Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 759: Ngoại truyện 01 Càn Khôn Chi Môn
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:29:47
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Màn đêm buông xuống, ánh ráng chiều hồng tím soi rọi nửa vầng dương nơi chân trời, phủ lên bộ thành trì một lớp ánh vàng.
Mạnh Thiến Thiến bỗng mở to mắt, hít một thật sâu.
"Mẹ!"
Nàng thốt , ánh mắt đảo nhanh xung quanh.
Thế nhưng, vì ngủ quá lâu , nàng chợt cảm thấy hoảng hốt, đang ở nơi .
Điều duy nhất nàng nhớ rõ là thấy .
, nàng ?
Chẳng lẽ ngay cả gặp mặt đó cũng chỉ là một giấc mộng?
"Mẹ…"
Cổ họng nàng nghẹn .
"Mẹ đây."
Theo một giọng dịu dàng và thanh thoát vang lên, một cổ tay thon nhỏ, trắng ngần nhẹ nhàng vén tấm màn trướng.
Khuôn mặt tuyệt mỹ ập tầm mắt Mạnh Thiến Thiến, khiến nàng ngay lập tức sững sờ.
"Mẹ, thật sự là ? Con đang mơ chứ?"
Chung Ly Uyên nhẹ nhàng xuống bên cạnh giường, kéo tay nàng, đặt lên n.g.ự.c : "Đứa bé ngốc , mơ , con hãy sờ xem nhịp tim của ."
Mạnh Thiến Thiến cảm nhận nhịp đập và ấm truyền từ lòng bàn tay: ", nhưng con nhiều , nhiều đều tưởng rằng con gặp , tỉnh dậy thì đó chỉ là giấc mơ. Con sợ lắm."
Chung Ly Uyên khẽ : "Đừng sợ, là thật."
"Con, con, con—"
Mạnh Thiến Thiến tự bóp một cái, Chung Ly Uyên ngăn cũng kịp.
Mạnh Thiến Thiến đau kêu lên, thế nhưng nàng bật : "Thì , thì thật sự là mơ, đau thật."
Chung Ly Uyên đau lòng khôn xiết, đưa tay xoa lên gò má trắng nõn của nàng: "Con con, đúng là đứa trẻ ngốc, là sắp , vẫn còn giống như lúc nhỏ thế?"
Mạnh Thiến Thiến ấm ức: "Đâu con quá nhớ ? Sợ tất cả những điều đều là thật."
Chung Ly Uyên thực thể thấu hiểu tâm trạng của con gái, bản bà giống như con gái, cũng lo lắng đoàn tụ với gia đình chỉ là một giấc mộng, cũng sợ sự trở về của thể kéo dài quá lâu.
Mạnh Thiến Thiến dựa lòng Chung Ly Uyên, buông bỏ tất cả gánh nặng, trở về với hình dáng ngây thơ thuở ấu thơ, ngay cả giọng cũng trở nên mềm mại.
"Mẹ, con nhiều điều với ."
Chung Ly Uyên đầy trìu mến: "Được, con đừng nóng vội. Con ngủ mê mệt nhiều ngày, thể suy yếu, huống chi con sắp đến kỳ sinh nở, chúng hãy ăn chút gì đó nhé?"
"Ừ, con lời ."
Vân Vũ
…
"Con no ."
Mạnh Thiến Thiến đặt đũa bát xuống.
Chung Ly Uyên lấy chiếc khăn tay, lau khóe miệng cho con gái: "Chỉ ăn chút ít thôi ?"
Mạnh Thiến Thiến xoa xoa cái bụng tròn vo: "Nhiều lắm , no chặt ."
Chung Ly Uyên mấy đĩa thức ăn hết sạch, trong lòng nghĩ đứa trẻ quả thật so với lúc nhỏ ăn nhiều hơn, nhưng cha ai cũng hy vọng con cái ăn nhiều hơn, sợ chúng chịu thiệt thòi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-759-ngoai-truyen-01-can-khon-chi-mon.html.]
"Có buồn ngủ ?" Chung Ly Uyên hỏi.
"Không buồn ngủ." Mạnh Thiến Thiến lắc đầu, "Mẹ, bây giờ con thể ?"
"Ừ."
Chung Ly Uyên gật đầu.
Mạnh Thiến Thiến ngó ngoài.
Chung Ly Uyên hiểu ý, mỉm : "Yên tâm, tất cả đều ở ngoài đó ."
Hai con dù nhiều năm gặp, vẫn sự ăn ý thể cắt đứt.
Chung Ly Uyên hiểu con gái đang tìm kiếm bóng dáng những quan tâm: cha, chồng, các trai và cả tiểu gia hổ .
Mạnh Thiến Thiến yên tâm, ngẩng mắt thẳng mắt Chung Ly Uyên: "Mẹ, những năm rốt cuộc ? Con một chút về chuyện Vu nữ, nhưng Tây Dạ Thánh Nữ rốt cuộc là chuyện gì?"
Chung Ly Uyên nắm lấy tay con gái, khẽ thở dài: "Vu nữ đúng là , Tây Dạ Thánh Nữ cũng là . Mẹ nên bắt đầu từ đây? Thôi thì tiên hãy kể về cánh cửa Càn Khôn đó ."
Mạnh Thiến Thiến tròn mắt: "Thật sự Càn Khôn Chi Môn?"
Chung Ly Uyên gật đầu: "Đương nhiên, cũng là tình cờ phát hiện . Thực với sự thông minh của con, hẳn con đoán là của thế giới ?"
Mạnh Thiến Thiến: "Con cũng đoán một chút, chỉ là thể xác định."
Chung Ly Uyên mỉm : "Mẹ đến từ nghìn năm , đó là một thế giới khác biệt với nơi , nếu cơ hội, hy vọng thể dẫn con đến xem."
Mạnh Thiến Thiến trầm ngâm: "Thế giới nghìn năm … Vậy Càn Khôn Chi Môn, nó liên thông với một nghìn năm tuế nguyệt?"
Chung Ly Uyên : "Hiểu như cũng sai. Nó giống như một con đường, một đầu là thế giới của , một đầu là nơi . Bây giờ nơi cũng là thế giới của . Bởi vì ở đây gia đình của riêng , những yên tâm nhất, đối với , nơi đây chính là nhà."
Bà từ tốn kể , giọng nhanh chậm, chuyện ly kỳ như , từ miệng bà tự nhiên một sức mạnh khiến tin phục.
Mạnh Thiến Thiến chăm chú lắng , mắt chớp .
Chung Ly Uyên lắc đầu: "Mẹ đối với sự khống chế Càn Khôn Chi Môn thuần thục, nên đôi khi thể kháng cự sức mạnh của nó, thời kỳ đầu thậm chí khi nào nó sẽ phát tác. Đại Tế Ti cho rằng Càn Khôn Chi Môn ở nơi hậu sơn của , kỳ thực . Nó lẽ ngay trong căn phòng , lẽ ngay trong sân viện, chung, nó thể tồn tại ở bất kỳ nơi nào thấy bên cạnh ."
Mạnh Thiến Thiến chợt hiểu : "Thảo nào với Đàn Nhi, tùy lúc thể rời ."
Chung Ly Uyên : " , dần dần chút cảm ứng đối với Càn Khôn Chi Môn, dự cảm thấy Càn Khôn Chi Môn lâu nữa sẽ phát tác, nên sớm với Đàn Nhi, kể với nó nhiều chuyện về con, hy vọng nó thể tìm con. Chỉ là còn kịp con là chị ruột của nó, cuốn Càn Khôn Chi Môn."
Mọi đám mây nghi vấn đều thể giải thích thông suốt.
Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Lần còn nữa ?"
Chung Ly Uyên khẽ : "Mẹ , chỉ thể cố gắng ở nơi ."
Mạnh Thiến Thiến nắm c.h.ặ.t t.a.y bà: "Mẹ, nếu , hãy mang theo con."
Chung Ly Uyên : "Đứa bé ngốc , con nỡ lòng nào với chồng con, với Bảo Châu Châu của con ?"
Mạnh Thiến Thiến tắc nghẹn: "Vậy… thì mang theo tất cả. Dù cũng từng mang theo ."
"Con ngay cả chuyện cũng đoán ?"
Chung Ly Uyên kinh ngạc.
Mạnh Thiến Thiến ngẩng cao cằm đầy vẻ tự hào: "Cha biến mất nhiều năm như , con nghĩ chắc cũng là mang Càn Khôn Chi Môn."
Chung Ly Uyên biểu cảm nhỏ của nàng cho buồn : " , quả thật mang cha con Càn Khôn Chi Môn, chỉ điều chúng con rơi những nơi khác . Chỉ riêng việc tìm kiếm lẫn tiêu tốn hết tất cả vận may của chúng con, cuối cùng mới gặp ở Thánh Sơn."
Mạnh Thiến Thiến thở dài: "Thì và cha cũng luôn chịu đựng nỗi khổ ly biệt."
Chung Ly Uyên xoa xoa mái tóc của nàng: " , tin rằng chỉ cần trái tim chúng ở bên , thì tổng ngày đoàn tụ. Và , linh cảm, nó sẽ để ở lâu, lâu hơn bất kỳ nào đây."