Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 70: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:25:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cho cha vợ mua xe lăn

 

Hoàng Mỹ Quyên từ núi xuống, thần sắc thê lương, khập khiễng lê bước trông t.h.ả.m hại vô cùng.

 

Thấy Trịnh Húc đang trong nhà họ, vốn định giữ thể diện, nhưng tâm trạng thực sự quá mức trầm uất.

 

“Mỹ Quyên , hôm nay Hoàng Gia Trang, đây là rau khô cô nhờ mang về cho cô, cô…” Trịnh Húc thở dài, nên gì tiếp theo.

 

Hoàng Mỹ Quyên vốn nghĩ rằng ở trong con mương, hết nước mắt , ai dè thấy rau khô đẻ mang đến, cô kìm mà bật .

 

Mèo Dịch Truyện

Hoàng Mỹ Quyên ngã vật xuống đất, che miệng vô cùng nghẹn ngào.

 

Trịnh Húc là ngoài, cũng tiện an ủi Hoàng Mỹ Quyên, bèn để rau khô, với Trần Kiến Thành một tiếng bỏ .

 

Trong thôn một đứa trẻ c.h.ế.t yểu, , một đại đội trưởng, cũng cảm thấy lòng yên.

 

Hoàng Mỹ Quyên ngày đầu tiên , Bạch Giao Giao nghĩ chắc là cô đang ở nhà dưỡng bệnh.

 

ba ngày vẫn thấy Hoàng Mỹ Quyên đến, Bạch Giao Giao bèn hỏi Trần Hồng: “Tổ trưởng, chị Mỹ Quyên xin nghỉ ốm ?”

 

“Ôi, mấy ngày nay con bé ở nhà suýt bệnh c.h.ế.t.”

 

Hoàng Mỹ Quyên đau lòng đến phát sốt, ở nhà sốt một trận, mấy ngày nay đều dậy khỏi giường .

 

Bạch Giao Giao tin , khi tan ca buổi trưa liền đến nhà họ Trần xem .

 

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, cứ mãi buồn bã thì .

 

Bạch Giao Giao mang hai lạng bánh gạo chiên từ nhà sang, thấy Hoàng Mỹ Quyên đang tự rót nước uống, cha chồng cô thì đang giường đất trong nhà hút tẩu thuốc.

 

“Chị Mỹ Quyên.”

 

“Giao Giao, em đến .” Hoàng Mỹ Quyên thấy Bạch Giao Giao, ánh mắt ảm đạm cuối cùng cũng sáng lên đôi chút, nhưng chỉ là trong khoảnh khắc, đó trở về vẻ vô hồn đó.

 

“Mấy ngày nay chị , chị bệnh, em đến thăm chị.”

 

Bạch Giao Giao đặt bánh gạo chiên lên bàn, Hoàng Mỹ Quyên vội vàng xua tay: “Em đến thì cứ đến, mang theo đồ gì.”

 

“Tự em chơi thôi, cũng nhiều, chị cứ coi như là nhấm nháp cho vui miệng.”

 

Bạch Giao Giao kéo Hoàng Mỹ Quyên xuống: “Chị Mỹ Quyên, chân chị đỡ phần nào chứ?”

 

“Chỉ đau thôi, . Mấy ngày chuyện lộn xộn của em còn kịp cảm ơn em nữa…”

 

Hoàng Mỹ Quyên thể nhịn rơi nước mắt, Bạch Giao Giao nể phục cô.

 

Hai chuyện một lát, ai cũng ngầm hiểu nhắc đến chuyện của Tráng Tráng nữa, Bạch Giao Giao còn về nhà nấu cơm, bèn chào Hoàng Mỹ Quyên về.

 

Sau khi Bạch Giao Giao , nước mắt của Hoàng Mỹ Quyên mới kìm mà tuôn rơi.

 

Bấy nhiêu ngày qua, đầu tiên chuyện tâm tình với cô là một ngoài.

 

Trần Kiến Thành cứ như thể thấy cô, một lời nào, cô bệnh, thì đến tìm cô nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, nhưng cũng chẳng chút quan tâm nào.

 

Hoàng Mỹ Quyên cứ thế mà bệnh càng lúc càng nặng, nếu hôm nay Bạch Giao Giao đến chuyện với cô, lẽ cô thực sự phát điên .

 

Hoàng Mỹ Quyên đến nhà bếp, thấy Trần Kiến Thành xơi sạch rau khô mà đẻ cô mang đến, nghĩ đến hai ngày nay chỉ ăn khoai lang với củ cải khô, trong lòng cô thật thể chịu nổi cái mùi vị đó.

 

Bạch Giao Giao về đến nhà, cảm thấy đến bây giờ hết sức , Hoàng Mỹ Quyên sống thế nào, đó là lựa chọn của riêng cô .

 

Thẩm Hành hôm nay về muộn lạ thường, hóa đến bến tàu mua một ít ngao về.

 

Ngao ở đây vỏ mỏng, thịt béo, vì tươi nên cần bất kỳ kỹ thuật nấu nướng nào, khi cho nhả hết bùn đất bên trong, cho nồi, một gáo nước, một thìa muối, hấp chín là thể ăn .

 

Cách chế biến hải sản ở thôn Thập Lý về cơ bản là như , đều là hương vị nguyên bản nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-70.html.]

Bạch Giao Giao thái một ít hành và ớt, định xào một món khác lạ cho Thẩm Hành.

 

Về chuyện ăn uống, Thẩm Hành tán thành ý kiến của Bạch Giao Giao.

 

“Hôm nay ở bến tàu của thôn Hướng Dương , thôn họ một t.a.i n.ạ.n lao động, nửa cuốn máy móc, đó liệt.”

 

“Hửm?” Thẩm Hành bỗng nhiên kể chuyện phiếm với , Bạch Giao Giao đỗi kỳ lạ.

 

“Nhà máy chi trả viện phí cho , nửa vẫn , thể xe lăn ngoài. Em xe lăn là gì ?” Thẩm Hành nhướng mày Bạch Giao Giao.

 

“Em chứ.”

 

Thẩm Hành Bạch Giao Giao , Bạch Giao Giao hiểu: “Anh gì thế?”

 

“Cái thứ đó thì tốn bao nhiêu tiền chứ? Chúng một cái cho bố vợ .”

 

Thẩm Hành nghĩ bụng, xe lăn chẳng là thêm bánh xe một cái ghế , thể đắt đến mức nào chứ.

 

Anh , Bạch Giao Giao mới bừng tỉnh: “Không ngờ, rể còn giỏi hơn cả con gái là em đây nữa.”

 

“Đó là đương nhiên , yêu c.h.ế.t bố vợ của đó, ông , vợ như em chứ?”

 

Thẩm Hành năng đắn lắm, Bạch Giao Giao lườm một cái: “Vậy thì đến nhà cha em mà hôn ông .”

 

Thẩm Hành ghé sát : “Cái xe lăn đến bệnh viện thể mua nhỉ? Tốn bao nhiêu tiền?”

 

“Vậy thì ,” Thẩm Hành đưa đề nghị thật sự tệ, Bạch Giao Giao thầm hận nghĩ , “Bằng , hôm nào chúng rảnh thì xem thử.”

 

Bạch Giao Giao chiếc xe lăn thể rẻ , những thứ hai bánh như xe đạp cũng tốn cả trăm tệ.

 

tiếc tiền, dù bây giờ cô hai mươi cân bánh gạo chiên một ngày, thể kiếm mười lăm tệ, chỉ mất một tuần là kiếm , chỉ là mua xe lăn ở .

 

“Để tìm hỏi thăm , đỡ mất công .”

 

“Được. Vừa tháng là sinh nhật cha , nếu mua thì cho ông cụ vui vẻ.”

 

Bạch Giao Giao tít mắt, cô nhớ Bạch Thế Thanh từng với cô, Bạch Chí Mãn hồi xưa cũng là một cao to một mét tám, sức khỏe , tuấn tú, khí phách ngời ngời. Hai năm đầu khi các cô mất, ít đến mai mối cho ông.

 

Thế nhưng Bạch Chí Mãn đều từ chối, tuyên bố sẽ tìm kế cho các con, đợi đến khi cô con gái út xuất giá ông mới tính đến chuyện tái hôn.

 

Ai ngờ trời chẳng chiều lòng , Bạch Chí Mãn liệt.

 

Người cha già xem như cống hiến cả đời vì con cái, cái ý nghĩ tìm kế cho con vượt xa tất cả những đàn ông khác một đoạn dài, vì mấy em nhà họ Bạch đều kính trọng cha .

 

Đối với Bạch Giao Giao, tuy từ nhỏ lớn lên bên cạnh Bạch Chí Mãn, nhưng những gì Bạch Chí Mãn dành cho Đinh Thế Phương, Bạch Giao Giao ở nhà họ Đinh cũng đều hưởng, nên cô hiếu thảo với Bạch Chí Mãn là điều đương nhiên.

 

Thẩm Hành thấy Bạch Giao Giao vui, cũng vui lây. Món ngao xào ớt ngon c.h.ế.t , cay tươi, ban đầu còn Bạch Giao Giao ăn nghêu mà lắm kiểu cách thế, đó hút sạch cả vỏ nghêu trong một thau.

 

“Ực… cho ít ớt hơn một chút.” Thẩm Hành khẩu vị nhạt, vẫn ăn nhiều cay.

 

Bạch Giao Giao liếc , cô đàn ông ngay cả vỏ cũng hút sạch, nước canh cay cho ? Sao l.i.ế.m luôn cả đáy chậu .

 

Bạch Giao Giao nghĩ trong lòng, Thẩm Hành liền bẻ một miếng bánh bột ngô hấp, quệt đáy chậu, nước canh liền dính bánh.

 

Bạch Giao Giao: ……

 

“Anh Hành, nếu thích ăn thì mai mua thêm về nhé.”

 

Ngao bây giờ đang lúc béo, giá cả rẻ vô cùng.

 

“Được, mai mua.”

 

Mặc dù ăn ngao nhiều dễ bệnh gút, nhưng một năm chỉ tập trung ăn ba đến năm bữa thì cũng vấn đề gì lớn.

 

Bạch Giao Giao phát hiện Thẩm Hành giống như một đứa trẻ, vô cùng say mê ăn uống.

 

 

Loading...