Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 73: --- Giúp đỡ đẩy khoai tây
Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:25:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà họ Bạch nhận hai hộp đồ hộp, đây chính là thứ mà đến Tết chắc ăn.
Bạch Thế Thanh mang về nhà, nếu lấy thì cũng như vả mặt , hai hộp đồ hộp cứ như khoai nóng bỏng tay, Đặng Mẫn cất tủ, tạm thời ý định ăn.
Giờ đây mỗi khi Bạch Thế Thanh mà gặp Lý Thụ Tiên, cô đều thấy ngượng ngùng.
“Ấy, Bạch Thế Thanh!”
Bạch Thế Thanh đang ở trong ruộng thu hoạch khoai tây, những củ khoai tiên do lao động nam đào lên, đó mới tìm đến thu gom.
Công việc chỉ tiêu, một mẫu đất đào bao nhiêu khoai tây, để phòng ngừa lén lút mang về nhà, hơn nữa khoai tây nhặt lên còn lau sạch bùn đất củ, dùng bùn để đè cân.
Đây là công việc nhẹ nhàng, những khác trong tổ về nhà, nhưng Bạch Thế Thanh mới xong.
Tay Bạch Thế Thanh cả ngày hôm đó đều tê dại, cô bò đất cả ngày, thực sự còn bao nhiêu sức lực, đống khoai tây chất đống ở đầu ruộng, đang lo lắng để vận chuyển về kho của đại đội.
“Lý Thụ Tiên, ở đây?”
Trịnh Húc dặn Lý Thụ Tiên hai thôn bên cạnh kéo cây xanh về cho lợn ăn, mới dỡ hàng ở chuồng lợn xong, giờ đang đ.á.n.h xe bò đại đội đây.
“ giúp đội trưởng kéo thức ăn cho lợn về, gặp em gái cô, em cô khoai tây bên của cô khó thu xếp, bảo đến giúp một tay.”
Bạch Thế Thanh : “Em gái với ư?”
“À, xe bò sẵn đây, cô ? tiện thể đại đội trả xe, đưa cô tiện đường qua kho luôn.”
Chuyện như , Bạch Thế Thanh đương nhiên sẽ từ chối: “Tốt quá , đồng chí Lý Thụ Tiên, đúng là một trận mưa rào kịp thời!”
Lý Thụ Tiên kéo miệng một cái, nhảy từ xe bò xuống, giúp Bạch Thế Thanh bốc khoai tây lên xe bò, tiện thể nhấc cả chiếc xe cút kít ở đầu ruộng lên thùng xe.
“Cô , bộ qua.”
Bạch Thế Thanh một bên xe bò, định lên.
“Ấy chà, mau lên , hai chúng đàng hoàng quang minh chính đại, gì mà ngại.”
Bạch Thế Thanh tránh tiếng, nhưng Lý Thụ Tiên nhất quyết bảo cô lên xe.
Nơi trồng khoai tây ở chân núi, cách xa chỗ dân làng sinh sống, cô mệt cả ngày, thực sự ngán ngẩm chuyện bộ về.
Giờ thực sự còn bao nhiêu đường nữa, đều đang ăn cơm, hoặc tụ tập gốc cây chuyện gia đình.
Bạch Thế Thanh nghĩ ngợi một chút, hai họ hành xử đoan chính, quả thực sợ khác .
Đợi Bạch Thế Thanh xuống cạnh xe bò, Lý Thụ Tiên mới vỗ một cái con trâu vàng già phía .
“Ngày mai cô còn ở đây ?”
Lý Thụ Tiên liếc Bạch Thế Thanh bằng khóe mắt, cô quả thực hơn những cô gái khác trong thôn.
“Phải, khoai tây thôn trồng nhiều, chỉ hai tổ chúng ở đây thôi, chắc hai ba ngày nữa.”
Bạch Thế Thanh đến đây cũng thấy khó xử.
“Cô đừng lo, cứ từ từ thôi, mai muộn chút đến giúp cô đẩy.”
Lý Thụ Tiên nghĩ, hôm nay Bạch Giao Giao cố tình chặn để giúp chị cô , nhà họ Bạch ý định se duyên cho hai họ ?
Vậy thì … cũng là .
“Làm mà tiện thế , hôm nay về với cả một tiếng, bảo mai tan ca đến giúp đẩy một chút là !”
Bạch Thế Thanh nhà Lý Thời Khánh , nhưng ngờ đến mức , đến quá đáng, cô luôn cảm thấy tự nhiên.
Lý Thụ Tiên , cũng thêm gì.
Mèo Dịch Truyện
Đưa Bạch Thế Thanh đến đại đội, dỡ xe kéo xong còn dắt bò về chuồng bò, nên hai cũng tiện đường cùng.
“Thế Thanh, cô cùng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-73-giup-do-day-khoai-tay.html.]
Người trông kho nháy mắt với Bạch Thế Thanh, vẻ mặt trêu chọc.
“Trên đường gặp thôi, thấy khổ sở ở ngoài ruộng nên giúp. Cô đừng ngoài linh tinh nhé!”
Bạch Thế Thanh liếc bóng lưng Lý Thụ Tiên đang dắt bò rời , đó liền mặt , đợi cân đo xong xuôi thì cô về nhà.
Thế là Bạch Thế Hải đoán chắc Bạch Thế Thanh về muộn như là do xong việc, nên tìm cô .
Bạch Thế Thanh về nhà khiến Bạch Thế Hải tìm hụt, Đặng Mẫn : “Anh con còn bảo sợ con xong nên ngoài tìm con đấy. Trưa con về cũng chẳng một tiếng, giờ trời lên .”
“Buổi sáng con cũng khá , nhưng càng càng nổi nữa. Hôm nay may mà em gái con, với Lý Thụ Tiên đ.á.n.h xe bò đến, tiện đường cho con một đoạn. Nếu con tự đẩy thì một chuyến đẩy nổi, chia hai chuyến thì cũng mệt c.h.ế.t.”
“Lý Thụ Tiên ư?”
Đặng Mẫn đảo mắt, cô hiện đang cùng Bạch Thế Hải lo lắng chuyện hôn sự của Bạch Thế Thanh.
Bạch Chí Mãn thì nghĩ thoáng, thẳng là Bạch Thế Thanh cái tính nết ương bướng cũng khó mà tìm nhà chồng, bảo cô cứ ở nhà bà cô già .
Đặng Mẫn thì ý kiến gì, dù thì cô em chồng việc nhanh nhẹn, nhiều hơn ăn, giữ cô ở nhà thì lợi.
Đặng Mẫn cũng Bạch Chí Mãn là lời trong lúc giận, Bạch Thế Thanh giờ cũng đến tuổi , cần nhanh chóng tìm một để định, nếu càng kéo dài càng khó tìm, qua hai mươi lăm tuổi, chỉ sợ là chỉ thể tìm loại 'hàng qua sử dụng', kế cho .
Đặng Mẫn hai hôm nay Bạch Thế Thanh ít về Lý Thụ Tiên, nghĩ rằng đây lẽ là duyên phận của hai chăng.
Bạch Thế Thanh còn : “Phải đó, gia đình đúng là tồi, còn mai sẽ đến giúp con. Con mà tiện , bảo là mai cả con chắc chắn sẽ đến, cũng thêm gì nữa.”
Đặng Mẫn Bạch Thế Thanh kể , cảm thấy Lý Thụ Tiên thể ý với Bạch Thế Thanh, nhưng cô em hai nhà lẽ ưng ý.
Chuyện , Đặng Mẫn định đợi Bạch Thế Hải về bàn bạc với một chút.
Thẩm Hành yêu thích món nghêu xào cay, giờ cứ tan ca là mua, một mua ba năm cân, ăn mãi đủ.
Bạch Giao Giao để mua thêm nữa: “Ngày mai đến cửa hàng cung tiêu mua ít thịt ba chỉ về, chúng thịt kho tàu ăn.”
Lần dịp Đoan Ngọ, Bạch Giao Giao một cho Thẩm Hành, cũng thích. Anh thích những món nêm nếm gia vị đậm đà như . Bạch Giao Giao , liền đồng ý ngay.
“ mua thêm ít bột mì về. Em tìm ít phiếu lương thực cho .”
Ban đầu, Thẩm Hành hứa với Bạch Giao Giao rằng, chỉ cần cô ở bên , sẽ ăn lương thực tinh mỗi bữa.
Bạch Giao Giao thể ăn một . Khi cô hấp bánh bao thứ gì đó, cô đều cho thêm một ít bột ngô , ăn cùng Thẩm Hành.
Sức ăn của Thẩm Hành thì chứ, cái bánh bao to bằng một cân mà ăn một bữa một cái thì cũng coi như hợp khẩu vị .
May mà cả làng đều Thẩm Hành việc ăn lén lút, cứ ba ngày đến cửa hàng cung tiêu một , cũng ai dám bàn tán.
Bạch Giao Giao kéo Thẩm Hành so chiều cao với cánh cửa lớn: “Anh Hành, cao lên ?”
Thẩm Hành xoa đầu Bạch Giao Giao một cái: “ còn cao gì nữa, em nghĩ là thanh niên mười bảy mười tám tuổi .”
Bạch Giao Giao chỉ cảm thấy, bây giờ ngẩng đầu Thẩm Hành, cổ càng thêm mỏi.
Thẩm Hành thích dáng vẻ cô vợ nhỏ của gọn trong lòng bàn tay, hôn lên đỉnh đầu cô: “Mau rửa sạch đám nghêu .”
“Anh tự xách nước , trong nồi còn đang hầm khoai tây đấy.”
Biết Bạch Giao Giao thích ăn khoai tây, Thẩm Hành bĩu môi.
Cái thứ nhạt nhẽo vô vị , vợ mới ăn. Bây giờ phúc , thèm ăn thứ .
“Em cũng ăn ít thôi, ăn nhiều sẽ vàng da.”
Bạch Giao Giao buồn : “Anh ở ?”
“Người đều thế,” Thẩm Hành múc nước từ giếng lên, lợi dụng lúc Bạch Giao Giao ở cạnh nên ưỡn thẳng lưng mà , “Nếu vì em xinh thì lão tử đây chẳng thèm lấy em , nếu em đổi nhan sắc thì sẽ lập tức đưa em về nhà đẻ. Híc…”
Eo véo một cái, Thẩm Hành định trừng mắt Bạch Giao Giao, nhưng thấy cô vợ xinh tả xiết của ngẩng đầu , giống như hồ ly tinh .
Lập tức: “ sai .”