Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 711

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:28:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy nhiên, nhanh đó, cô ngừng lùi bước, kiên định Mặc Dịch: "Mặc Dịch đại nhân, nếu ngài cản đường, thì đừng trách A Nhĩ Na vô lễ."

"Hừ, chỉ dựa ngươi ?"

Mặc Dịch căn bản xem một Vu nữ nhỏ bé mắt, thậm chí còn rút Đường đao khỏi vỏ, chỉ đơn thuần một chưởng đ.á.n.h thẳng bả vai A Nhĩ Na.

Mạnh Thiến Thiến soạt một tiếng kéo A Nhĩ Na đằng lưng .

Mạnh Lãng lập tức xông lên phía , một quyền nện thẳng bàn chưởng lớn của Mặc Dịch.

Quyền và chưởng chạm , một luồng nội lực khủng khiếp bùng nổ xung quanh hai .

Đây là đầu tiên Mạnh Lãng giao thủ với Mặc Dịch, nội lực sắc bén của tựa như hàng ngàn cây kim bạc cùng lúc đ.â.m kinh mạch của .

Từ cánh tay đến vai, thấy đau nhức dày đặc.

Hai chạm tách ngay.

Cậu lùi vài bước, trán đầm đìa mồ hôi lạnh.

Cậu ôm lấy cánh tay trái, c.ắ.n răng : "Tên so với Đa Nỗ còn lợi hại hơn nhiều."

Khi đối chiến với Đa Nỗ, cảm thấy bất lực đến .

"Mặc Dịch đại nhân là tâm phúc của Vương phi, võ công cao cường hơn Đa Nỗ nhiều." A Nhĩ Na bụng nhắc nhở, "Mạnh tiểu công tử, cẩn thận đấy."

Mạnh Lãng do dự một chút, với Mạnh Thiến Thiến: "Hay là... đừng liều lĩnh nữa?"

Mạnh Thiến Thiến: "Không, cứ liều ."

Mạnh Lãng: "..."

"Chúng thôi."

Mạnh Thiến Thiến với A Nhĩ Na.

A Nhĩ Na ngoảnh Mạnh Lãng: "Mạnh tiểu công tử... một đối phó nổi Mặc Dịch đại nhân ?"

Mạnh Thiến Thiến thong thả đáp: "Đánh thì chạy, c.h.ế.t một còn hơn c.h.ế.t ba."

Vừa mới chuẩn chiêu Mạnh Lãng, thấy lời lẽ "thà c.h.ế.t đạo hữu chứ c.h.ế.t bần đạo" của chị ruột, khí đến nghẹt thở, suýt nữa loạng choạng tự ngã tay Mặc Dịch.

A Nhĩ Na nghi hoặc hỏi: "Mạnh tiểu công tử là em ruột của cô ?"

Mạnh Thiến Thiến đáp: "Ừ, đấy."

A Nhĩ Na ngập ngừng: "Sao là... 'ừ, đấy'..."

thời gian hỏi kỹ, trân trọng cơ hội trốn thoát đ.á.n.h đổi bằng Mạnh Lãng.

Đáng tiếc , chỉ một lúc , hai lùi trở trong ngõ hẻm.

Mạnh Lãng đang đ.á.n.h với Mặc Dịch phân cao thấp.

Thế công của Mặc Dịch quá mạnh mẽ, sắp đỡ nổi, đầu , chuyện còn chí mạng hơn xảy .

Cậu với ánh mắt sụp đổ: "Quay gì? Đến chôn cùng ?"

Vừa dứt lời, nhận sự bất thường.

Đầu của ngõ hẻm, một đám mặc đồ đen vung kiếm tiến .

"Giờ thì , chặn kín cả hai đầu. Một gã to lớn khó đối phó lắm , giờ thêm nhiều hòn đá cản đường như ..."

Đầu Mạnh Lãng đau như búa bổ.

Vân Vũ

Kinh thành thật hỗn loạn, trở về U Châu!

"Dần Hổ vệ, lui , để !"

A Nhĩ Na kiên quyết mặt Mạnh Thiến Thiến.

Mạnh Thiến Thiến thở dài: "A Nhĩ Na, cô cần như . Mạnh Lãng sai, cứu cô, giúp cô rửa oan, chỉ là thủ đoạn lôi kéo cô, đang lợi dụng cô mà thôi."

A Nhĩ Na : " , giúp cô cũng vì điều đó. , một luồng khí tức khiến gần, bảo vệ cô, đó là xuất phát từ nội tâm."

Đây là lời chân thật.

Lần đầu tiên gặp Mạnh Thiến Thiến trong yến tiệp nghênh tiếp, cô tự chủ đối phương thu hút.

Lúc đó cô liên tục "trêu chọc" Đàn Nhi, chỉ cho rằng Đàn Nhi kêu la om sòm, kỳ thực cô là nhắm Mạnh Thiến Thiến.

một cảm giác cận bẩm sinh với Mạnh Thiến Thiến, cô cũng giải thích .

Rõ ràng Mạnh Thiến Thiến chắc là Vu nữ.

cho dù là, một Vu nữ bình thường cũng thể khiến cô phục tùng đến .

Cô nghĩ thông, đành nghĩ nữa.

Những năm nay cô luôn theo mệnh lệnh mà hành sự, giờ đây, cô theo trái tim một .

Cô lấy chiếc lắc lư, ánh mắt lạnh lùng, lắc lư chiếc chuông, thần chú ngắn ngủi mà thần bí.

Những tên cận vệ mặt đen vốn định xông đến hai , giờ lượt đờ đẫn tại chỗ, như thể hồn xiêu phách lạc, như ám ảnh bởi cơn ác mộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-711.html.]

Mạnh Thiến Thiến khỏi nhớ điệu múa A Nhĩ Na trình diễn trong yến tiệp nghênh tiếp.

Lúc đó, đa văn võ bá quan cũng đều như , chỉ điều còn say đắm hơn mà thôi.

Hóa là Mị thuật, mà là Vu thuật.

" chống đỡ nổi nữa ---"

Mạnh Lãng là đối thủ của Mặc Dịch, đao khí của c.h.é.m bổ lên trung.

Mắt thấy sắp rơi xuống đất nát thịt, Mạnh Thiến Thiến đột nhiên vung tay áo, b.ắ.n sợi cơ quan giấu trong cổ tay, cuốn chặt lấy Mạnh Lãng, kéo về phía .

Mạnh Lãng quỳ một gối đất, ho sặc sụa hai tiếng, thở hổn hển: "Lần ... thể... chỗ khác để kéo ... siết cổ... sẽ c.h.ế.t đấy..."

Mạnh Thiến Thiến thu hồi sợi cơ quan: "Ồ, đầu dùng, quen lắm."

Mạnh Lãng ôm cổ lẩm bẩm: "Thà đ.á.n.h với còn hơn... rốt cuộc ai mới là lấy mạng hơn đây..."

Mặc Dịch nhân lúc Mạnh Thiến Thiến cứu Mạnh Lãng, đột nhiên c.h.é.m một đạo đao khí, chấn bay A Nhĩ Na đập tường.

A Nhĩ Na nặng nề phun một ngụm máu.

Vu thuật của cô gián đoạn.

Những cận vệ ... cô khống chế nữa ...

"Các mau thôi!"

Cô c.ắ.n nát ngón tay.

Mạnh Thiến Thiến nắm chặt lấy cổ tay cô: "Cô định gì?"

A Nhĩ Na đáp: "Dùng m.á.u của Vu nữ tế trận, thể khống chế bọn họ thêm một lúc nữa."

"Không cần."

Mạnh Thiến Thiến .

A Nhĩ Na thở gấp : "Không , nhất định đưa các rời ."

Mặc Dịch và những tên cận vệ mặt đen đồng thời tiến sát ba .

Mạnh Thiến Thiến ngón tay khẽ động, b.ắ.n một cây ngân châm về phía Mặc Dịch.

Mặc Dịch nghiêng đầu, nhẹ nhàng né tránh.

"Dần Hổ vệ, ngươi ngoan ngoãn theo , đ.á.n.h gãy chân ngươi, mang ngươi ? Ta Vương phi, sẽ khách khí với ngươi ."

Mạnh Thiến Thiến nhạt nhẽo : "Đánh gãy chân ? Ngươi cứ thử xem, rốt cuộc bản bản lĩnh đó !"

"Người Trung Nguyên các ngươi, đúng là thích uống rượu mời đòi uống rượu phạt!"

Đường đao trong tay Mặc Dịch xoay một vòng, chút khách khí c.h.é.m xuống Mạnh Thiến Thiến.

A Nhĩ Na kinh hô: "Đừng---"

Mạnh Lãng nghiến răng, che chắn cho Mạnh Thiến Thiến, đáng tiếc muộn.

Đao pháp của Mặc Dịch quá nhanh, tựa như tia chớp thể nắm bắt.

Mạnh Thiến Thiến bình tĩnh Mặc Dịch.

Ngay khi Đường đao của sắp c.h.é.m trúng , phía lưng cô đột nhiên lóe lên một bóng cao lớn lực lưỡng.

Ánh kiếm lóe lên, sắc lạnh như băng, chói đến mức Mặc Dịch nhắm nghiền mắt .

Keng!

Đường đao của Mặc Dịch một thanh trọng kiếm bật tung .

Nội lực cuồng bàng chấn đến mức lùi bảy tám bước, đao c.h.é.m sâu phiến đá xanh mới định hình.

Hắn quỳ một gối, ngẩng mắt lên: "Thìn Long?"

Thìn Long lạnh lùng .

Một tay cầm kiếm, một tay xách theo tên đồ bất tài đ.á.n.h đến thâm tím mặt mày.

"Sư phụ, thả tử xuống , mất mặt lắm."

Mạnh Lãng .

Thìn Long thản nhiên : "Đánh nổi một tên Lâu Lan, mặt mày sớm mất hết bên Lâu Lan ."

Mạnh Lãng bĩu môi: "Thật là đ.á.n.h giá cao tử."

Thìn Long ném xuống đất, như ném một bao tải nhỏ .

"Ái chà--- Sư phụ dịu dàng chút !"

Mạnh Lãng ngã sõng soài.

Trọng kiếm của Thìn Long chỉ thẳng Mặc Dịch: "Để xem, rốt cuộc tà công của ngươi chịu đựng mấy kiếm của ."

 

Loading...