Trúc Thanh Hà dẫn Trần thị vườn rau hái mấy quả dưa chuột còn mang hoa ở ngọn, nhổ thêm ít hành.
Mèo con Kute
Mỗi Trần thị đến đều ngớt lời khen ngợi khu vườn rau xanh , tươi . Cùng là cây giống, chẳng con dâu của trưởng nàng trồng thế nào mà ngay cả những lão nông trong cả làng cũng ai trồng bằng nàng.
Vợ trưởng con trồng rau khéo thật, trời già đến một hạt mưa cũng rơi, mà chỉ nhà các con là còn rau củ tươi rói để ăn thôi.
Đại bá nương ăn thì cứ đến hái ạ, chúng ăn hết .
Vậy , lát nữa cắt một mớ hẹ hái mấy quả dưa chuột đem về.
Trở bếp, Lý Khê Việt đang chỉ huy Trúc Thanh Sơn nhào bột. Giờ đây, những công việc cần sức lực đều do Trúc Thanh Sơn đảm nhiệm.
Tẩu tử, chúng hái dưa chuột về . Trúc Thanh Hà rửa sạch dưa chuột và hành lá, vẻ mặt mong chờ hỏi Lý Khê Việt: Phải thái thế nào ạ? Thái lát thái sợi?
Con cứ đặt ở đó , lát nữa sẽ thái. Con dẫn đại bá nương nhà một lát.
Vâng ạ!
Trước tiên nấu một nồi cháo lớn. Thanh Sâm đốt lửa một lúc nóng đến chịu nổi: Tẩu tử, rửa mặt , nàng trông nồi nhé.
Lý Khê Việt ừ một tiếng, Trúc Thanh Sâm liền nhanh như bay chạy lấy nước rửa mặt. Mùa hè đốt lửa nấu cơm quả là công việc chẳng ai .
Bột nhào xong thì cắt thành từng sợi to hơn mì sợi thông thường, tiên cho lồng hấp, sợi mì sẽ dai hơn. Năm phút cho nồi luộc, luộc chín xong thì cho qua nước lạnh một lượt, rắc thêm chút dầu hạt cải để tránh dính.
Mì xong, thì chần sợi rong biển qua nước sôi để riêng, dưa chuột thái sợi nhỏ.
Đổ nửa lon dầu hạt cải chảo sắt, khi dầu nóng sáu bảy phần thì cho các loại gia vị, hành, tỏi, rau mùi, hành tây cùng, chiên đến khi tỏa mùi thơm nức thì vớt bã . Đợi dầu nguội bớt một chút thì múc bộ một bát lớn đựng bột ớt.
Một bát dầu ớt đỏ tươi, thơm lừng hấp dẫn thành.
Ca ca, tẩu tử, Thanh Sâm, xem chúng mang gì đến ? Trúc Thanh Lâm hai tay giấu lưng, hưng phấn xông bếp.
Vật gì ? Trúc Thanh Sâm phối hợp hỏi.
Đang đang đang đang... Huynh xem! Trúc Thanh Lâm như dâng bảo vật, từ lưng lấy một cục lông xù, kỹ là một con hồ ly trắng muốt.
Trúc Thanh Sâm ôm con hồ ly lòng: Con lấy ở ? Hồ ly nhỏ xinh thế , nó trắng tinh!
Con hồ ly cũng chẳng sợ lạ, mặc cho Trúc Thanh Sâm gãi cằm , vẻ mặt còn tỏ hưởng thụ.
Tìm thấy ở nhà kho của chúng đó, con giữ nó nuôi, nhưng cha bảo hồ ly là đại tiên, kêu chúng đãi nó một bữa ngon thả . Nhớ đến lát nữa thả, Trúc Thanh Lâm chút tiếc nuối, nhưng nếu thả, đòn roi của cha sẽ giáng xuống.
Lát nữa hãy thả, tiên cho Thanh Hà chơi một lát . Trúc Thanh Sâm và Trúc Thanh Lâm ôm hồ ly tìm Trúc Thanh Hà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-43-mi-lanh.html.]
Trong bếp vắng bóng hai hoạt bảo liền trở nên yên tĩnh. Cháo cũng chín, Lý Khê Việt múc hết cháo bát để nguội.
Cho sợi rong biển và dưa chuột thái sợi mì lạnh, thêm các loại gia vị, rưới vài thìa dầu ớt đỏ, món mì lạnh chua cay khai vị thành. Nàng sợ thích mùi vị nàng trộn, nên còn đặc biệt để họ tự nêm nếm.
Một bát mì lạnh chua cay xuống bụng, uống thêm một bát cháo đậu xanh nguội, cái nóng bức cả ngày cứ thế tiêu tan.
Cho hồ ly nhỏ ăn một miếng thịt heo, đặt một bát linh tuyền thủy. Nó loáng một cái uống hết, động tác nhanh đến nỗi Lý Khê Việt còn thấy.
Hồ ly nhỏ dường như uống đủ, dùng cái đuôi lớn trắng muốt lông xù cọ qua cọ Lý Khê Việt.
Trúc Thanh Sơn sợ nó Lý Khê Việt thương, một tay nhấc cổ nó đặt sang một bên. Dù cũng là vật hoang dã, dù tỏ hiền lành đến mấy cũng thể bỏ qua bản tính dã thú của nó.
Lý Khê Việt đặt thêm một bát linh tuyền thủy: Lần uống hết là còn nữa, con uống xong thì nhanh về núi , ở đây an .
Dân làng vì truyền thuyết về đại tiên nên thường sẽ hại những con vật nhỏ , nhưng gần đây yên bình, chừng nó sẽ ai đó bắt lột da.
Hồ ly nhỏ dường như hiểu, uống xong nước thì gật gật đầu với , nhảy nhót chạy rừng biến mất.
Tẩu tử, nó đáng yêu quá, nếu thể nuôi thì mấy. Trúc Thanh Hà luyến tiếc.
Gâu! Đậu Đậu bất mãn c.ắ.n ống quần nàng, khiến ồ.
Được , nuôi nó, chỉ nuôi Đậu Đậu của chúng thôi. Trúc Thanh Hà dở dở an ủi Đậu Đậu đang giận dỗi.
Tiễn đại bá và gia đình , Lý Khê Việt và Trúc Thanh Sơn giường nhất thời lời nào.
Một lúc lâu , Huynh thấy điều gì đó đúng ?
Sao ? Trúc Thanh Sơn nghiêng ôm lấy nàng.
Hồ ly thường sống trong rừng sâu núi thẳm, bản tính đa nghi, nhút nhát sợ , giữa ban ngày ban mặt xuất hiện trong nhà của nhân loại? Trừ phi trong núi nguy hiểm gì, hoặc là nó tìm thức ăn .
Lý Khê Việt đoán theo hướng , nhưng động vật hoang dã và nhân loại xưa nay luôn ranh giới rõ ràng. Trong năm đại hạn đột nhiên xuất hiện ở lãnh địa của con , thật khó lòng khiến suy nghĩ nhiều.
Kiếp từng xảy ... kiếp cũng chuyện Trúc Thanh Tùng dẫn tấn công thôn. Có lẽ, chuyện khác so với trong ký ức .
Trúc Thanh Sơn ôm chặt Lý Khê Việt: Ngủ , lẽ là chúng nghĩ nhiều .
Thế nhưng ngày hôm , họ liền rằng đó là nghĩ nhiều. Bức tường sân nhà Tam Thái Công heo rừng húc một lỗ lớn, nếu cháu trai nhỏ nhà ông lanh lợi chạy nhanh, thì khi đó heo rừng húc thương .
Trúc Thành Công dẫn theo tất cả thanh niên trai tráng trong thôn mất cả buổi chiều mới bắt con heo rừng đó.
Con heo đó ước tính sơ bộ nặng bốn trăm cân, một cặp răng nanh dài gần hai tấc, phủ đầy lông bờm đen và cứng.
Bị dây thừng trói chặt vẫn ngừng gầm rú giãy giụa, khiến một đám trẻ con sợ hãi òa.
Người lớn thì hớn hở, thịt heo rừng tuy dai nhưng dù cũng là thịt, một con lớn như mỗi nhà thể chia ít.
Thanh Sơn , lát nữa bảo Nhị Ngưu chia miếng thịt béo nhất cho con, con bỏ nhiều sức lực .
Trúc Nhị Ngưu là đồ tể trong thôn, nhờ nghề g.i.ế.c heo bán thịt mà cuộc sống cũng khá sung túc.
Thành Công thúc, ...
Trúc Thành Công vẻ mặt ngơ ngác, ? Miếng thịt béo nhất cũng cho con còn chỗ nào nữa?
Chuyện heo rừng xuống núi , đúng lắm.
Trúc Thanh Sơn giống như đang đùa, tâm trạng vốn dĩ còn khá của Trúc Thành Công lập tức bình tĩnh .