Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 414: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 07:46:36
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kiếm tiền dễ dàng

 

Thẩm Hành tiền cũng thể tiêu như nước, một trăm tệ chỉ trong vài phút chi , ông chủ kiếm tiền còn dễ hơn cả .

 

thể kiếm tiền vượt quá nhận thức của . Cả đời Thẩm Hành từng đeo kính, thứ lợi nhuận khổng lồ đến thế.

 

“Haha, tám mươi thì tám mươi. Chúc ông chủ phát tài nhé.” Tám mươi tệ ông chủ tiệm kính vẫn lời. Ông chắp tay với Thẩm Hành, vài lời ý .

 

Thẩm Hành tìm tám mươi tệ trả cho ông chủ , thở phào một , lắc đầu, nhịn cầm lấy một mẫu kính bày bên ngoài: “Ông chủ, việc ăn của ông đúng là kiếm tiền đấy.”

 

“Toàn là vốn liếng cả thôi, lợi nhuận của chúng cao, hàng cao cấp thì bán .”

 

Ông chủ vui vẻ thu tiền: “Số tiền đúng , mời quý khách thong thả.”

 

Thẩm Hành nghĩ bụng là đổi nghề luôn nhỉ, cứ mở tiệm ở cổng trường, thứ dễ kiếm tiền.

 

Tối về nhà, Thẩm Hành xách nửa cân thịt bò kho. Bạch Kiều Kiều thấy liền : “Không lễ tết gì cả, mua thịt kho gì? Tối nay định mời khách ?”

 

“Mời khách gì, hai chúng tự ăn. Hôm nay kiếm hai mươi tệ đấy.”

 

“Cái gì?”

 

Kiếm hai mươi tệ, Bạch Kiều Kiều mặt Thẩm Hành, gây trò gì nữa.

 

“Nào, ăn . Ăn thịt của , tối nay em cho ăn thịt đấy.”

 

Thẩm Hành hì hì, bắt đầu đắn, Bạch Kiều Kiều dùng ngón tay chọc đầu một cái.

 

Thẩm Hành vẫn vui vẻ, qua giúp Bạch Kiều Kiều dọn thịt kho.

 

“Anh Hành, hôm nay Từ Duyệt với em là cô phương Nam việc. Làng cô cần sổ đỏ đất, về Chu Châu một chuyến. Nghe phương Nam với Vương Phúc Thuận, nếu thời gian của hai trùng khớp thì cứ cùng .”

 

Tốc độ cải cách của Chu Châu quả thực nhanh. Một nơi còn kịp thực hiện khoán sản lượng đến hộ, họ xem xét vấn đề cải cách nhà ở .

 

Ngôi nhà tổ tiên của gia đình Từ Duyệt là nhà ở phân phối tập thể giải phóng, vì đối với đợt nhà , họ một bước để xác định quyền sở hữu. Dù thời thế đổi, nhiều căn nhà tìm thấy chủ nữa .

 

Bạch Kiều Kiều lo lắng là, hiện tại chuyến tàu về Chu Châu ngày càng đông, là những kẻ tâm địa. Từ Duyệt từ chị em trong nhà mâu thuẫn hai năm về nhà , bây giờ một về sẽ an .

 

“Cô bao giờ ?” Bạch Kiều Kiều giúp, Thẩm Hành vẫn vội từ chối.

 

“Ngày .”

 

“Vậy thì , bên vẫn còn việc xong.”

 

“Ấy, thôi . Em bảo cô lúc mua vé thì chọn một chỗ cạnh cửa sổ, như thế đồ đạc khác tiện tay lấy mất.”

 

Thẩm Hành giúp , Bạch Kiều Kiều cũng gì thêm, cô vốn dĩ cũng chỉ tiện miệng hỏi thôi.

 

Thẩm Hành : “Gia đình cô sẵn lòng cho một căn nhà ? Thế thì đúng là chiếm lợi lớn . Anh chị em cô thấy thiệt thòi, chẳng sẽ gây chuyện với cô ?”

 

“Gây chuyện cũng vô ích, Từ Duyệt lẽ cũng về Chu Châu nữa. Cô ở Yên Thành xa xôi, ai quản .”

 

Ăn cơm xong, Bạch Kiều Kiều bế Thẩm Thời đang trèo lung tung giường lên cho ăn.

 

Thẩm Thời vẫn luôn uống sữa bột, mỗi bữa ăn no căng cũng chẳng thấy kém hơn trẻ uống sữa là bao. Không là do thành phần sữa bột , là gen của Thẩm Thời , Thẩm Thời giờ thể cần ai đỡ mà tự dậy vài bước .

 

Thẩm Thời hoạt bát hiếu động, chỉ uống sữa đủ nữa , Bạch Kiều Kiều mỗi ngày đều một chút thức ăn dễ nuốt cho Thẩm Thời ăn. Cậu bé sức, liền càng thích quậy phá hơn.

 

Trước đây Thẩm Thời ngủ trong chiếc giường gỗ nhỏ của , bây giờ Thẩm Thời ban đêm thức giấc nữa, Bạch Kiều Kiều liền để bé ngủ bên cạnh, Bạch Kiều Kiều ngủ giữa hai bố con.

 

Tối đến, Thẩm Hành ôm Bạch Kiều Kiều, Bạch Kiều Kiều lưng về phía , Thẩm Thời ngủ say.

 

Thẩm Hành đè nén sự cam lòng trong lòng, thở của Thẩm Thời đều đặn, ghé sát Bạch Kiều Kiều hỏi: “Kiều Kiều, thằng nhóc đó ngủ ?”

 

“Ngủ .” Bạch Kiều Kiều khẽ đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-414.html.]

 

Thẩm Thời quả thực giống cô, hơn nữa bây giờ vẫn còn bé tí tẹo, trắng trẻo, xinh xắn như tượng ngọc, ngoài đều cô bé xinh.

 

Mèo Dịch Truyện

Bạch Kiều Kiều thích Thẩm Thời đến tả , đừng đây là con trai ruột của cô, ai mà thích một bản thu nhỏ của chứ.

 

Thẩm Hành Bạch Kiều Kiều khẳng định, liền dậy xuống giường, Bạch Kiều Kiều ngẩng đầu : “Anh thế?”

 

“Em đây, chuyện với em. Em đến mép giường .”

 

Thẩm Hành mở miệng, Bạch Kiều Kiều định giở trò gì.

 

Duỗi chân đá một cái: “Mau lên giường ngủ .”

 

Bàn tay to của Thẩm Hành trực tiếp nắm lấy mắt cá chân của Bạch Kiều Kiều, chỉ dùng sức một chút kéo Bạch Kiều Kiều .

 

“Ấy…”

 

“Bé tiếng thôi, đừng đ.á.n.h thức tổ tông nhà .”

 

Thẩm Hành kéo Bạch Kiều Kiều lên mép giường, cúi tiên hôn lên Bạch Kiều Kiều, đó quấn chân cô lên , một phát nhấc bổng Bạch Kiều Kiều lên.

 

“Đi nào, chuyện riêng với Hành một lát.”

 

Hàm răng trắng bóng của Thẩm Hành trong đêm tối đặc biệt rõ ràng, tay Bạch Kiều Kiều nhéo lưng một cái: “Đáng ghét, đồ xa, ghét !”

 

Thẩm Hành sải bước ôm Bạch Kiều Kiều phòng phụ, cẩn thận đá Bạch Đậu Đậu đang ngủ đất vì trời nóng.

 

Bạch Đậu Đậu: “?????”

 

Nó còn kịp sủa, thấy Thẩm Hành khẽ quát: “Đừng lên tiếng, ngủ .”

 

Bạch Đậu Đậu trơ mắt Thẩm Hành ôm Bạch Kiều Kiều phòng phụ, bỏ nó một con ch.ó phòng khách.

 

, đá ch.ó mà ngay cả một câu xin cũng !

 

Bạch Đậu Đậu giận dữ “gừ” một tiếng, xoay một vòng, đổi hướng ngủ .

 

“Anh đá Đậu Đậu mạnh đó?”

 

đá nó, chỉ vô ý chạm thôi mà. Em xem nó chẳng chút động tĩnh nào ?”

 

Thẩm Hành đặt Bạch Kiều Kiều xuống giường trong phòng phụ, tự đá giày lập tức nhảy lên giường.

 

“Kiều Kiều, em quan tâm một chút , chân hình như trật , em giúp xem thử.”

 

Thẩm Hành ghé sát Bạch Kiều Kiều, chân đau, nhưng hai chân vẫn giữ chặt hai bên Bạch Kiều Kiều, ghì cô .

 

“Đậu Đậu chỉ là một con ch.ó nhỏ, vàng bạc, hỏng chân chứ?”

 

Thẩm Hành chỉ , bàn tay lớn từ phía véo nhẹ cổ Bạch Kiều Kiều, ngón trỏ vuốt ve mái tóc cô, khiến cô ngẩng đầu .

 

“Em là vợ ?”

 

“Đương nhiên .”

 

“Sao cứ hôn vợ lén lút như ăn trộm thế nhỉ.”

 

Thẩm Hành và Bạch Kiều Kiều sợ đ.á.n.h thức Thẩm Thời, nên khi chuyện đều thì thầm, đúng là cái cảm giác kích thích như vụng trộm.

 

Bạch Kiều Kiều đến đây thì kìm bật .

 

Trong màn đêm mờ ảo, nụ của Bạch Kiều Kiều càng khiến Thẩm Hành say đắm. Anh chạm nhẹ má cô: “Em thể con trai quên mất bố nó chứ, ban ngày chiều chuộng hai con em, bây giờ em cũng chiều chuộng cho tử tế chứ.”

 

Bạch Kiều Kiều c.ắ.n nhẹ Thẩm Hành một cái, nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng chút nào đến hành động của , ngược còn khiến cảm thấy kích thích hơn.

 

 

Loading...