Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 3 - Chương 36 Sự thật năm đó

Cập nhật lúc: 2024-12-24 13:17:34
Lượt xem: 152

Bùi Hải “Ừ” một tiếng rồi mới kịp phản ứng: “Hả?”

Anh ta không hiểu tại sao anh cả lại đột nhiên nhắc đến chuyện xảy ra khi anh cả và chị dâu kết hôn.

"Anh ơi, sao anh lại hỏi chuyện này? Chẳng lẽ buổi tối hôm đó em đã làm gì sai à?"

Không thể nào. Những việc mình đã làm sai, chẳng lẽ đã xảy ra rất lâu như vậy mà anh ta vẫn không hay biết?

Đôi mắt của Bùi Hải mở to, thấy anh trai đang nhìn mình chằm chằm.

Anh ta vội vàng vắt hết đầu óc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra điều gì đó.

Chẳng lẽ là chuyện tối hôm đó khi chị dâu gả vào nhà, anh trai bảo em gái đưa cơm tới, nhưng mẹ anh lại lén lút ngăn lại không cho, còn nói để cô bị đói, nói là phải ra oai phủ đầu, cho cô biết nhà họ Bùi không dễ sống sao.

Lúc đó anh ta đang vội vàng ăn tiệc, cũng chỉ là vô tình nghe được. Dù sao thì mẹ anh ta đối với người nào cũng đều không nhìn vừa mắt, hơn nữa, lúc đó anh ta và chị dâu chưa quen nhau, anh ta lại sợ phiền phức không muốn xen vào việc của người khác, cho nên căn bản không nghĩ tới chuyện nói giúp cô.

Sau đó anh ta uống nhiều quá, những chuyện khác đều không nhớ rõ lắm.

Bùi Hải hoảng sợ.

Chẳng trách trong khoảng thời gian này anh cả đối xử với bọn họ càng ngày càng lạnh lùng, hoá ra đã sớm biết được chuyện này sao?

Bùi Hải toát mồ hôi lạnh: “Anh ơi, em không phải cố ý không nói cho anh biết, lúc đó bạn bè em đều vây quanh em uống rượu, em cũng không nghĩ nhiều, em nghĩ mẹ chỉ là ra đòn phủ đầu với chị dâu, chỉ một lát sẽ không sao, em không ngờ mẹ thật sự không đưa cơm cho chị dâu.”

Bùi Duật Sâm nghiêng đầu liếc nhìn anh ta: "Chú nói gì vậy?"

Bùi Hải cảm thấy giọng nói lạnh lùng này vô cùng đáng sợ, vội vàng không ngừng kể lại: “Không phải buổi tối hôm đó anh có bảo em gái mang đồ ăn cho chị dâu sao? Mẹ đã lén ngăn cản, nói phải ra oai phủ đầu chị dâu, còn không cho ai nói cho anh biết.”

Trong phòng đọc sách rơi vào yên tĩnh như tờ.

Đây cũng là lần đầu tiên Bùi Duật Sâm kết hôn, anh thực sự không hiểu nhiều, nhưng nghĩ đến Tống Ngôn Chi từ nơi xa xôi gả tới đây có thể sẽ đói bụng, lúc ấy có rất nhiều người tham gia hôn lễ, anh bị quấn lấy không đi được.

Cho nên anh mới nhờ em gái đi đưa đồ ăn cho Tống Ngôn Chi.

Nhưng không ngờ rằng chỉ một chuyện nhỏ như vậy cũng bị người khác ngăn cản.

Sau đó, anh uống rất nhiều rượu lúc trở về thì đã khuya.

Khi đó hai người vẫn chưa quen thuộc, cô ngại ngùng còn anh lại ít nói, anh không hề biết rằng ngày hôm đó cô chưa ăn gì.

Hoá ra cô phải chịu bắt nạt không phải bắt đầu từ sau khi anh rời đi.

Mà là khi anh vẫn còn ở đó, cô đã bị người khác bắt nạt rồi, nhưng anh lại không hề hay biết chút nào.

Mỗi khi anh nghe được những chuyện mà mình chưa từng phát hiện ra, cảm giác tội lỗi sẽ càng sâu hơn, giống như một ngọn núi khổng lồ đè nặng lên người anh, ép anh thở không ra hơi.

Bùi Duật Sâm mím chặt đôi môi mỏng, khi Bùi Hải gần như nghẹt thở, cuối cùng anh mới lên tiếng.

Tiếng nói của anh có chút khàn khàn: “Không phải chuyện này.”

Bùi Hải nuốt nước bọt một cái: "Còn... còn có chuyện khác sao?"

"Liên quan tới Chu Xảo." Bùi Duật Sâm che đậy suy nghĩ của mình, thấp giọng nói.

"Chu Xảo?" Bùi Hải sửng sốt một chút, sau đó kịp phản ứng, sắc mặt cũng thay đổi: "Anh ơi, chẳng lẽ anh thực sự giống như người ngoài nói, vẫn còn vương vấn tình cũ với Chu Xảo sao?"

Anh ta nhìn Bùi Duật Sâm bằng ánh mắt không ngờ anh trai mình cũng là người như vậy.

Bùi Duật Sâm sắc mặt tối sầm: "Chú đang nói bậy bạ gì đó, tôi và cô ta có tình cũ khi nào?”

“Không có, không có sao? Nhưng tất cả mọi người đều nói nếu như năm đó cô ấy không đi học đại học thì người kết hôn với anh chắc chắn là cô ấy.”

Bùi Hải có chút không chắc chắn, nhưng anh ta vẫn khuyên nhủ: “Em thấy mẹ suốt ngày bảo cô ấy đến đây, em còn tưởng bà ấy đang đợi anh ly hôn với chị dâu sau đó sẽ nối lại quan hệ cũ.”

Bùi Duật Sâm thấp giọng lạnh lùng nói: “Nói hươu nói vượn.”

Bùi Hải hỏi lại: "Vậy anh hỏi em về cô ấy làm gì?"

Nếu như anh cả chọn Chu Xảo mà ly hôn với chị dâu thì anh ta sẽ là người đầu tiên phản đối.

Tiểu Bảo đáng thương biết bao.

Bùi Duật Sâm thở dài: "Tôi hỏi chú, vào buổi tối tôi kết hôn, khi tôi bảo chú đưa Chu Xảo về nhà, hai người có xảy ra chuyện gì không?"

"A, giữa em và cô ấy có thể xảy ra chuyện gì chứ? Không phải là anh không biết cô ấy coi thường em đến mức nào. Bình thường cô ấy thậm chí còn không thèm liếc nhìn em lấy một cái, lúc đó nếu không phải do anh bảo em đưa cô ấy về, em cũng sẽ không đưa về đâu.”

Thật ra, lúc đó anh ta cũng nghe nói Chu Xảo say rượu, khóc lóc kêu gào anh trai đừng cưới người phụ nữ khác, anh ta mới biết được hoá ra Chu Xảo thực sự thích anh cả của mình đến vậy.

Anh ta vốn nghĩ chỉ là mọi người nói lung tung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-3/chuong-36-su-that-nam-do.html.]

Lúc đó, trong lòng Bùi Hải còn nghĩ: "Tôi nhổ vào, người ta đã kết hôn rồi mà còn khóc lóc thì làm được gì." Anh ta sợ người khác nghe được sẽ không hay nên vội vàng mượn một chiếc xe đạp đưa cô ta về nhà họ hàng.

Lúc đó trời quá tối, anh ta lại uống rượu nên không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ có một người đàn ông đến đỡ người vào nhà. Sau đó, Bùi Hải buồn ngủ quá, ngã xuống ven đường ngủ suốt một đêm, ngày hôm sau thậm chí còn bị cảm lạnh.

Chuyện này anh ta vẫn còn nhớ rõ ràng, cũng kể lại chi tiết cho Bùi Duật Sâm.

Bùi Duật Sâm khẽ cau mày, mặc dù con người Bùi Hải không ra gì nhưng cũng không phải là người biết nói dối.

Anh cũng không chú ý đến Chu Xảo, năm đó cô ta tới tham dự hôn lễ cũng là do mẹ anh mời, anh cũng không biết cô ta sống ở đâu.

"Cậu đưa người đến chỗ nào?"

"À, chính là nhà họ hàng của Chu Xảo, cách nhà chúng ta không xa lắm. Lúc đó cô ấy ở nhà họ hàng bên kia để đi học cấp ba, anh quên rồi sao? Nhưng chuyện đã qua quá lâu, em cũng không nhớ rõ là nhà ai.”

Bùi Hải nhăn mặt.

"Nhưng anh ơi, tại sao anh lại hỏi chuyện này?"

Anh ta nhớ rằng đó là lần cuối cùng anh ta gặp Chu Xảo cách đây năm năm, sau đó dường như không còn nhìn thấy Chu Xảo nữa, cô ta cũng không còn đến nhà bọn họ nữa, nghe mẹ anh ta nói là cô ta đã lên đại học rồi.

Bùi Hải cũng không để ý.

Bùi Duật Sâm xoa xoa thái dương, sắc mặt có chút mệt mỏi, một mặt anh đã hứa với đồng đội sẽ không nói cho người ngoài biết mẹ của hai đứa trẻ là Chu Xảo, nhưng mặt khác, sự việc này quả thực đã ảnh hưởng đến gia đình anh.

Chuyện vợ anh suýt chút nữa còn nghi ngờ anh là cha ruột của hai đứa trẻ tạm thời không đề cập tới, nhưng thái độ của mẹ anh quả thực làm cho người ta phải suy nghĩ.

Không ai biết rõ hơn họ rằng Vương Diễm Mai là người ích kỷ đến mức nào.

Cho dù bà ta và Chu Xảo có quan hệ tốt, cũng sẽ không bao giờ đối xử với con của người ngoài như vậy.

Hai đứa trẻ đương nhiên không phải là con của anh, theo lời em trai thì cũng không liên quan gì đến anh ta.

Vậy rốt cuộc vì lý do gì lại khiến cho Vương Diễm Mai đối xử với hai đứa trẻ đặc biệt đến vậy?

Chu Xảo đã nói gì với bà ta?

"Hai đứa trẻ đó là con của Chu Xảo." Bùi Duật Sâm giải thích với anh ta.

Hai anh em không biết đã nói chuyện với nhau bao lâu, Tống Ngôn Chi vẫn có chút lo lắng.

Cô thực sự không muốn Bùi Hải có liên quan gì đến Chu Xảo.

Lúc Bùi Hải đi xuống lầu, bước chân như người mất hồn.

cũng không biết Bùi Duật Sâm đã nói gì với anh ta.

Tống Ngôn Chi cũng không tiện hỏi, tiễn anh ta ra ngoài.

Sau khi người rời đi, cô lại đi lên lầu.

Bùi Duật Sâm vẫn ngồi ở bàn làm việc, không biết đang suy nghĩ gì.

Nhìn thấy Tống Ngôn Chi đi vào, anh nói: "Hai đứa trẻ đó không có quan hệ gì với Tiểu Hải."

Tống Ngôn nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm.

"Vậy là tốt rồi."

Bùi Duật Sâm liếc nhìn cô một cái.

Khi hai đứa trẻ không liên quan gì đến anh ta, sắc mặt cô vẫn rất bình tĩnh.

Thậm chí không cảm thấy có chút vui vẻ nào.

Nhưng khi nghe thấy bọn họ không liên quan gì với Bùi Hải, tâm trạng của cô lại tốt hơn rất nhiều.

Anh nhớ lại lời nói của em trai.

Đôi mắt anh tối sầm lại một chút.

Có lẽ ở trong lòng cô, địa vị của anh còn không bằng em trai.

Bùi Hải sắc mặt nặng nề trở về nhà, còn chưa kịp mở miệng hỏi mẹ anh ta chuyện của Chu Xảo và hai đứa trẻ là như thế nào đã nhận được một đòn phủ đầu.

"Con đã về rồi, về rồi thì đi đến chỗ Chu Xảo một chuyến, bàn bạc chuyện giữa hai con, sớm quyết định chuyện kết hôn đi.”

Bùi Hải: "?" 

Loading...