Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 383: Tự dâng tới cửa ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 01:09:39
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Phúc Thuận đang kéo quần lên, mặt mày thoải mái bước , thấy đang dọn dẹp ở giữa nhà vệ sinh, cảm thấy chút quen mắt.

 

Anh nhớ là ai, nhưng chắc chắn quen ở Chu Châu .

 

Là ai nhỉ?

 

Vương Phúc Thuận quan sát, dọn dẹp vệ sinh cũng thấy cũng nhận , chỉ chạm mắt một cái lập tức lảng .

 

“Hành ca, em đến đây, ngại quá ngại quá.”

 

“Cậu thể một giải quyết cho xong ?”

 

Thẩm Hành ghét bỏ vô cùng, cái dày hỏng của Vương Phúc Thuận quá mất thời gian.

 

“Trước đây em cũng từng cái bệnh , chắc là cơm trưa của họ bán hết nên để bán buổi tối, trời nóng thế , lúc ăn em thấy tươi . Lần ngoài mang theo ít t.h.u.ố.c đau bụng mới .”

 

“Thôi , chúng tìm một chỗ ngủ vài tiếng, sớm giải quyết công việc thôi.”

 

Chỉ trong một năm ngắn ngủi, Chu Châu đổi nhiều, bây giờ bên ngoài ga Chu Châu, ít cầm tấm bảng, đó chữ “nhà trọ”, nhà trọ quốc doanh, cũng dẫn khách về nhà .

 

Nhà trọ quốc doanh chắc chắn đắt hơn một chút, nhưng chính quy, ít nhất sẽ xảy tình trạng khách ngoài ban ngày, nhân viên phục vụ lẻn phòng trộm đồ.

 

Hai họ mang theo tiền lớn, cũng thiếu mấy hào bạc, nên về phía nhà trọ từng ở vài đây.

 

“Trọ ? Chỗ chúng rẻ.”

 

“Anh bạn, trọ ?”

 

Hai chen qua đám đông tấp nập, theo hướng của .

 

Ra khỏi nhà ga, thưa thớt hơn một chút, Vương Phúc Thuận với Thẩm Hành: “Em thấy một , thấy quen mắt, cảm giác như ở quê , nhưng mà nhớ là ai.”

 

“Người ở quê á?” Thẩm Hành nghĩ ai xuất hiện ở đây lúc .

 

“Là một phụ nữ, tết tóc bím, cái mày mắt trông quen lắm, nhưng nhớ là ai, cô cũng nhận em, cũng thể là em nhầm.”

 

Bây giờ trời tối đen như mực, Vương Phúc Thuận thể nhầm.

 

Hai cũng quanh co mãi về chuyện , họ thuê một phòng tiêu chuẩn ở nhà trọ, đặt lưng lên giường là ngủ .

 

Lần Thẩm Hành trở vì mấy chiếc tivi tủ lạnh, giờ tích lũy ít tiền, tìm hiểu xem, về sẽ tự mở một nhà máy riêng.

 

Anh kể ý định với Vương Phúc Thuận, Vương Phúc Thuận đầu tư tính bằng vạn thì liền tiếc của, mất cơ nghiệp mà vất vả kiếm . Thẩm Hành thấy như cũng ép buộc.

 

Với còn một câu , đó là em hợp tác ăn, họ hàng thuê. Nếu hợp tác mở nhà máy với Vương Phúc Thuận, Thẩm Hành cũng thể đoán tương lai sẽ xảy chuyện gì, mỗi tự việc riêng lẽ sẽ hơn.

 

Vương Phúc Thuận chờ Thẩm Hành giúp xem hàng nhập khẩu, khi Thẩm Hành ngoài việc, cũng theo, giúp gì nhiều thì cũng cùng cho Thẩm Hành thêm dũng khí.

 

Thẩm Hành chạy khắp nơi hai ngày, đế giày ở lòng bàn chân mòn , mà vẫn gặp mối hàng nào ưng ý.

 

Hai tìm một nhà hàng, ăn một bữa ngon, chỉnh đốn để ngày mai bắt đầu từ đầu.

 

Đang ăn, Thẩm Hành thấy quen bước cửa.

 

“Hành ca, thế?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-383-tu-dang-toi-cua.html.]

Vương Phúc Thuận thấy Thẩm Hành đang chuyện bỗng dưng im bặt, liền theo ánh mắt của .

 

Anh nheo mắt , cũng thấy quen quen: “Ai thế ?”

 

Thẩm Hành đau răng: “Vu Văn Lễ, nhớ ?”

Mèo Dịch Truyện

 

Khi Thẩm Hành tìm đ.á.n.h Vu Văn Lễ, Vương Phúc Thuận cũng chuyện .

 

“Ồ,” Vương Phúc Thuận “chậc” một tiếng, “ em mới nhớ , em gặp ở nhà vệ sinh ga tàu ở thôn các , hình như qua với Vu Văn Lễ, chính là cô , con gái của ông trưởng thôn cũ của các !”

 

Vương Phúc Thuận nhớ tên Lý Tú Liên, nhưng ký ức và khuôn mặt đó thể khớp với .

 

Thẩm Hành từng Trịnh Húc nhắc qua, hình như Vu Văn Lễ thi đậu đại học ở phía Nam, quên Trịnh Húc là ở .

 

Vu Văn Lễ bây giờ ăn mặc chỉnh tề, áo sơ mi trắng quần tây xám, trông khá dáng, cũng khôi phục một phần dáng vẻ khi mới đến thôn Thập Lý.

 

Tuy nhiên, nếu Vu Văn Lễ thực sự dáng như , thì Lý Tú Liên công việc quét dọn nhà vệ sinh ở nhà ga chứ.

 

Không Thẩm Hành coi thường nghề quét dọn nhà vệ sinh, bây giờ nhà ga Chu Châu hỗn loạn, đông nhưng quản lý kém, công việc quét dọn ở đây tuyệt đối là một nghề , đến việc bẩn thỉu, mà vấn đề an cũng lớn.

 

từ đến nay đều coi thường nhân phẩm của Vu Văn Lễ, nếu chuyện tô vẽ bề ngoài, thực tế sống dựa vợ nghề quét dọn nhà vệ sinh cũng chẳng gì đáng ngạc nhiên.

 

Vu Văn Lễ thấy Thẩm Hành và Vương Phúc Thuận ở đây, cùng một nhóm bạn học tìm một chỗ xuống, còn hào phóng sẽ bao ăn.

 

Thẩm Hành và Vương Phúc Thuận ăn xong, hai lặng lẽ rời khỏi nhà hàng, để Vu Văn Lễ phát hiện.

 

“Ngày mai tự em chạy việc, việc gì thì giúp em một việc, hỏi thăm xem gần đây trường đại học nào, Vu Văn Lễ học chuyên ngành nào, lớp nào.”

 

40_Thẩm Hành nghĩ, cứ tưởng cả đời sẽ gặp nữa, nhưng vì ông trời đưa Vu Văn Lễ đến mặt , thể phụ lòng .

 

“Hành ca, cứ yên tâm , chuyện em chắc chắn sẽ cho .”

 

Chuyện của Vu Văn Lễ và Bạch Kiều Kiều đây, Vương Phúc Thuận chỉ phong thanh, Hành ca của coi Bạch Kiều Kiều như châu báu, gặp Vu Văn Lễ mà đ.á.n.h một trận cũng bình thường.

 

Hơn nữa, một tên khốn nạn như Vu Văn Lễ, thể để như ý.

 

Thẩm Hành chạy quanh Chu Châu nửa ngày, xem xét thị trường, chuyện với các nhà cung cấp, cuối cùng chốt vẫn là kinh doanh đồ điện tử.

 

Thứ nhất là vì Thẩm Hành tự đủ hiểu về đồ điện tử, cũng chính vì sự hiểu , cho rằng với chính sách hiện tại, thu nhập của dân chắc chắn sẽ tăng lên, khi thu nhập tăng lên, điều đầu tiên cần thiết chắc chắn là nâng cao chất lượng cuộc sống, thì trong bốn yếu tố ăn, mặc, ở, , đồ gia dụng là thứ thể thiếu.

 

Đối với thị trường Yến Thành mà , Thẩm Hành cho rằng, các thiết gia dụng như tivi, máy giặt, lẽ sẽ thế xe đạp và máy may, trở thành những thứ mà nhà đều tìm mua.

 

Nếu thể nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường ở Yến Thành, sẽ thể xây dựng thương hiệu riêng của , và từ đó chỗ .

 

Thẩm Hành Chu Châu nhiều ngày như , xác định hướng , tiếp xúc với một nhà sản xuất, mục đích rõ ràng hơn.

 

“Hành ca, những gì bảo em điều tra manh mối , Vu Văn Lễ ở ký túc xá tòa nhà Huệ Viên 3 của trường họ, hình như sống cùng vợ, ngày nào cũng về ký túc xá. Thế nào, cần em điều tra thêm lịch trình của ?”

 

Vương Phúc Thuận cũng tiến triển trong việc Thẩm Hành giao phó: “ Hành ca, chúng ở đây xa lạ nơi đất khách quê , mà dạy dỗ đây?”

 

Thẩm Hành : “Em xử lý còn cần tìm ? Đợi đến đêm cuối cùng chúng , sẽ tặng một món quà lớn.”

 

“Vâng.”

 

“Bên em cũng hỏi thăm công việc gần như xong , nhập hàng , em liên hệ với mấy ông chủ nhà máy, chúng đến thẳng nhà máy của họ lấy giá thấp nhất.”

 

 

Loading...