Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 714: Đưa Em Về Nhà
Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:28:28
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùi m.á.u tanh nồng nặc lan tỏa khắp con phố dài.
Sau nửa đêm hao tổn lẫn , Thìn Long và Mặc Dịch đang , thở hổn hển.
Mặc Dịch ngờ công lực của Thìn Long thâm hậu đến , thể đẩy đến mức gần như kiệt sức.
Ngược , Thìn Long dù cũng thở gấp, nhưng hề vẻ gì là t.h.ả.m bại.
Điều khiến Mặc Dịch thực sự e ngại là nội lực hùng hậu mà Thìn Long bộc lộ, mà là sự khắc chế đối với sát ý.
Những năm nay, Lâu Lan luôn điều tra Thìn Long, vì rõ Thìn Long là kẻ tính cách dùng sát để chế địch.
Nói một cách dễ hiểu hơn, Thìn Long kiềm chế d.ụ.c vọng g.i.ế.c chóc của .
Đây lẽ là bí mật ngay cả Mạnh Thiến Thiến và những cùng đoàn cũng từng phát hiện.
Thế nhưng, đêm nay, để giải quyết triệt để , Thìn Long đổi.
Hóa trong chiến đấu, ngừng thăng tiến chỉ .
Lại qua vài chiêu nữa, ngay cả động tác của Mặc Dịch cũng trở nên chậm chạp.
Thìn Long vẫn dùng nội lực thương , mà dùng kiếm khí để những vết thương lớn nhỏ, đủ để gây c.h.ế.t , nhưng đẩy nhanh sự thất thoát khí huyết.
Cứ tiếp tục như , cần mấy chiêu nữa, sẽ thể né tránh đòn tấn công của Thìn Long.
Hắn tìm phương pháp đối phó.
Hoặc là, tìm sơ hở của Thìn Long, hoặc là, thoát khỏi Thìn Long.
Dù là cách nào cũng dễ dàng.
May , sư phụ của dạy một chiêu bảo mệnh, và dặn dò nên tùy tiện sử dụng, bởi vì tổn hại đến bản cực lớn, khi thi triển sẽ rơi trạng thái bán tê liệt.
Nếu giải quyết Thìn Long, sẽ trở thành thịt cá thớt.
Mặc Dịch do dự lâu.
Hắn quyết định liều mạng một trận!
Hai tay nắm chặt chuôi Đường đao, nội lực quanh đột nhiên nghịch chuyển.
Thìn Long thần sắc khựng .
Mặc Dịch rõ ràng là cái nỏ hết đà, tại đột nhiên bộc phát khí tức cường đại đến thế?
Thanh đao của —
Tay cầm kiếm của Thìn Long bắt đầu run rẩy khó nhận.
Kiếm khí của tạm thời đao khí của Mặc Dịch áp chế.
Hắn chau mày sâu.
Đây rốt cuộc là tà công nào nữa đây?
Mặc Dịch lấy việc tiêu hao tâm lực đại giá, chỉ cho phép thành công, cho phép thất bại!
Thế nhưng, tính bằng trời tính, ngay trong khoảnh khắc dốc sức c.h.é.m một đao, chân trời xa xôi bỗng nhiên vang vọng khúc hát mơ hồ như như .
"A lạp... A đát... A lạp..."
Tựa như âm thanh của thiên nhiên, khiến khỏi hiện lên trong đầu hình ảnh Thần nữ Tuyết Vực thanh thoát.
Không, Thần nữ.
Là Vu nữ.
Khúc d.a.o ... là do vị Vu nữ lưu —
"Ách a—"
Trong đầu Mặc Dịch đột nhiên truyền đến một cơn đau nhói, khí ở đan điền của đột nhiên ngưng trệ, chiêu thức khó khăn lắm mới tập trung bộ tâm lực ngưng kết , trong chớp mắt hóa thành hư vô.
"Không thể nào..."
Vừa dứt lời, oẹ một ngụm m.á.u tươi.
Thìn Long mắt híp .
Chính là lúc !
Hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, hung hăng c.h.é.m về phía đầu !
Keng!
Một cây sáo dài ngăn cản thanh trọng kiếm của Thìn Long.
Cây sáo c.h.é.m thành hai đoạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-714-dua-em-ve-nha.html.]
cũng chính nhờ sự biến cố trong khoảnh khắc , một bóng lướt đến giữa trung, đỡ lấy làn sóng dư ba kiếm khí mênh m.ô.n.g của Thìn Long, đem Mặc Dịch đưa đến đầu của con phố dài.
Thìn Long ánh mắt lạnh lùng đối phương: "Ngọc Thành Lâu?"
Khóe miệng Ngọc Thành Lâu tràn một tia máu.
Hắn đưa tay lau , thở gấp gáp: "Quả nhiên hổ là Thìn Long, bảo vật truyền gia của ngươi c.h.é.m đứt như ..."
Bảo địa của , ngay cả kiếm của Mạc Tà cũng thể chống đỡ .
Vậy mà rõ ràng chống đỡ một nửa, vẫn kiếm khí còn sót chấn thương.
Thìn Long : "Ngọc Thành Lâu, rốt cuộc ngươi về phe nào?"
Ngọc Thành Lâu một chưởng đ.á.n.h cho Mặc Dịch bất tỉnh.
Sau đó Thìn Long : "Ngươi hãy giải thích , như lẽ khó lấy lòng tin, nhưng từng phản bội minh ước giữa chúng ."
Thìn Long dùng kiếm chỉ : "Minh ước? Làm minh hữu, ngươi còn đủ tư cách. Mạng của nhất định lấy, nếu ngươi nhúng tay, sẽ g.i.ế.c luôn cả ngươi!"
"Khoan !"
Ngọc Thành Lâu bản năng lùi một bước, đưa tay ngăn Thìn Long, "Ta khổ tâm! Lâu Lan Vương phi hạ lệnh cho , nếu thể đem Mặc Dịch về, sẽ xử tử nhà của !"
Thìn Long thần sắc chút gợn sóng : "Sống c.h.ế.t nhà ngươi liên quan gì đến ?"
Ngọc Thành Lâu : "Điều là, Vương phi phát giác và các ngươi ngầm qua , vì mới lệnh cho đến đàm phán với các ngươi."
Thìn Long lạnh giọng: "Ngươi cũng tư cách đàm phán!"
Ngọc Thành Lâu vội : "Ta ! Ngươi hãy hết ! Ngươi quan tâm sống c.h.ế.t nhà , nhưng ngươi tổng nên quan tâm sống c.h.ế.t nhà ngươi chứ!"
Thìn Long dừng tay kiếm.
Ngọc Thành Lâu thấy lời của cuối cùng cũng hiệu quả, thở dài một , nuốt nước bọt : "Con tin của gia tộc Thương thương vẫn còn trong tay Lâu Lan Vương phi, nếu ngươi g.i.ế.c Mặc Dịch, nàng nhất định sẽ lấy con tin của gia tộc Thương trút giận, dù nhất định lấy mạng, nhưng những trận đòn đau đớn chắc ngươi cũng nỡ lòng chứ!"
"Hiện tại, Vương phi còn chuyện Vu sư các ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t, nếu , cũng sẽ bất lợi cho con tin của gia tộc Thương. nếu ngươi sẵn lòng giao Mặc Dịch cho , thể các ngươi trì hoãn thời gian."
"Thật lòng mà , liên lạc với nội ứng của ở Lâu Lan, bọn họ sẽ giúp giải cứu con tin của gia tộc Thương, sắp thành công , đảm bảo đó, Vương phi sẽ gì về chuyện của Vu sư."
Trong mắt Thìn Long thoáng qua một tia do dự: "Làm ngươi thật giả?"
Ngọc Thành Lâu đảm bảo: "Ta sẽ phản bội các ngươi! Nếu ngươi yên tâm, thể cho uống thuốc, trúng cổ, gì cũng !"
Thìn Long thản nhiên : "Cho dù ngươi dám phản bội, nhưng ngươi thể từ tay Vương phi mà cứu con tin ?"
Vân Vũ
Ngọc Thành Lâu: "Nếu thể, tùy ngươi xử trí!"
Thìn Long : "Mạng của ngươi đối với đáng giá."
Ngọc Thành Lâu thở dài: "Còn nhờ phong linh đưa cho các ngươi ?"
Thìn Long nhớ .
Ngọc Thành Lâu nghiêm sắc mặt : "Các ngươi cho rằng đó là chiếc phong linh mua đại phố? Không , nó là do chính con tin của gia tộc Thương đưa đến tay ."
Thìn Long ánh mắt chớp động.
"Hắn còn với một câu."
Ngọc Thành Lâu từng chữ một , "Giao cho, Tiểu Cửu, với nàng, đ.á.n.h hoa sắt... nàng sẽ thấy."
...
Tia nắng đầu tiên của bình minh xuyên thấu lớp sương mù, rải một tầng ánh sáng vàng ròng lên mái hiên nguy nga.
Mạnh Thiến Thiến hai tay ôm lấy A Nhĩ Na, lặng lẽ bước con phố lớn tỉnh giấc từ đêm tối.
Những qua đường ngoảnh , nhưng lượt ánh mắt lạnh lẽo của Lục Nguyên đ.á.n.h lui.
Trong lòng Mạnh Lãng đau nhói khó tả.
Hắn hiểu nỗi bất an từ mà đến.
Hắn chỉ cô gái hương tiêu ngọc vẫn , đóa nụ hoa héo úa mặt , lặng lẽ tiễn đưa nàng một đoạn đường cuối cùng như thế.
Mạnh Thiến Thiến ôm A Nhĩ Na, đỉnh cao của kinh thành.
"A lạp... A đát... A lạp... A đát..."
Nàng dùng khúc hát của nương để tiễn biệt A Nhĩ Na.
"Đưa A Nhĩ Na về nhà..."
"Ừ, đưa em về nhà."
Mạnh Thiến Thiến về hướng Lâu Lan, "Nhất định sẽ đưa em về nhà."