Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 39: Bảo Thư Oán Hận

Cập nhật lúc: 2025-04-02 16:40:29
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một vạn lạng?

Tên xác định đang bịp ?

"Lục tướng quân?"

Sảnh sự nhắc nhở.

Lục Lăng Tiêu âm thầm kìm nén suy nghĩ trong lòng, Lục Nguyên đột nhiên đổi ý, thì là chờ ở đây.

"Ta mang theo nhiều tiền như ."

Sảnh sự : "Không , tướng quân thể giấy nợ, Đô đốc phủ chúng điều."

Lục Lăng Tiêu suýt thổ huyết.

Thiên hạ điều nhất chính là Đô đốc phủ của ngươi, ngươi lấy mặt mũi nào mà lời trơ trẽn như ?

Sảnh sự: "Tướng quân nhận, đành ..."

Lục Lăng Tiêu nghiến răng: "Đem giấy bút đến!"

Sau khi giấy nợ xong, Lục Lăng Tiêu theo Sảnh sự đến Đình Lan Uyển đón .

Vừa đến sân, liền thấy Lục Linh Lung đang cãi với ai đó.

"Chắc chắn là ngươi hãm hại !"

"Ta còn ở trong phòng, hãm hại ngươi?"

"Vậy là thị nữ của ngươi! Cô đánh vỡ! Sau đó đổ tội lên đầu !"

"Ai đổ tội cho ngươi? Rõ ràng là ngươi đánh vỡ! Ngươi ngủ yên! Lật , rơi bình hoa! Em bé cũng thấy! ?"

Đàn Nhi ngang nhiên Bảo Thư trong lòng Mạnh Thiến Thiến.

Bảo Thư nghiêm túc gật đầu gật đầu!

"Ngươi... các ngươi... các ngươi..."

Lục Linh Lung tức giận run rẩy, đầu thấy Lục Lăng Tiêu, trong lòng lập tức trào dâng nỗi uất ức khó tả.

ánh mắt Lục Lăng Tiêu lúc đổ dồn về phía Mạnh Thiến Thiến.

Nàng mặc áo lông cừu trắng hồng, son phấn, như nụ hoa đầu xuân, cũng như giọt sương sớm, tỏa khí chất tươi trẻ của thiếu nữ, nhưng vẻ điềm tĩnh, ánh mắt đứa bé trong lòng tập trung và bình lặng.

Khoảnh khắc đó, khiến cảm thấy thời gian như ngừng trôi.

"Đại ca!"

Lục Linh Lung nhanh chóng đến mặt , che khuất tầm của .

Lục Lăng Tiêu ho khan một tiếng, hỏi nàng: "Em chứ?"

Lục Linh Lung lóc tố cáo: "Bọn họ bắt nạt em!"

Đàn Nhi khoanh tay: "Ai bắt nạt ngươi?"

Lục Lăng Tiêu liếc Mạnh Thiến Thiến, với Lục Linh Lung: "Đừng loạn nữa, về thôi."

Phiêu Vũ Miên Miên

Lục Linh Lung vui, chỉ tay Mạnh Thiến Thiến: "Em loạn! Hôm nay đều tại cô , nếu cô nhiều chuyện, thể khiến em liên lụy? Em còn đánh ngất , đau c.h.ế.t !"

Sự tình diễn biến, Lục Lăng Tiêu đường đến Sảnh sự kể - Đô đốc dưỡng thương trong sân chùa, bà mụ sợ đứa bé phiền nên mang bé đến thiền phòng phía , ngờ bà mụ chợp mắt một chút, đứa bé bò ngoài, Mạnh Thiến Thiến phát hiện.

Mạnh Thiến Thiến bán Hạ tìm cha đứa bé, cùng lão thái quân, Lục mẫu chăm sóc bé cả buổi trưa.

Chuyện , từ góc độ nào, Mạnh Thiến Thiến cũng .

Nếu là , cũng sẽ bỏ mặc một đứa bé vô tội.

Chỉ là ai ngờ , đứa bé là con gái của Lục Nguyên?

"Em còn dám , chị dâu em đưa bé về, em gì?"

Lục Linh Lung khẽ : "Em... em thấy bọn họ lén lút! Muốn theo xem..."

"Đủ !"

Lục Lăng Tiêu thêm nữa, "Về nhà!"

Lục Linh Lung cắn môi, giậm chân tức giận, bực bội bỏ .

Bà mụ bế Bảo Thư , Mạnh Thiến Thiến cũng dẫn Đàn Nhi rời khỏi Đô đốc phủ.

Thư phòng.

Lục Nguyên đang bày mấy món binh khí nhỏ theo ghi chép trong sách cổ.

Bà mụ bước , đặt Bảo Thư bên cạnh Lục Nguyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-39-bao-thu-oan-han.html.]

Bảo Thư xếp bằng chiếc đệm nhỏ của , mặt mũi nghiêm túc Lục Nguyên.

Một lúc , nàng mặt , oán hận thở dài.

Do Lục Lăng Tiêu bảo vệ Lục Linh Lung, Lục Linh Lung lên xe liền bắt đầu , đến nỗi Đàn Nhi suýt nữa nhịn đánh nàng.

Mạnh Thiến Thiến thì yên lặng.

Lục Lăng Tiêu ho khan: "Hôm nay... em sợ ?"

Mạnh Thiến Thiến phố xá đông đúc: "Sợ, thật sự sợ."

Lục Lăng Tiêu thở phào, mà, nàng là Uyển Nhi xuất võ tướng, thể sợ? Thì là giả vờ bình tĩnh.

"Đô đốc khó..."

"Chị ơi! Kẹo hồ lô!"

Lời Lục Lăng Tiêu một nửa, Đàn Nhi líu lo cắt ngang.

Mạnh Thiến Thiến bảo đánh xe dừng , dẫn Đàn Nhi xuống mua kẹo hồ lô.

"Chị ơi! Đèn lồng quá!"

"Em cái nào?"

Nửa canh giờ , xe ngựa đến nhà họ Lục.

Đàn Nhi nhảy xuống xe , tay trái cầm kẹo hồ lô, tay xách đèn lồng, nhảy nhót phủ.

Lục Lăng Tiêu xuống xe, định đỡ Mạnh Thiến Thiến.

Không ngờ, đưa tay , Đàn Nhi lẹ như chớp , một chân đá chiếc ghế đẩu, đặt ngay ngắn đất.

Đàn Nhi hừ: "Ai cần đỡ?"

Lục Lăng Tiêu nhíu mày.

Tên tiểu đầu pháp nhanh thật, rõ ràng mới cổng, thể trong nháy mắt xe?

Mạnh Thiến Thiến đỡ tay Đàn Nhi bước xuống xe.

Đàn Nhi tiếp tục nhảy nhót hát nghêu ngao phủ.

"Em..."

Lục Lăng Tiêu gọi Mạnh Thiến Thiến .

Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Chàng việc gì?"

Lục Lăng Tiêu bóng lưng Đàn Nhi biến mất trong đêm, với Mạnh Thiến Thiến: "Nghe tiểu đầu là em mua từ nha hàng, nàng giống thị nữ học võ bình thường, hơn nữa chuyện nàng đánh thương gia nhân cũng , nàng nguy hiểm, em nhất nên đưa nàng khỏi phủ."

Mạnh Thiến Thiến nhạt nhẽo: "Chàng lo cho chính , đừng lo chuyện bao đồng!"

Lục Lăng Tiêu cau mày: "Anh là vì em ! Võ công của tiểu đầu quỷ dị, vạn nhất..."

Mạnh Thiến Thiến mỉm : "Vạn nhất đến phòng em say rượu, sẽ dễ dàng đắc thủ nữa, đang lo lắng chuyện ?"

"Em—"

Lục Lăng Tiêu nghẹn lời, mặt đỏ bừng, "Chuyện cũ , em còn lôi ?"

Mạnh Thiến Thiến : "Không lôi chuyện cũ, chẳng lẽ chờ thêm chuyện mới cho em?"

"Mạnh thị!"

Lục Lăng Tiêu tức giận, mỗi khi đối xử với nàng một chút, nàng luôn khiến bực .

Lúc nãy thấy nàng thích trẻ con, thậm chí một thoáng nghĩ: nếu nàng thực sự con, và nàng sinh một đứa cũng .

nàng xem, mãi mãi chỉ nũng.

Mạnh Thiến Thiến thản nhiên : "Chàng việc gì khác, về nghỉ , nhớ trả nợ một vạn lạng cho Đô đốc phủ sớm, thì sợ đòi nợ đến nhà, sẽ hỏng danh tiếng của tiểu ."

Lục Lăng Tiêu đau đầu quá!

Thận Ngôn tới: "Đại thiếu gia, ngài nợ tiền ? Sao ngài giỏi nợ thế?"

Lục Lăng Tiêu quát: "Không ai coi ngươi là câm!"

Sáng hôm , cả nhà đều chuyện Lục Linh Lung đánh vỡ bình cổ, nếu là khác thế, họ báo quan .

đối phương là Lục đại đô đốc, ai dám tố cáo bịp tiền? Không sống nữa ?

Tiền của Lục Lăng Tiêu bồi thường cho Mạnh Thiến Thiến , túi rỗng hơn cả mặt, thực sự lấy tiền.

Hiện tại lão phu nhân quản gia, nhưng lão phu nhân cũng kẻ ngốc .

Nhị phu nhân với lão phu nhân: "Mẹ, với Thiến Thiến một tiếng, bảo nàng trả tiền , nàng lấy một vạn lạng của Lăng Tiêu, nàng tiền mà!"

Lão phu nhân trừng mắt: "Muốn thì tự đòi!"

Loading...