Sau khi trúng số, cô mang đầy vật tư xuyên về cổ đại làm ruộng - Chương 11: Đính Hôn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:34:57
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Đống đưa cho Lý Khê Việt một ngàn lượng bạc và một tiệm phấn hương ở phố Đông, sai đưa nàng về Trúc Gia Thôn.
Kẻ càng nhiều tiền càng tiếc mạng. Lý Đống từ sớm ở trong căn nhà nơi cũng dấu vết của cha con nhà họ Trúc. Ngày hôm qua quỷ hồn Trúc Thọ dọa cho một trận, căn trạch chỗ nào cũng âm u đáng sợ, dù hiện tại trọng tâm công việc kinh doanh của đang ở phủ thành, dứt khoát cả nhà liền dọn phủ thành ngay trong đêm.
Lý Khê Việt, tin tức, trở về Trúc Gia Thôn, lão trạch nhà họ Trúc.
Kẻ trong lòng quỷ quả thật chịu dọa. Nàng cảm thán. Có thể moi một ngàn lượng bạc và một gian tiệm từ tay Lý Đống vượt quá dự kiến của nàng .
May mắn chiếc máy bay lái trong gian, dùng phần mềm đổi giọng bắt chước tiếng nam giới lớn tuổi, buộc lên tấm ga trải giường màu trắng, điều khiển máy bay lái tạo ảo giác quỷ hồn bay lượn, thành công dọa sợ Lý Đống.
Năm đó ông chủ cửa hàng đồ dã ngoại nhiệt tình giới thiệu, nàng nhịn vẫn mua một chiếc. Đáng tiếc ở đây thể sạc điện, bằng quả là lợi khí để giả thần giả quỷ.
Ngày thứ ba Lý Khê Việt trở về Trúc Gia Thôn, Trúc Thanh Sơn mời mai mối đến nhà.
Hai bên đều ăn ý, Lý Đống cũng đặc biệt dặn dò, bởi Vương Đại Ni còn lý do gì để khó Trúc Thanh Sơn.
Mai mối thích nhất là những mối , tốn chút sức lực nào còn tiền tạ ơn, vui vẻ cầm bát tự của hai hợp. Chờ khi hợp bát tự xong, tới đến chính là hạ sính. Cô nương chuẩn thật nha.
Lý Khê Việt giả vờ thẹn thùng gật đầu.
Trúc Thanh Sơn vẻ giả vờ giả vịt của nàng mà thấy buồn : Nàng cứ chờ thêm ít hôm. Ngày mai Kim Lăng áp tiêu một chuyến, về cũng chỉ bảy tám ngày, chờ trở về sẽ đến hạ sính. Nếu nàng nhàm chán thì cứ tìm Thanh Hà, chắc chắn sẽ hoan nghênh nàng.
Lý Khê Việt: Bỗng dưng cảm thấy nam nhân thật săn sóc, là chuyện gì nhỉ?
Vậy đường chú ý an , sớm về sớm. Nàng dặn dò.
Trúc Thanh Sơn đáp lời.
Chờ tiễn hai , Vương Đại Ni liền bắt đầu càm ràm: Ngươi tuổi còn nhỏ hiểu chuyện, chọn nam nhân chỉ mặt, chờ đến khi ngươi đói bữa bữa gì ăn thì hối hận cũng vô dụng thôi.
Lý Khê Việt chớp chớp đôi mắt to tròn: rõ ràng là đường thẩm điều kiện của Trúc Thanh Sơn là một ở Trúc Gia Thôn mà.
Thế thể so với Trương lão gia ? Chỉ là một tên chân đất mà thôi.
Nếu thật sự thích Trương lão gia, thể cùng đường thúc hòa ly. Đến lúc đó gả Trương phủ ăn sung mặc sướng, chẳng còn lo lắng về tiền bạc nữa, đường thẩm ?
Nhận thấy ánh mắt bất thiện của Trúc Thiết Trụ, Vương Đại Ni hậm hực : Ngươi bậy bạ gì đó, ý đó ? Không lòng của khác, ngày ngươi sẽ hối hận!
Lý Khê Việt chẳng thèm để ý đến bà , thấy vẻ cứng đầu lý của bà , hai liền chán nản bỏ .
Trong thôn xóm nhỏ, chút chuyện gì, chẳng mấy ngày là thể truyền khắp nơi đều .
Khi Lý Khê Việt ngoài nữa, thứ nàng nhận là ánh mắt hoặc trêu chọc hoặc thiện ý của .
Đương nhiên, cũng ánh mắt bất thiện.
Lý Khê Việt Vương Trân Nhi đang chặn đường nàng, Vương cô nương, ngươi ý gì?
Mỹ nhân nước mắt lưng tròng, khí chất thoát tục như lan rừng u tịch. Ngụy Vương ngoài việc trúng vận may của nàng , khuôn mặt cũng khá khiến động lòng.
Đáng tiếc, nàng một lòng chỉ đóa bạch liên hoa.
Lý cô nương, chúc mừng ngươi rốt cuộc cũng đạt sở nguyện, chỉ mong ngươi và Trúc đại ca hòa thuận mỹ mãn, hạnh phúc viên mãn.
Nghe qua câu thì vấn đề gì, nhưng cái cụm đạt sở nguyện cảm thấy đúng lắm nhỉ?
Đa tạ Vương cô nương chúc phúc, nhất định sẽ cùng Thanh Sơn ca ca sống , một đôi phu thê ân ái đến bạc đầu, tuyệt đối sẽ ba lòng hai ý, thấy cái mới nới cái cũ .
Nghe lời ám chỉ mắng mỏ , sắc mặt Vương Trân Nhi tức thì trở nên khó coi, giận đến nỗi suýt chút nữa xé nát chiếc khăn tay trong tay.
Tuy rằng là nàng cần Trúc Thanh Sơn nữa, nhưng nghĩ đến việc Trúc Thanh Sơn nhanh như đính hôn với tiện nhân họ Lý , nàng liền giận dữ bừng bừng. Đôi cẩu nam nữ còn đây hề lén lút tư tình…
Lại nghĩ đến Triệu An rời mấy ngày, cũng chẳng tin tức gì truyền về, liệu ?
Không , nàng tốn nhiều tâm tư như , trời cao nhất định sẽ phù hộ nàng giấc mơ thành hiện thực.
Nhìn khuôn mặt biến đổi khó lường của Vương Trân Nhi, Lý Khê Việt chẳng thèm bận tâm nàng đang nghĩ gì, mang theo cuộn chỉ thêu mới mua liền tìm Trúc Thanh Hà.
Đi nửa đường thì gặp Trúc Thành Cương và Trần thị từ ruộng về, nàng tươi chào hỏi: Thành Cương thúc, Trần thẩm hai khỏe ạ? Mới đồng về ?
Trần thị đây hiểu nhiều về Lý Khê Việt, chỉ nàng là ít ngoài, tính cách trầm lặng ít . Nay thấy nàng lễ phép xinh xắn, trong lòng vui mừng khôn xiết, nàng thích cô cháu dâu .
Khê Việt , đây là tìm Thanh Hà ? Đứa lớn nhà về , trưa nay các cháu đều đến nhà thẩm ăn cơm, cùng cho náo nhiệt nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trung-so-co-mang-day-vat-tu-xuyen-ve-co-dai-lam-ruong/chuong-11-dinh-hon.html.]
Trúc Thanh Mộc đang học việc ở tửu lầu lớn trong huyện, quanh năm cũng chỉ về nhà vài . Trần thị sớm việc nữa, bà về nhà đồ ăn ngon cho con trai.
Lý Khê Việt thẩm Trần nhiệt tình, cũng cảm nhận sự vui vẻ đó, Ta sẽ quấy rầy thẩm nữa, cả nhà các đoàn viên, một ngoài tính là gì chứ? Đợi vài ngày nữa, sẽ đích ghé thăm thẩm.
Con bé khách sáo , thôi, thẩm sẽ chờ uống của con và Thanh Sơn đó nha. Thẩm Trần trêu ghẹo.
Lý Khê Việt đỏ mặt gật đầu.
Tạm biệt hai , nàng thêm một lúc nữa mới đến Trúc gia.
Cửa đóng, Trúc Thanh Hà đang ôm một chú ch.ó con lông xù vuốt ve.
Chú ch.ó con phát hiện lạ liền kêu lên giọng sữa non nớt, Lý tỷ tỷ, đến ạ, mau .
Trúc Thanh Hà nhiệt tình định rót , Lý Khê Việt vội gọi nàng : Aizz, Thanh Hà , cần rót nước cho , lát ngay.
Nhìn Trúc Thanh Hà cứ khăng khăng rót , nàng lắc đầu. Đã là một lát , khách sáo thế .
Ôm chú ch.ó con màu vàng đang đuổi theo kêu quấn lấy nàng, nàng vuốt ve vài cái theo chiều lông, nó liền ngoan ngoãn trong lòng nàng nhắm mắt hưởng thụ.
Đậu Đậu đáng yêu đúng ? Đại ca thường xuyên áp tiêu bên ngoài, sợ hai tỷ ở nhà an , nên xin Đậu Đậu về nuôi. Chờ nó lớn lên sẽ trông nhà giữ sân. Trúc Thanh Hà bưng tách và một đĩa bánh đậu xanh.
Nói thì cứ , lôi gì. Lý Khê Việt cầm một miếng bánh đậu xanh, từ tốn c.ắ.n từng miếng nhỏ nếm thử.
Đó chắc chắn là vì tỷ đó, đây áp tiêu, cũng ở nhà một , thấy lo lắng an . Trúc Thanh Hà trêu chọc.
Mèo con Kute
... Cô nương , câu nàng đáp lời thế nào.
Đưa chỉ thêu cho Trúc Thanh Hà, nàng kinh ngạc thốt lên, Lý tỷ tỷ, phối màu quá, hơn tự phối nhiều. Tỷ yên tâm, áo cưới của tỷ cứ giao cho .
Trúc Thanh Hà bao hết việc thêu thùa đồ cưới, Lý Khê Việt chút ngượng nghịu, Thanh Hà , phiền .
Đến lúc đó nàng sẽ tặng thêm chút đồ để cảm tạ .
Không phiền phiền , tốn mấy ngày công chứ. Trúc Thanh Hà nóng lòng dùng chỉ thêu mới thử tay nghề.
Một khi bắt đầu thêu hoa, nàng dường như chẳng còn để tâm đến chuyện xung quanh nữa.
Lý Khê Việt bộ dạng say mê của cô nương , bỗng nhớ khi du lịch nàng mua nhiều đồ thêu Tô Châu, nào là quạt tròn, khăn lụa, v.v. Để mai mang đến tặng nàng .
Đặt Đậu Đậu ổ của nó, nàng cáo biệt Trúc Thanh Hà khép cửa rời .
Ngày là ngày Trúc Thanh Sơn đến hạ sính lễ. Lý Khê Việt dậy sớm chải chuốt trang điểm. Nàng búi một kiểu tóc đơn giản và thanh lịch, chỉ tô một lớp son môi mỏng ngoài. Tuổi trẻ thật , gương mặt đầy collagen trang điểm mà .
Trúc Thanh Sơn Lý Khê Việt như chút kinh ngạc. Chàng vẫn luôn nàng xinh , chỉ là kiếp nàng lớn lên trong cảnh như , cả rụt rè tự tin, nhan sắc vốn tám phần mất một nửa...
Giờ đây, con từ đến , từng cử chỉ, nụ đều linh động như chú nai con trong núi.
Bà mai mặc áo đỏ, đeo vòng xanh, từng món sính lễ xướng lên: Sáu mươi lạng bạc, một cặp trâm bạc, một cặp hoa tai bạc, một cặp vòng tay bạc, sáu tấm vải, sáu vò rượu trắng, sáu hộp , sáu hộp điểm tâm các loại, hai con ngỗng lớn.
Những vây xem hít một khí lạnh. Tiểu tử Thanh Sơn thật chịu chi, những thứ ở vùng thôn quê đủ mặt mũi , nhà bình thường hạ sính lễ cao nhất cũng chỉ hai mươi lạng bạc, kể còn nhiều thứ khác nữa.
Cô nương họ Lý thật phúc khí.
Khế ước hôn nhân một bản hai tờ, đến đây họ là vợ chồng cưới định sẵn .
Chúc mừng hai vị, mai bao nhiêu năm nay từng thấy đôi uyên ương nào xứng đôi như hai vị. Chúc hai vị cuộc sống êm ấm hòa thuận.
Lời nịnh hót ai cũng thích , chỉ là bà mai liền lộ kẽ răng lớn, Lý Khê Việt nén ý thành hết nghi lễ.
Ngày hai mươi ba tháng sáu, thích hợp để gả cưới.
Vừa kịp thành trận mưa như trút nước đó.
Tiễn những hiếu kỳ về, Vương đại nê đống sính lễ chất đầy trong phòng mà thèm thuồng. Lý Khê Việt đầu liền bê hết đồ phòng của nàng.
Aizz, con nha đầu c.h.ế.t tiệt thế? Cha ngươi ở đây, ngươi ăn nhà , uống nhà , đến lúc xuất giá từ nhà , ngươi để tiền sính lễ! Vương đại nê giọng điệu cứng rắn. Mấy thứ để sính lễ cho con trai bà , nhà mà bà ưng ý đòi năm mươi lạng sính lễ.
Thím đường, thím đang mơ giữa ban ngày đó ?
Lý Khê Việt chút cạn lời, trông nàng dễ chuyện đến ?