Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 50: --- Không phải bảo tôi sang giúp sao?

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:24:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh cả……”

 

Bạch Thế Hải bước , Bạch Thế Thanh mím môi.

 

“Thôi , cả trút giận giúp em .”

 

Cây xẻng dính m.á.u Bạch Thế Hải đặt ở trong sân, Bạch Thế Thanh chỉ nghĩ Bạch Thế Hải cô đ.á.n.h cho Chu Thịnh Bình một trận, trong lòng cảm động vô cùng.

 

Sau nỗi sợ hãi, điều Bạch Thế Thanh nghĩ đến là thể băm vằm Chu Thịnh Bình thành vạn mảnh.

 

Bạch Thế Hải tiếp lời Bạch Giao Giao: "Về em còn tìm đối tượng nữa, nếu đàn ông khác mà trong tay chiếc đồng hồ em tặng, họ sẽ cảm thấy vui."

 

Tuy ai thẳng, nhưng đều mặc định rằng Bạch Thế Thanh nhất định cắt đứt với Chu Thịnh Bình.

 

Bạch Giao Giao thì nghĩ theo một hướng khác: "Nếu nhà họ Chu ngoài chị lấy phiếu vải phiếu thịt của trả, liệu gia đình thể từng giải thích là chị trả một chiếc đồng hồ ? Chúng những tính toán rõ ràng, mà còn cho tất cả ."

 

Bạch Thế Thanh lập tức tỉnh táo hơn một chút.

 

"Con đúng. Thế Thanh, con hãy tính toán tất cả những thứ gửi cho con bấy nhiêu năm qua, ngày mai cả sẽ đến tận nhà để đòi chiếc đồng hồ đó."

 

"Anh cả, cần tính , em đều ghi sổ cả ."

 

Bạch Thế Thanh chiếm tiện nghi của Chu Thịnh Bình, cũng từng chiếm tiện nghi của .

 

Cô xuống giường kang, lấy một tờ giấy gấp vuông vức: "Anh cả, chính là những thứ ."

 

Ngoài một lon sữa mạch nha và hai hộp đồ hộp, những thứ khác đều là phiếu tem, khó tính toán chính xác giá trị của chúng.

 

Bạch Thế Hải cau mày, nếu là bình thường, thà cho nhiều hơn, nhưng đối với Chu Thịnh Bình, chịu thiệt một chút nào.

 

Thẩm Hành liếc thấy cuốn sổ ghi chép của Bạch Thế Thanh, chỉ cảm thấy cô chị vợ của cũng khá thú vị.

 

Yêu đương với mà vẫn ghi chép chi li từng khoản.

 

Chẳng trách Bạch Giao Giao mới đến nhà gì mà cô bỏ tiền để cả cô liềm, tính toán còn rõ hơn ai hết.

 

cùng một nhà thì cùng một cửa.

 

Mèo Dịch Truyện

"Anh cả, nếu tìm đổi phiếu, em sẽ giúp tìm cách."

 

Bạch Thế Hải lúc mới nhớ Thẩm Hành quen nhiều , mặt lộ vẻ ngại ngùng: "Thế phiền chú ?"

 

"Chuyện nhỏ thôi mà."

 

Bạch Thế Hải đưa hóa đơn của Bạch Thế Thanh cho Thẩm Hành, Thẩm Hành cầm lấy xem, quả nhiên ít.

 

Cả buổi trưa gà bay ch.ó sủa, vẫn còn đói bụng.

 

Đặng Mẫn bếp, bảo Bạch Giao Giao và Thẩm Hành ở ăn cơm, Bạch Giao Giao : "Chị dâu, cần , cơm nhà em vẫn còn bày bàn đấy ạ."

 

"Vậy , giữ hai đứa nữa."

 

Bạch Giao Giao thấy vẻ sợ hãi của Bạch Thế Thanh tan biến, mặt chỉ còn cơn giận còn sót , c.h.ế.t , liền yên tâm định cùng Thẩm Hành về ăn cơm trưa, buổi chiều Thẩm Hành còn nữa.

 

Hai mới đến cửa, đại đội trưởng Trịnh Húc thẳng đến.

 

"Đại đội trưởng."

 

Bạch Giao Giao gọi một tiếng.

 

Thấy vẻ mặt của Trịnh Húc là tức giận, Bạch Giao Giao đến kiếm chuyện.

 

Thẩm Hành cảm thấy Bạch Giao Giao kéo kéo ống tay áo , cúi đầu thấy Bạch Giao Giao liếc mắt hiệu cho .

 

Thôi , về nhà .

 

Hai theo Trịnh Húc nhà, Trịnh Húc thấy Bạch Thế Thanh, câu đầu tiên là " ".

 

"Hồ sơ của Chu Thịnh Bình ở chỗ , ở trong quân đội nhiều xảy xung đột với đồng đội, cũng tình trạng tuân lệnh. Sau đó chứng cuồng loạn gì đó, là vấn đề thần kinh. từng đến bệnh , thấy Chu Thịnh Bình cũng giống bệnh thần kinh, cứ nghĩ là ở trong quân đội lâu nên tính tình nóng nảy một chút thôi."

 

Trịnh Húc xong, liếc Thẩm Hành, tính khí tệ nhất ở Thập Lý Thôn .

 

Tên còn xảy chuyện gì cả.

 

Thẩm Hành: ......

 

Bạch Thế Thanh bây giờ cảm xúc định , chỉ là giọng khàn: "Chứng cuồng loạn là cái thứ gì?"

 

Đến Trịnh Húc còn , đừng là những như họ ngay cả làng cũng thường ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-50-khong-phai-bao-toi-sang-giup-sao.html.]

 

Trịnh Húc nguyên do, Bạch Giao Giao giải thích:

 

"Khi mắc bệnh , sẽ kiểm soát bản , gây bạo lực với những xung quanh. Bệnh thể phát tác do kích thích, hoặc cũng thể bất kỳ dấu hiệu nào. Trước đây cháu cũng chỉ , từng thấy bao giờ."

 

Lời của Trịnh Húc chứng thực phỏng đoán của Bạch Giao Giao, thông tin Thẩm Hành tìm hiểu cũng sai, bệnh tâm lý cũng là bệnh, thể tuân lệnh thì thể ở trong quân đội .

 

Bạch Thế Thanh mắng một tiếng: " là xui xẻo quá. Hắn đây như ."

 

Bạch Giao Giao thấy Bạch Thế Thanh còn chút tiếc nuối, bèn lạnh nhạt : "Lần nguyên nhân vì nhà họ gấp gáp cưới chị hai cũng tìm ."

 

Bạch Thế Thanh như giáng một đòn mạnh đầu.

 

Chu Thịnh Bình đúng là nhanh chóng lừa cô nhà.

 

Nếu hôm nay cô chọc giận Chu Thịnh Bình phát bệnh, mà thuận theo ý , chẳng cô sẽ Chu Thịnh Bình đ.á.n.h đập cả đời ?

 

Nếu kết hôn , thoát một cách vẹn thì sẽ đơn giản như nữa.

 

Bạch Thế Thanh đột nhiên cảm thấy sợ hãi đó.

 

"Cái tên Chu Thịnh Bình , đúng là , cả nhà họ Chu đều thứ gì!"

 

Bạch Thế Hải đ.ấ.m mạnh một cái xuống bàn.

 

Trịnh Húc thì mặt càng khó coi hơn: "Tất cả là do coi trọng, thật chuyện của , ban đầu nghĩ nghĩa vụ giúp giữ bí mật, sợ trong thôn sẽ bàn tán về . Ai ngờ để cô tổn thương."

 

Bạch Thế Hải cố nhịn, mới mở miệng : "Đại đội trưởng ban đầu cũng ý , oan đầu nợ chủ, chuyện chúng hận thì cũng chỉ hận họ Chu thôi, liên quan đến ."

 

Nếu Trịnh Húc , ai cũng thể trách .

 

Anh thể chủ động đến xin , là vô cùng khó , Bạch Thế Hải dù oán giận cũng tiện gì.

 

Trịnh Húc : "Chuyện trách nhiệm, thì thể khoanh tay . Hôm nay chú với Chu Thịnh Bình, sẽ giúp chú dọn dẹp hậu quả, chú cần lo lắng nữa."

 

Trịnh Húc thể như , tức là nắm chắc mười phần.

 

Bạch Thế Thanh lúc mới điều đúng: "Anh cả, ?"

 

"Không gì."

 

Bạch Thế Hải cúi đầu chống nạnh, nhớ chuyện nãy, nếu đại đội trưởng sẽ đến giúp đỡ lo liệu, nên tay tàn nhẫn hơn, dùng xẻng sắt bổ cho Chu Thịnh Bình một phát đầu.

 

Cái lão già Chu cũng chẳng thứ gì, còn liều mạng với , đáng lẽ cũng nên cho một nhát xẻng để nhớ đời.

 

Bạch Thế Hải thu sự hung ác trong mắt mới ngẩng đầu lên: "Chỉ là lấy xẻng sắt dạy dỗ hai cái thôi."

 

"Á?"

 

Bạch Thế Thanh về nhà lúc đó quá hoảng hốt, thấy Bạch Thế Hải cầm cái gì.

 

Bạch Thế Thanh càng cảm động hơn: "Anh cả, đúng là ruột của em."

 

"Cô bớt ." Bạch Thế Hải đầu .

 

Đặng Mẫn từ bếp : "Đại đội trưởng, ăn cơm , ở ăn một chút nhé?"

 

"Không , ngay đây. Ngày mai đến thăm chú."

 

Trịnh Húc rời , Bạch Giao Giao và Thẩm Hành cũng theo về nhà.

 

"Cô hôm nay thấy ," Thẩm Hành đường kể cho Bạch Giao Giao Bạch Thế Hải dạy dỗ Chu Thịnh Bình thế nào, " thấy cả cô chắc cũng chứng cuồng loạn gì đó, còn tàn nhẫn hơn cả ."

 

Bạch Giao Giao hỏi: "Rốt cuộc là thế nào? Anh cả còn úp úp mở mở."

 

"Anh cả cô xông lên là cho Chu Thịnh Bình hai nhát xẻng, cánh tay Chu Thịnh Bình lập tức 'nở hoa', ghì xẻng sắt cổ Chu Thịnh Bình, lấy mạng ."

 

Bạch Giao Giao sợ hãi: "Anh bảo đến đó gì?"

 

" giúp cả cô chặn những kẻ nhiều chuyện đó, từng đứa còn xông lên cứu Chu Thịnh Bình, thế thì thể để yên ?"

 

Thẩm Hành đắc ý, kể lể vai trò quan trọng của , chờ đợi khen.

 

"Em bảo qua đó là để chặn cả em ! Nếu một nhát xẻng mà xúc c.h.ế.t Chu Thịnh Bình thì ? G.i.ế.c đền mạng chứ!"

 

"Á?......"

 

Không bảo qua giúp ?

 

 

Loading...