Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 739: (Phần 2)
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:29:27
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các quan viên Tây Thành quỳ phục mặt.
Tông Chính Hy bất mãn : "Các ngươi đều tránh cho trẫm!"
Các quan viên , im lặng sợ hãi.
Vị đầu là Lư đại nhân, run rẩy khẩn khoản: "Hạ quan hôm nay dù đ.â.m đầu c.h.ế.t tại chỗ, cũng quyết để Bệ hạ rời khỏi nha thự nửa bước!"
Tông Chính Hy tức giận thở : "Mồm miệng Bệ hạ Bệ hạ , lời của Bệ hạ nhà ngươi, ngươi ?"
Lư đại nhân vẻ mặt khó xử: "Vi thần... cũng là lo cho sự an nguy của Bệ hạ. Đại Đô Đốc lệnh, tuyệt đối để Bệ hạ bước chân khỏi nha thự, cho đến khi Cẩm Y Vệ tới nghênh đón."
Tông Chính Hy trừng mắt : "Hắn là thiên tử trẫm là thiên tử?"
Nhắc tới Lục Nguyên, Tông Chính Hy tức.
Rõ ràng thỏa thuận vi hành tư tuần, mà đến Tây Thành bán .
Đáng giận hơn là, lúc còn chẳng thèm chào một tiếng, để cùng Hoàng hậu, Quý phi trong tay lũ vô vị .
Lư đại nhân dám hé răng.
Đại Đô Đốc cầm trong tay mật lệnh của Thái Thượng Hoàng, ai dám trái lệnh?
những chuyện dám giải thích với Bệ hạ, chỉ vì Đại Đô Đốc dặn kỹ, tuyệt đối nhắc tới chuyện của Thái Thượng Hoàng và mật lệnh, để tránh tổn hại tình phụ tử.
Mỗi nghĩ tới đây, khỏi cảm thán.
Đại Đô Đốc thật khổ tâm.
Nếu thực sự hết với Tông Chính Hy, sẽ Thái Thượng Hoàng căn bản chẳng mật lệnh nào, Lục Nguyên lừa .
Tông Chính Hy cương quyết tìm Lục Nguyên.
Lư đại nhân đành đưa mắt cầu cứu về phía hai vị nương nương.
Chu Nam Yên: "Thiếp đồng ý tìm!"
Lư đại nhân giật .
Đến Lâu Lan nguy hiểm khôn lường, sống c.h.ế.t trong gang tấc, là phi tần, khuyên can một chút?
May còn Hoàng hậu, Hoàng hậu học thức uyên bác, thông tình đạt lý...
"Bản cung cũng đồng ý."
Diêu Thanh Loan chút đổi sắc mặt .
Lư đại nhân choáng váng!
Đi là thể , Lục Nguyên hạ lệnh, dám để Đế hậu và Quý phi , lúc Lục Nguyên truy cứu, trăm cái đầu cũng đủ chém.
________________________________________
Trấn Cổ Phượng.
Ánh trăng lặn lớp mây đen nặng nề, ngôi trấn vốn tối đen như mực càng bao trùm bởi bóng tối vô tận.
Gió lạnh nổi lên, cuốn theo cát vàng nơi góc phố, tựa như một bàn tay vô hình đang từ từ vén lên tấm màn bí ẩn.
Rầm!
Cửa sổ gió lớn thổi mở.
Bán Hạ giật , ôm chặt Mạnh Thiến Thiến: "Tiểu thư!"
Rõ ràng bản sợ đến run rẩy, vẫn cố chấp dùng hình nhỏ bé gầy guộc che chắn mặt Mạnh Thiến Thiến.
Đàn Nhi bật dậy, cảnh giác chằm chằm cửa sổ.
Ngoài phòng, Lục Nguyên chau mày, cũng về hướng cửa sổ bên cạnh.
nhanh, đảo mắt chỗ khác.
"Là gió."
Hắn .
Mạnh Thiến Thiến khẽ vỗ vai Bán Hạ, với Đàn Nhi: "Đi đóng cửa sổ ."
"Vâng ạ!"
Đàn Nhi nhảy xuống đất, đóng cửa sổ .
Bán Hạ thở phào một .
Đàn Nhi ngáp một cái: "Chẳng chuyện gì , ngủ đây."
"Ngủ ."
Mạnh Thiến Thiến , "Ngày mai còn dậy sớm lên đường."
Bán Hạ vẫn còn sợ hãi đáp lời, kéo tay áo Mạnh Thiến Thiến: "Tiểu thư, ngài cũng ngủ ."
Mạnh Thiến Thiến mỉm : "Được."
Ba xuống.
Lục Nguyên lặng lẽ canh giữ trong gió lạnh, tiếng thở đều đều vọng từ trong phòng, ánh mắt dần trở nên tĩnh lặng.
"Thìn Long."
Hắn gọi.
"Chưa ."
Thìn Long đáp.
"Không theo xem Tỵ Xà tối nay định gặp ai ?"
"Không ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-739-phan-2.html.]
"Là ngươi , là từ ?"
"Canh đêm của ngươi ."
"Xem là cái ."
Lục Nguyên mỉm , tiếp tục chất vấn Thìn Long nữa.
Thìn Long thần sắc dịu .
Nghĩ tới điều gì, lên tiếng: "Ta khuyên ngươi đừng bảo Uất Tử Xuyên chịu c.h.ế.t."
Lục Nguyên chỉ .
Vẻ mặt hờ hững như đang , can thiệp các ngươi, các ngươi cũng đừng can thiệp .
________________________________________
Đêm tối trời cao, gió mạnh.
Tỵ Xà bước con phố cát vàng mù mịt, mỗi bước đều để một dấu chân sâu, chốc lát , gió cát thổi tan, vùi lấp.
Hắn dừng ở một ngã rẽ, lặng lẽ quan sát động tĩnh xung quanh.
Khoảng trăm bước ngoài, hai bóng hình thanh mảnh lúc lên lúc xuống, trong đêm tối lặng lẽ phi lướt mái ngói.
"Ngươi chậm chút ! Đợi với!"
Mạnh Lãng khẽ c.ắ.n răn, "Khinh công giỏi thì ghê gớm lắm !"
Uất Tử Xuyên dừng .
Mạnh Lãng trở tay kịp, đ.â.m đầu lưng , đau đến mắt hoa cả lên.
Hắn ôm lấy xương lông mày đau, nghiến răng : "Nói dừng là dừng, báo một tiếng ?"
Uất Tử Xuyên: "Không ngươi bảo dừng ?"
Mạnh Lãng: "..."
Mạnh Lãng hắng giọng, hỏi đổi sắc mặt: "Nhân tiện, ngươi theo dõi Tỵ Xà gì? Có ngươi cũng phát hiện tên ?"
Uất Tử Xuyên ừ một tiếng: "Hắn ?"
Mạnh Lãng sửng sốt: "Ngươi thấy ? Vậy ngươi còn theo dõi? Ta , Lục Nguyên bảo ngươi theo dõi!"
Uất Tử Xuyên thành thật gật đầu : "Ta chỉ phố bắt một con ma."
Mạnh Lãng nữa: "..."
________________________________________
Một bên khác, Tỵ Xà về phía đông nam vài bước: "Không nữa thì về đây."
Mạnh Lãng và Uất Tử Xuyên ẩn khí tức, rạp một mái nhà cao, lấy đầu hồi che chắn hình.
Mạnh Lãng dùng ngôn ngữ môi hỏi: "Hắn đang chuyện với ai?"
Uất Tử Xuyên dùng ánh mắt trả lời: Ngươi hỏi , hỏi ai?
Mạnh Lãng: "Được , ngươi thanh cao, ngươi và chủ nhân ngươi đều thanh cao như ."
Vân Vũ
Mạnh Lãng nhịn đảo mắt.
"Đến ."
Uất Tử Xuyên .
Mạnh Lãng giật , lập tức cảnh giác.
chẳng cảm nhận gì.
Đang lúc băn khoăn, chợt từ chân trời xa xăm vọng tới một âm thanh mơ hồ, hư ảo, phân biệt nam nữ.
"Tỵ Xà, ngươi cũng ngày càng khách sáo, đến thì đến, còn mang theo hai cái bình dầu nhỏ lễ gặp mặt ?"
"Gì... lễ gặp mặt gì chứ... c.h.ế.t tiệt! Đau quá!"
Mạnh Lãng đang lẩm bẩm một nửa, bỗng một cỗ lực lượng cuồng mãnh đè lên n.g.ự.c , tiếp đến là vai, đầu, tứ chi bách hài, thể động đậy.
Nhìn Uất Tử Xuyên cũng chẳng hơn gì .
Gân xanh thái dương nổi lên, mồ hôi lạnh túa , rõ ràng cũng tấn công khủng khiếp.
Xương cốt hai phát tiếng lạo xạo, cùng lúc phun một ngụm máu.
"Đủ !"
Tỵ Xà lên tiếng.
Trong chớp mắt, áp lực biến mất, hai một luồng nội lực tựa như lốc xoáy quét lên, ngã xuống phố một cách t.h.ả.m hại.
Mạnh Lãng đau đến mắt lòi , đầu óc choáng váng.
Uất Tử Xuyên nắm chặt cây cung trong tay, chịu đựng cơn đau dữ dội, thở hổn hển.
Mạnh Lãng đau, kinh ngạc.
Không kinh ngạc thực lực của đối phương, mà là kinh ngạc vì Uất Tử Xuyên cảnh giác sớm hơn .
Hắn so đo với đám đại lão biến thái , nhưng thể thua Uất Tử Xuyên.
Uất Tử Xuyên phun một ngụm máu.
Mạnh Lãng thấy lòng cân bằng .
Ít nhất chỉ mới phun m.á.u một .
Xem về độ cảnh giác tuy cao, nhưng luận nội lực, vẫn là cao thâm hơn một bậc.