Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 447: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-25 23:51:10
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa đêm
Hai sư , mặt đầy vẻ kinh ngạc, nhưng giấu nổi sự phấn khích khi hóng chuyện.
“Sao thể chứ, sư tỷ thể gian lận học thuật ạ.”
“ , đúng , sư tỷ ngày nào cũng ở lì trong phòng thí nghiệm, đều thấy rõ, tuyệt đối là kẻ tố cáo bịa đặt.”
Bạch Kiều Kiều quan sát sắc mặt của hai , thấy gì khác lạ, liền : “Trong sạch tự chứng minh, chị nộp sổ ghi chép thí nghiệm của chị , các thầy cô của Ủy ban Học thuật sẽ trả sự trong sạch cho chị.”
“, sai. Sư tỷ, chị đừng lo lắng nha.”
Hai sư bụng an ủi Bạch Kiều Kiều một câu, nhưng vẫn nhịn liếc .
Tin tức quá sốc , nhanh chóng kể cho khác thôi!
Buổi chiều, chuyện Bạch Kiều Kiều tố cáo lan truyền khắp tòa nhà.
Có hai sư quan hệ khá với Bạch Kiều Kiều đều đến an ủi cô, chuyện thực sự quá nghiêm trọng, một nhà nghiên cứu khoa học tố cáo gian lận học thuật, còn mất mặt hơn là tát hai cái mặt .
Trong tòa nhà chỉ sinh viên của Kỷ Quế Chương, thậm chí một giáo viên cũng thuộc nhóm của Kỷ Quế Chương. Kỷ Quế Chương quản lý sinh viên khá nghiêm khắc, nên họ trong lòng sốc thì cũng thôi, riêng tư cũng dám bàn tán nhiều, nhưng thái độ hóng chuyện của các sinh viên và giáo viên khác thì rõ ràng hơn nhiều.
Bạch Kiều Kiều một bên lạnh lùng quan sát, cũng rốt cuộc là ai tố cáo.
Kỷ Quế Chương gọi Bạch Kiều Kiều văn phòng, : “Em đừng vì chuyện mà ảnh hưởng đến tiến độ của , nếu em nghiệp đúng hạn thì bây giờ gấp rút thời gian lên.”
Sở dĩ Bạch Kiều Kiều gấp rút nghiệp như , là vì Kỷ Quế Chương đang tranh thủ suất du học Liên Xô theo diện công phái cho cô năm , học tiến sĩ hai năm ở đó trở về, sẽ là nhân tài hàng đầu trong nước.
Hơn nữa, đề tài mà Bạch Kiều Kiều đang nghiên cứu hiện tại, Kỷ Quế Chương cho rằng giá trị thực tiễn cao, nếu thực sự thể thành đến bước cuối cùng, thể đăng tạp chí hàng đầu.
“Em ạ, thầy. Hôm nay lỡ mất một buổi sáng, tối nay em sẽ dành thêm thời gian để bù đắp.”
Mèo Dịch Truyện
Kỷ Quế Chương gật đầu: “Tuy nhiên, vẫn chú ý giữ gìn sức khỏe, em bây giờ còn trẻ, đừng để việc quá sức mà sinh bệnh.”
Lời ông chỉ với Bạch Kiều Kiều, còn đối với những sinh viên khác thì nhất định thúc đẩy họ càng nỗ lực chăm chỉ hơn.
“Em cảm ơn thầy Kỷ, em sẽ chú ý ạ. Vậy em thí nghiệm đây, thầy cứ việc của ạ.”
Bạch Kiều Kiều xong liền ngoài, cô thể vì chờ đợi kết quả điều tra mà ngừng thí nghiệm, Bạch Kiều Kiều vùi đầu thí nghiệm là quên hết những chuyện đó .
Thẩm Hành về nhà thấy nhà cửa lạnh ngắt, liền Bạch Kiều Kiều “tăng ca” ở phòng thí nghiệm. Thời buổi bây giờ còn ai như nữa, đám công nhân trong nhà máy của ai nấy đều dọn đồ xong mười phút, xếp hàng ở cửa chờ đến giờ mở cửa, ở thêm một phút nào.
Thẩm Hành đợi mãi trong xe cũng thấy Bạch Kiều Kiều xuống, đành xuống xe, tòa nhà tìm cô. Qua ô cửa kính, thấy cô đang cúi bàn chăm chú xem gì đó. Thẩm Hành đút tay túi, bên ngoài hồi lâu.
Cổ Bạch Kiều Kiều mỏi, khi cô xoay đầu thả lỏng một chút thì thấy một bóng đen bên ngoài cửa kính, giật . Nhìn kỹ thì là Thẩm Hành, cô bực buồn .
“Giữa đêm khuya ngoài đó gì ? Sao ?”
Thẩm Hành thấy Bạch Kiều Kiều như một chú thỏ con giật , khi nhận chỉ là một phen hú vía liền hung hăng bộ c.ắ.n , mặt chất chồng ý : “Anh đây là dám phiền em .”
Bạch Kiều Kiều lườm một cái, Thẩm Hành : “Em cũng là giữa đêm , còn về nhà?”
Lời Thẩm Hành dứt, Bạch Kiều Kiều đồng hồ đeo tay thấy kim giờ chỉ 11 giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-447.html.]
“Ôi chao, muộn thế . Em xem tài liệu mà quên mất thời gian. Đi thôi, chúng về thôi.”
Bạch Kiều Kiều dọn dẹp đồ bàn, xách túi cùng Thẩm Hành kiểm tra thiết và đèn trong tòa nhà, đó mới cùng xuống lầu.
“Anh Hành, hôm nay em tố cáo . Trước đó em gửi một bài báo , thầy Kỷ là tác giả liên hệ, hôm nay thầy cùng em triệu tập chuyện.”
“Ai mà mắt như , để thì đ.á.n.h cho bã thì thôi.”
Thẩm Hành xong, Bạch Kiều Kiều bất lực xoa trán: “Anh đó, đừng mà chê Thạch Đầu chuyện đắn nữa, từng câu từng chữ đều là học từ đó.”
Ai thể ngờ , Giám đốc Thẩm với vẻ ngoài hào nhoáng, phong độ ngời ngời như mà thỉnh thoảng buột những lời như thế chứ.
“Em đừng bới móc của nữa. Em , tố cáo nghiêm trọng , ảnh hưởng đến em ?”
Bạch Kiều Kiều : “Dù em cũng giả, bằng chứng nộp , chỉ cần điều tra rõ ràng thì sẽ ảnh hưởng đến em. em nuốt trôi cục tức , nhất định là ai. Nếu là hiểu lầm thì thôi, còn nếu là do ganh tị cố tình giở trò , em thể để em ghê tởm .”
Thẩm Hành : “Đương nhiên . chắc là khó tra tố cáo ? Là thư tố cáo ?”
“Không, là tố cáo đích danh. Hơn nữa, ủy ban học thuật cũng thể gió thành bão, tố cáo cũng cung cấp bằng chứng tố cáo em, nên em mới nghĩ tám phần là trong phòng thí nghiệm của chúng em. Nếu , suông em gian lận học thuật sẽ chấp nhận .”
Bạch Kiều Kiều xong, Thẩm Hành liền : “Vậy dễ dàng , trực tiếp hỏi ai tố cáo em là . Người cũng thật gan , dám tố cáo đích danh!”
Thẩm Hành suy nghĩ một chút, : “ theo lý thì thể cho tố cáo ai tố cáo ? Vậy chúng khi hỏi là ai , còn nghĩ một chiêu hiểm nữa.”
“Em cũng nghĩ .”
Hai lớn tiếng bàn kế hoạch hại khác, hề thấy gì sai. Đây gọi là gậy ông đập lưng ông, lén lút tố cáo khác lưng, kẻ chuyện như đáng trả giá.
Hai về nhà, chút đồ ăn. Bạch Đậu Đậu như ch.ó đói vồ mồi, chậm một bước nữa là c.h.ế.t đói.
“Nó theo chúng đúng là chịu khổ , đến bữa cũng ăn.”
“Thôi em ơi,” Thẩm Hành dùng chân khều khều Bạch Đậu Đậu, “Nó ăn còn ngon hơn cả , đầu thai nhà chúng là nó may mắn .”
Bạch Đậu Đậu tưởng Thẩm Hành đang chơi với nó, vui vẻ lao chân Thẩm Hành.
“Mày là ch.ó già mấy tuổi , mà còn đĩnh đạc như .”
“Anh gì đó, nó chỉ lớn hơn Thạch Đầu một tuổi rưỡi thôi.”
Bạch Kiều Kiều chịu nổi Thẩm Hành bắt nạt chó, cô cúi bế Bạch Đậu Đậu .
“Này, ch.ó tám tuổi còn già ?”
Thẩm Hành ngoan ngoãn dọn dẹp bát đũa, đợi lên giường, Bạch Kiều Kiều rửa mặt, rửa tay xong xuôi và trong chăn chờ ngủ.
“Ngủ sớm , đừng nghĩ nhiều.”
Thẩm Hành hôn lên giữa trán Bạch Kiều Kiều, đưa tay ôm cô lòng, để cô gối đầu lên vai .
“Anh yên tâm, tâm trạng em lắm.” Bạch Kiều Kiều bây giờ đến mức vì chuyện mà phiền lòng. Cô mỗi ngày bao nhiêu chuyện , tối đến đầu chạm gối là ngủ ngay.