Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 37: Đô đốc đen tối
Cập nhật lúc: 2025-04-02 16:39:38
Lượt xem: 126
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi lão phu nhân quyết định xuống núi, nhị phu nhân lập tức sai thị nữ tín tìm Lục Linh Lung. Không ngờ, tìm thấy, tin Lục Linh Lung Cẩm Y Vệ bắt .
Nhị phu nhân biến sắc: "Ngươi một nữa! Linh Lung ai bắt?"
"Cẩm... Cẩm Y Vệ!" Thị nữ run rẩy trả lời, "Còn cả thiếu phu nhân và thị nữ Đàn Nhi của nàng, hai họ cũng bắt ."
Lục nhị gia nhíu mày: "Cẩm Y Vệ bắt Thiến Thiến gì? Có ngươi lầm ?"
Thị nữ nghẹn ngào: "Nô tỳ... nô tỳ tận mắt thấy!"
Lục nhị gia vội hỏi: "Người ở ?"
Thị nữ chỉ tay phía : "Vừa... rời khỏi chùa!"
Lục nhị gia vội vàng đuổi theo, lâu , trở về với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Thế nào ?"
Nhị phu nhân sốt ruột hỏi.
Lục nhị gia thở dài: " là Cẩm Y Vệ. Đô đốc gặp ám sát trong chùa, Linh Lung và Thiến Thiến tình cờ ở gần đó, Cẩm Y Vệ nghi ngờ hai dẫn đường cho thích khách."
Nhị phu nhân kinh ngạc: "Đô đốc cũng ở trong chùa?"
Lục nhị gia gật đầu: "Đứa trẻ lúc nãy... chính là tiểu thư của Đô đốc phủ."
Phiêu Vũ Miên Miên
Lời dứt, sắc mặt đều biến đổi.
Đứa bé Mạnh Thiến Thiến bồng cả buổi chiều... là con gái của Lục Nguyên?
Chẳng trách bà mụ ăn mặc sang trọng, rõ là hầu nhưng mặc thua kém phu nhân các đại gia tộc.
Nhị phu nhân : "Chúng nó là tiểu thư nhà họ Lục... với , chuyện liên quan gì đến Linh Lung? Linh Lung bồng đứa bé... nó chỉ vì thấy đứa bé ồn ào nên mới rời thiền phòng! Đáng lẽ nên Linh Lung, đừng nhiều chuyện! Giờ thì ! Bị bắt nhầm thích khách! Còn kéo cả Linh Lung nữa! Sao nàng cứ gây rắc rối cho nhà mãi thế?"
Lời khiến Lục mẫu vui, bà chính sắc : "Thiến Thiến liên lụy Linh Lung? Theo thấy, là Linh Lung tự theo chứ gì?"
Lục Linh Lung tìm chuyện với Mạnh Thiến Thiến, một hai .
Nhị phu nhân phản bác: "Đứa bé là do nàng gây chuyện! Nếu nàng động đến Đô đốc phủ, dính vạ?"
Lão phu nhân lạnh giọng: "Đủ ! Chốn Phật môn thanh tịnh, ồn ào như thế thành ? Về nhà tính !"
Nhị phu nhân lẩm bẩm: "Mẹ sợ Đô đốc phủ bắt luôn chứ gì..."
Lục nhị gia trừng mắt bà.
Lão thái quân đang ngủ, chuyện bà kinh động. Lục mẫu thuê một chiếc kiệu bên ngoài chùa, đưa lão thái quân xuống núi.
Lục Hành Chu khi đưa Lâm Uyển Nhi yết kiến thiếu niên thiên tử liền lập tức xuống núi. Chỉ khi gia đình họ Lục về phủ, ông mới chuyện xảy khi rời .
Lúc , ông đang ở chỗ Lục Lăng Tiêu.
Hai cha con xong báo cáo của gia nhân, cùng trầm mặc suy nghĩ.
Lục Hành Chu trầm ngâm: "Đô đốc gặp ám sát, trọng thương, hoàng thượng tưởng ông đang dưỡng thương trong phủ nên mới bí mật xuất cung. Không ngờ... ông ở Hàn Sơn Tự! Người quả thật gian trá khôn lường! Hay là... ông phát hiện hoàng thượng triệu kiến Uyển Nhi, cố ý hạ uy thế nhà họ Lục?"
Lục Lăng Tiêu nhíu mày: "Phụ , ngài đưa Uyển Nhi gặp hoàng thượng? Làm thế sẽ khiến nàng gặp nguy hiểm!"
Lục Hành Chu : "Họ Lục sẽ bảo vệ nàng, hoàng thượng cũng sẽ bảo vệ nàng!"
Lục Lăng Tiêu nắm chặt tay: "Hoàng thượng chính, hành động đều Lục Nguyên khống chế, con sợ Lục Nguyên sẽ tay với Uyển Nhi!"
Lục Hành Chu bình thản: "Nàng giá trị, Lục Nguyên sẽ g.i.ế.c nàng."
Lục Lăng Tiêu vẫn tán thành cách của phụ . Dù cũng mong sớm trừ khử Lục Nguyên để giúp hoàng thượng, nhưng tuyệt đối kéo Uyển Nhi vòng nguy hiểm.
Anh vén chăn dậy.
Lục Hành Chu hỏi kỳ lạ: "Con gì ?"
Lục Lăng Tiêu lấy áo khoác: "Con đến Đô đốc phủ một chuyến."
Lục Hành Chu còn gì đó, nhưng Lục Lăng Tiêu mặc xong áo ngoài.
Ở cửa, gặp Lâm Uyển Nhi đến thăm.
Anh sững , : "Ta bảo nàng đừng đến mà? Trên thuốc, cho thai nhi."
Lâm Uyển Nhi đeo khăn che mặt, dùng tay hiệu: Tướng quân vết thương lành, vội vã như thế, là vì chuyện của thiếu phu nhân ?
Lục Lăng Tiêu phủ nhận.
Lâm Uyển Nhi tiếp tục hiệu: Người trong sạch tự nhiên sợ, nghĩ, thiếu phu nhân sẽ . Đợi khi đô đốc tra rõ chân tướng, hẳn sẽ thả nàng về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-37-do-doc-den-toi.html.]
Lý lẽ thì sai, nhưng Lục Lăng Tiêu cảm thấy gì đó .
Anh lắc đầu: "Nàng hiểu Lục Nguyên. Người tàn nhẫn, lạm dụng tư hình, Mạnh thị và Linh Lung rơi tay , nếu tra tấn..."
Lâm Uyển Nhi hỏi: Tướng quân sợ họ ép cung khai?
Lục Lăng Tiêu giật .
Anh nghĩ đến điều , chỉ nữ quyến nhà họ Lục ngược đãi.
Lâm Uyển Nhi sâu mắt , hiệu: Nếu Lục Nguyên bắt nàng vu khống tướng quân, tướng quân sẽ trách nàng chứ?
"Nàng" ở đây dĩ nhiên là chỉ Mạnh Thiến Thiến.
Lục Lăng Tiêu chợt nhận điều gì đó kỳ lạ. Rõ ràng hai bắt, nhưng nàng chỉ nhắc đến Mạnh Thiến Thiến.
Anh hít một sâu, chậm rãi: "Uyển Nhi, cứu nàng , vì nàng là vợ , trách nhiệm với nàng ."
Lâm Uyển Nhi đỏ mắt: Khi tướng quân hôn mê, nàng canh giữ ba ngày ba đêm, lẽ nào tướng quân động lòng chút nào?
"Nàng canh giữ là vì..."
Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến Lục Lăng Tiêu thấy nhói lòng.
cũng thể giải thích, bởi cũng cần giữ thể diện.
Anh nắm tay Lâm Uyển Nhi: "Nàng yên tâm, trong lòng chỉ nàng, sẽ yêu phụ nữ nào khác."
Lâm Uyển Nhi nhẹ nhàng dựa n.g.ự.c , lên lòng bàn tay : Tướng quân, Uyển Nhi chỉ .
Đô đốc phủ, Đình Lan Uyển.
Lục Nguyên tỉnh , thong thả chiếc ghế quan mũ xa hoa.
Thái y băng mu bàn tay Lục Nguyên, vết m.á.u vải trắng, : "Đô đốc, đây là một trong ba loại độc kỳ lạ của Miêu Cương - Lâu Lan Sát, cực độc. Nếu giải độc trong ba giờ, độc khí sẽ xâm nhập tim mà chết."
Chỉ huy Cẩm Y Vệ biến sắc: "Vậy đô đốc—"
Thái y : "May mắn đô đốc kim châm phong huyệt, kịp thời hộ trụ tâm mạch, cũng giải phần lớn độc tố. Nếu , dù thần dược giải độc của lão phu cũng muộn."
Lục Nguyên thờ ơ lật cây kim trong tay: "Lui xuống ."
"Hạ quan cáo thoái."
Sau khi thái y rời , chỉ huy Cẩm Y Vệ thắc mắc: "Thiếu phu nhân nhà họ Lục y thuật? Lục Lăng Tiêu phu nhân giấu kỹ như ? Còn nữa, tại ngài cứu nàng ? Nàng tự ý xông , g.i.ế.c nhầm thì cũng đành chịu..."
Lục Nguyên khẽ ngẩng mắt: "Thích khách bắt hết ? Chủ mưu khai ? Muốn c.h.ế.t hả?"
Chỉ huy Cẩm Y Vệ vội chạy cửa: "Uất Tử Xuyên! Ngươi c.h.ế.t ? Ra tra khảo phạm nhân!"
Trong phòng khách.
Đàn Nhi dài ghế ngủ gật.
Lục Linh Lung tỉnh dậy một , bắt nhầm thích khách, ngất .
Mạnh Thiến Thiến yên trong phòng, nhớ chuyện trong thiền phòng, càng nghĩ càng thấy .
Lục Nguyên ám sát gì lạ, c.h.ế.t quá nhiều . Chỉ điều nàng quá xui xẻo khi gặp .
Lục Nguyên cứu nàng, phần lớn là vì Bảo Thư, nhưng thể đẩy nàng , cứu nàng, thương.
Hay là... đang thử thách nàng?
Thử thách võ công của nàng, thậm chí... liều thử độc, thử thách y thuật của nàng.
Mạnh Thiến Thiến từ từ siết chặt ngón tay.
Hắn sợ đoán sai ?
là điên cuồng!
Cốc... cốc... cốc.
Đang suy nghĩ, Mạnh Thiến Thiến thấy tiếng gõ cửa khó nhọc.
Nàng dậy, mở cửa.
Bảo Thư mặc trang phục hổ con, xếp bằng đất, tạo dáng vô cùng ngầu lòi - nghiêng mặt đầy phúng phính, ngẩng cằm kiêu hãnh, ngậm một bông hoa nhỏ.
"Uwa~"
Như : Em bé tối nay xinh ?
À... hoa rơi .