Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 84: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:25:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường về nhà, Thẩm Hành nắm tay Bạch Giao Giao, mượn ánh và men, vô cùng sảng khoái: “Cô xem vẻ mặt vui mừng của bố vợ kìa, mặt già nua là nước mắt.”
“Anh những lời mặt cha ?” Bạch Giao Giao véo lòng bàn tay Thẩm Hành.
“Cô mặt ông ? Vậy sẽ nhé! sẽ là cô bảo đấy!”
“Anh Hành!”
Hai đùa giỡn, về đến nhà, thấy một đang xổm cửa.
“Thuận Tử?”
“Ơ, Hành, hai về ?”
Vương Phúc Thuận thấy hai về, lập tức dậy: “Ôi chao, ôi chao chân tê c.h.ế.t mất.”
“Sao đến đây?” Thẩm Hành mở cổng, mời Vương Phúc Thuận .
“Đến bàn bạc với chị dâu một chuyện.” Vương Phúc Thuận Bạch Giao Giao.
“Bàn bạc với ư? Chuyện bánh quẩy gạo ?”
Vương Phúc Thuận lập tức gật đầu: “Chị dâu, thẳng với chị nhé, Tết Đoan Ngọ một lô bánh ruốc thịt ? Bây giờ ít khách hàng tìm hỏi nguồn hàng, một mua khá nhiều nữa. nghĩ nếu chị tiện thì chúng nên dừng bánh quẩy gạo vài ngày, ít bánh ruốc thịt cho mang bán ?”
Bánh ruốc thịt đắt, khó bán lẻ, nhưng nếu thực sự gặp tiền, món kiếm cũng nhiều.
Bạch Giao Giao bây giờ đang thiếu tiền, đương nhiên đồng ý: “Được, cứ như , đưa lượng cho , sẽ . bánh quẩy gạo ngày mai xong , cái vẫn đưa cho .”
“Đương nhiên đương nhiên, chị dâu, ngày mai chị cứ bánh ruốc thịt , sẽ ngày nào cũng đưa đơn hàng cho chị.”
Nghe cách của Vương Phúc Thuận, chắc sẽ chuyên bánh ruốc thịt.
Bạch Giao Giao thì cả, chỉ cần kiếm nhiều tiền hơn, bán loại bánh gì là thứ yếu, hơn nữa quy trình bánh ruốc thịt cũng phức tạp đến thế.
“Trên xe là cái gì ? Cậu còn buôn cái nữa ?” Thẩm Hành thấy trong giỏ xe của Vương Phúc Thuận hình như là lưới đ.á.n.h cá.
“Đây là việc thêm nhận từ xưởng lưới sợi, nghĩa là đưa dây lưới về cho bà đan, bà cụ chịu yên .”
Đây là việc lén lút, Vương Phúc Thuận đang định lợi dụng trời tối để giao.
“Việc thêm ư? Liệu phép ?”
Bạch Giao Giao hỏi.
Vương Phúc Thuận đáp: “Cái xưởng lưới sợi đó là đang cần gấp một lô đơn hàng, nhanh nhạy tin tức mà, nên giúp tìm công việc kiếm sống .”
“Đan một tấm lưới bao nhiêu tiền? Mất bao lâu?”
Nghe Bạch Giao Giao hỏi , Vương Phúc Thuận tưởng cô , bèn khuyên: “Chị dâu, một tuần mới đan xong một tấm, hai đồng, chị bánh ngon lành thế , cái sánh bằng .”
Bạch Giao Giao tự , cô với Vương Phúc Thuận: “Cậu thể cho là xưởng lưới sợi nào ?”
“Chính là cái ở trấn, Hành .”
Vương Phúc Thuận cũng giấu.
“Được, , cảm ơn , tiểu Vương.”
“Chị dâu khách sáo với gì, chị là vị thần tài lớn của mà. Cũng còn sớm nữa, nhanh chóng giao, thì đóng cửa mất.”
Vương Phúc Thuận vội vã rời , Thẩm Hành cũng giữ lâu.
“Em hỏi cái gì?”
Thẩm Hành thấy Bạch Giao Giao tỏ vẻ hứng thú, khỏi tò mò.
“Chuyện của chị Mỹ Quyên khiến em khó chịu, dù bây giờ chị cố gắng lên, nhưng cũng khó mà tiếng , đợi bà chồng chị về, chắc chắn một trận gà bay ch.ó sủa. Nếu chị thể kiếm tiền về nhà, thu nhập gần bằng Kiến Thành thì sẽ quyền chủ động hơn.”
“Em giúp chị ?”
Bạch Giao Giao lắc đầu: “Em nhân danh tập thể, nhận một lô đơn hàng từ xưởng lưới sợi về, để mấy chị em phụ nữ trong làng lúc rảnh rỗi buôn chuyện thì tiện tay kiếm thêm chút đỉnh.”
Như , chỉ Hoàng Mỹ Quyên, mà nhiều phụ nữ ở Thập Lý Thôn ức h.i.ế.p trong nhà thêm nguồn thu nhập, ở nhà cũng thể ngẩng cao đầu hơn một chút.
Đối với một gia đình, mỗi tháng thêm chút thu nhập cũng là chuyện .
Thẩm Hành : “Em đúng là thú vị thật, ở nhà em tiếng với thì thôi , còn cho đàn ông cả làng đều thành đội vợ lên đầu ?”
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-84.html.]
“Anh là đội vợ lên đầu ?” Bạch Giao Giao đ.á.n.h giá Thẩm Hành từ xuống một cái, “Anh .”
“Anh còn ?” Thẩm Hành tức đến bật , cảm thấy yêu thương Bạch Giao Giao phí công , “Trong nhà việc gì mà em , đến cả cái bánh chẻo cũng ăn no.”
“Anh nhắc chuyện nữa!”
“Được , nhắc nữa, em xem, việc gì lời em nào?”
Thẩm Hành Bạch Giao Giao chất vấn.
Anh xem cô nhóc phản bác kiểu gì.
“Vậy thì hôm nay hai chúng mỗi ngủ một chỗ, đừng chăn của em.”
“Thế !”
Thẩm Hành lập tức kích động, đội vợ lên đầu quan trọng: “Trên giường lời , xuống giường lời em.”
Anh chuyện gì cũng Bạch Giao Giao, là vì dỗ dành Bạch Giao Giao cho hôn hôn sờ sờ trong chăn ?
Nếu thì cái gì?
Làm vô ích ?
“Anh đúng là một tên lưu manh!” Bạch Giao Giao dùng nắm đ.ấ.m nhỏ xinh đập lên vai Thẩm Hành, xương vai của Thẩm Hành cứng quá, đ.ấ.m đến mức cô đau điếng.
Bạch Giao Giao: Cái đồ gai!
Thẩm Hành nắm lấy bàn tay nhỏ của Bạch Giao Giao, thổi xoa nắn chiếm tiện nghi: “Cẩn thận đấy, đừng hỏng vợ chứ, bắt em đền đấy.”
“……” Anh đúng là quá vô liêm sỉ.
Bạch Thế Ba khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, đành chen chúc ngủ chung giường (kàng) với Bạch Chí Mãn.
Anh đang cởi quần áo định ngủ, nhưng Bạch Chí Mãn gọi : “Con đợi chút thổi tắt đèn.”
“Sao , cha?”
“Con cởi cái áo ba lỗ , cha xem nào.”
Bạch Chí Mãn tiện bước tới, ông dặn dò.
Bạch Thế Ba tự nhiên, nhưng vẫn lời Bạch Chí Mãn cởi chiếc áo ba lỗ .
Bạch Chí Mãn nãy còn tưởng hoa mắt, hóa lưng Bạch Thế Ba thật sự một vết bầm tím lớn, trông từng mảng từng mảng, chắc là gậy vụt .
“Sư phụ con đ.á.n.h ?”
“À.”
Bạch Thế Ba định mặc áo ba lỗ , cha thấy những thứ .
“Con tìm cả con, lấy chút dầu hồng hoa về đây,” Bạch Chí Mãn hít sâu một , “Nhanh lên.”
“Vâng.”
Bạch Thế Ba ngoài, Bạch Chí Mãn giường, sắc mặt khó coi.
Người thường thầy nghiêm khắc thì trò giỏi, việc thầy phạt học trò bằng hình thể từ xưa, nhưng Bạch Chí Mãn cha, trong lòng vẫn đau xót.
Bạch Thế Hải thấy vết thương em trai, nhíu mày: “Xã hội bây giờ là xã hội gì , ông còn đ.á.n.h thế?”
Lần đ.á.n.h cũng khá nặng tay.
Bạch Thế Ba : “Sư phụ con tính khí nóng nảy như thế, sức đ.á.n.h sắt cũng mạnh, ông tay nhẹ nặng.”
Bạch Chí Mãn cũng tiện gì, chỉ tính toán thời gian: “Con cũng học ba năm , đến lúc nghề chứ? Sư phụ con sẽ thế nào , là tiếp tục ở chỗ ông , là giới thiệu con đến chỗ khác?”
Bạch Thế Ba im lặng một lát: “Chắc là cứ ở thôi.”
“Vậy chuyện lương bổng thì ? Con cái thằng nhóc hồi bé ngốc nghếch , chuyện con hỏi rõ ràng sớm ?”
Bạch Chí Mãn chỉ sốt ruột, trong mấy đứa con ông sinh , bây giờ xem chỉ Bạch Thế Ba là khờ khạo.
“Sư phụ con , học thêm hai năm nữa.”
“Hai năm? Làm gì chuyện như thế?!”