Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 37: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:35:23
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Sinh? Thanh Sâm
Trên yến tiệc tiếng vang vọng, giữa các khách khứa sóng ngầm cuộn trào.
Tất cả những điều đều chẳng liên quan gì đến Lý Khê Việt, nàng giờ phút vô cùng mệt mỏi, vốn định cáo từ ngay, nhưng Cố Hàn Tố dặn thị nữ đưa Lý Khê Việt đến phòng khách nghỉ ngơi.
Nàng cứ nghỉ ngơi một lát, đợi bên kết thúc chúng sẽ trở về. Trúc Thanh Sơn bất đắc dĩ, những địa chủ hương cứ kéo mời rượu, uống là coi thường họ. Chàng , nhưng hôm nay là ngày trọng đại của tiểu công tử huyện lệnh, nếu ầm ĩ lên sẽ khó coi.
Lý Khê Việt gật đầu theo thị nữ đến phòng khách ở hậu viện.
Ai ngờ, ghế trường kỷ một lát chẳng chút buồn ngủ nào, chắc là bên Trúc Thanh Sơn cũng nhanh kết thúc , Lý Khê Việt dứt khoát dậy dạo lung tung trong vườn.
Đi qua một cánh nguyệt môn, đập mắt là đình đài lầu gác tinh xảo, uyển chuyển, thủy tạ hành lang bên hồ tĩnh mịch, thanh tú. Tháng tư đầu xuân, vài cây liễu cổ thụ rủ cành nhú lên lấm tấm lộc non, các loài hoa quý tên nở rộ tưng bừng, vô cùng náo nhiệt.
Lý Khê Việt dựa cột đình nghỉ mát, một tay dùng cành liễu trêu chọc đám cá chép cảnh béo mập, một tay khác tắm trong ánh nắng ấm áp để bổ sung chút dưỡng chất.
là tiền mới hưởng thụ, nếu nàng mà nuôi những con cá béo múp thế thì nghiên cứu N cách chế biến .
Tần Sinh, đây, chậu mẫu đơn càng lúc càng héo rũ, ăn với phu nhân đây!
Ta bảo ngươi đừng bón quá nhiều phân ngươi ! Đây là chậu hoa phu nhân thích nhất, giờ thì chờ trách phạt ! Người thanh niên gọi là Tần Sinh bĩu môi đáp.
Vậy ngươi cũng kéo , trách phạt ngươi cũng thoát ...
Từ trong nhà hoa bên cạnh truyền đến tiếng cãi vã của hai nam tử, Lý Khê Việt mới chút buồn ngủ bay biến mất tăm.
Ôi, sớm giành việc đến nhà hoa , cứ tưởng trồng hoa cũng như trồng trọt, chỉ cần bón phân là chứ?
Thôi , cứ trực tiếp xin quản gia nhận tội , phu nhân nhân từ, nhiều nhất là trừ mấy tháng tiền công, sẽ đuổi chúng .
Tâm trạng hai nhanh chóng trở nên nặng nề thất vọng, công việc nhàn hạ khó khăn lắm mới e rằng giữ nổi.
Bị buộc lén, Lý Khê Việt phản ứng quá lớn, sai thì chịu hậu quả tương ứng là điều hiển nhiên, huống hồ Hàn Tố tỷ tỷ bạc đãi hầu.
Yến tiệc ở tiền viện chắc hẳn đến hồi kết , nhất là tìm Trúc Thanh Sơn cáo từ sớm thôi, ở nhà khác mãi vẫn thấy thoải mái.
Nàng theo con đường cũ trở về, ngờ một hầu xách nước ngang qua va , may mà nàng kịp thời vịn cây ngọc lan bên cạnh nên đến mức ngã xuống.
Một hầu khác phía mấy bước thấy liền vội vàng chạy đến đỡ nàng, Vị phu nhân , chứ? Xin , Mã Lượng cố ý, xin bỏ qua cho.
Lý Khê Việt ôm bụng mừng thầm, may quá, may quá, ngã.
Ta , nhưng nếu tính cách của ngươi sửa đổi thì sẽ chỉ là trừ tiền công . Nàng thương, vốn trách mắng , nhưng tính cách hấp tấp vội vàng như nếu đổi thì sớm muộn cũng sẽ gây đại họa.
Mèo con Kute
Hai đó ngừng xin , Lý Khê Việt vô tình rõ mặt một trong họ thì buột miệng thốt , Thanh Sâm?
Người nam tử nàng một cách khó hiểu, Phu nhân, tên là Tần Sinh, Thanh Sâm.
Lý Khê Việt kinh ngạc tột độ, khuôn mặt và Trúc Thanh Sơn ít nhất giống đến bảy tám phần.
Nàng túm chặt lấy nam tử Tần Sinh , hai họ giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-37.html.]
Mã Lượng lắp bắp cầu xin nàng, Phu... phu nhân, liên quan đến Tần Sinh, là đụng , trách thì cứ trách , đ.á.n.h mắng đều nhận, xin hãy thả .
Lý Khê Việt để ý đến , thần sắc kích động hỏi Tần Sinh, Ngươi tên là Trúc Thanh Sâm, là làng Trúc gia huyện Thanh Điền, trong nhà phụ mẫu trưởng, còn một song sinh, lúc sáu tuổi theo phụ mua kẹo hồ lô thì kẻ bắt cóc bắt , ?
Tần Sinh lắc đầu, do dự gật đầu, còn nhớ còn những nào, nhưng quả thực là bắt cóc bán, vẫn nhớ rõ ký ức về chiếc kẹo hồ lô ngày hôm đó.
Lý Khê Việt kích động đến mức trái tim như nhảy ngoài, nàng giờ phút chín mươi phần trăm nắm chắc đây chính là Trúc Thanh Sâm.
Ngươi theo .
Lý Khê Việt kéo Tần Sinh vội vàng hấp tấp chạy về tiền viện, giữa đường gặp Trúc Thanh Sơn đến tìm nàng.
Nàng... Trúc Thanh Sơn còn kịp , Lý Khê Việt cắt ngang, Trúc Thanh Sơn, xem đây là ai?
Lúc mới chú ý đến Lý Khê Việt còn đang kéo một nam nhân, khi rõ khuôn mặt của nam nhân đó, Trúc Thanh Sơn kích động nắm chặt lấy tay của , nốt ruồi đỏ nhỏ như hạt đậu xanh trong lòng bàn tay , nước mắt Trúc Thanh Sơn tự chủ mà chảy xuống.
Chàng ôm chầm lấy Tần Sinh, Thanh Sâm? Ngươi là Thanh Sâm ? Ta là đại ca đây mà, tìm ngươi thật lâu .
Tần Sinh vô định mặc ôm, tuy nhận Trúc Thanh Sơn, nhưng một cảm giác quen thuộc, đây chính là đại ca của !
Đại ca? Tần Sinh thử thăm dò gọi một tiếng.
Ừm, đại ca ở đây, đại ca đưa ngươi về nhà, cả nhà chúng sẽ bao giờ chia xa nữa.
Trúc Thanh Sơn định đưa Tần Sinh rời ngay, Lý Khê Việt kéo , Không vội, ít nhất cũng với Hàn Tố tỷ tỷ một tiếng.
Trúc Thanh Sơn lúc mới nhận Tần Sinh ăn mặc như một hầu của Trương phủ, càng thêm xót xa, những năm qua chịu bao nhiêu khổ cực, may mắn cuối cùng cũng tìm .
Vợ chồng Cố Hàn Tố tin vội vã chạy đến, thấy cảnh cũng kìm mà đỏ hoe mắt.
Đời ba điều hạnh phúc lớn: hú vía qua một phen, mất tìm , và trùng phùng bao năm xa cách.
Đợi khi hai bình tâm trở , Lý Khê Việt mới nhắc đến chuyện phận của Trúc Sâm: Huyện lệnh đại nhân, Hàn Tố tỷ tỷ, Thanh Sơn ca tìm kiếm mười một năm nay, nhờ phúc hai vị mà giờ đây duyên tương nhận tại Trương phủ. Cảm tạ sự chiếu cố bấy lâu nay, chúng chuộc cho để đón về nhà.
Cố Hàn Tố phất tay áo, phân phó quản gia lấy mại khế của Trúc Sâm, mặt giao cho y: Ngày Khê Việt cứu Văn Hiên, nay ở phủ tìm thấy ngươi, mất tích bao năm. Đây quả là đại duyên phận. Sau nhất định lời ca ca, tẩu tẩu, cả nhà cùng sống thật .
Đa tạ phu nhân, đa tạ đại nhân! Sâm đời sẽ ghi nhớ ân đức của hai vị. Trúc Sâm khấu đầu tạ ơn Trương Ngọc Phong và Cố Hàn Tố.
Trúc Thanh Sơn và Lý Khê Việt lúc vô cùng mừng rỡ, thầm cảm tạ việc năm xưa cứu Trương Văn Hiên một mạng, nhờ đó mà hôm nay mới thể tìm thấy Trúc Sâm ở Trương phủ.
Sau khi tạ ơn Trương Ngọc Phong và Cố Hàn Tố, hai liền chuẩn đưa Trúc Sâm về nhà.
Mã Lượng Tần Sinh, mà một giây còn là hạ nhân đồng cấp với , giờ thoắt cái trở thành của đại nhân và phu nhân. Lòng chút ghen tị, khỏi mừng cho y. Từ nay về , bọn họ là hai con đường khác biệt.
Mã Lượng, khi , ngươi việc nhất định cẩn trọng, đừng gây thêm họa. Sau cơ hội, sẽ đến tìm ngươi.
Mã Lượng là bằng hữu đầu tiên và duy nhất mà y quen khi Trương phủ. Nay y thể về nhà, còn Mã Lượng vẫn ở đây hạ nhân, trong lòng y cũng khỏi cảm thấy ngổn ngang.
Hai vẫy tay từ biệt. Từ khoảnh khắc bước khỏi cánh cửa Trương phủ, y còn là Tần Sinh, hạ nhân của huyện lệnh phủ nữa. Y gia đình, phận, cái tên, và một cuộc đời mới.