Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 363: Dữ Tợn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-24 11:49:56
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Kiều Kiều , bây giờ con cảm thấy thế nào?”

 

Người nhà họ Dương đến, liền vây kín giường bệnh của Bạch Kiều Kiều.

 

“Con vẫn ạ.”

 

Bạch Kiều Kiều vẫn hồi phục thể lực, giọng chút yếu ớt, thấy nhiều đến thăm như , cô còn chút ngại ngùng.

 

“Ông ngoại, muộn thế ông còn đến gì, mai đến cũng mà.”

 

Dương Trường Bình : “Ông ngoại con tối nay đến thì ngủ nổi , đến xem con thì mới an tâm chứ?”

 

Ông Dương hỏi: “Đứa bé đặt tên ?”

 

Bạch Kiều Kiều trả lời: “Tên là Thẩm Thời.”

 

“Vậy còn tên gọi ở nhà thì ?” Đỗ Anh một bên đang bế đứa bé, Dương Phong Lâm đưa tay sờ thử thì bà tát cho một cái, “Bàn tay bẩn thỉu của cả ngày chạm những gì, bỏ !” Dương Phong Lâm hừ một tiếng : “Không sờ thì thôi, cũng chẳng thèm. Chị, chị đến đây thì Đậu Đậu ở nhà cơm ăn ?”

 

Đỗ Anh : “Cậu cứ nhớ nhung con ch.ó đó cả ngày!”

 

Dương Phong Lâm nhắc, Bạch Thế Tình cũng : “Ôi chao Kiều Kiều, chị và rể về đây, em rể ở đây chăm sóc em thì chị cũng yên tâm, chủ yếu là Dương Dương và Tiểu Vân vẫn còn ở nhà , muộn thế phiền nghỉ ngơi. Chúng về tiện thể cho Đậu Đậu ăn luôn.”

 

“Vâng, chị hai, rể hai tối nay đường cẩn thận một chút.” Bạch Kiều Kiều chào tạm biệt Bạch Thế Tình.

 

Dương Trường Bình : “ ngoài tìm xin cho con một phòng riêng, ồn ào thế con cũng khó mà nghỉ ngơi .”

 

Ông Dương phụ họa: “Mau mau , thời gian cũng còn sớm nữa.”

 

Mặc dù bây giờ cho phép ồn ào, nhưng sản phụ sinh con nào kể cả ngày lẫn đêm, mà trẻ sơ sinh đời lên càng chẳng thèm quan tâm gì hết, phòng bệnh thông thường quả thực ồn ào.

 

Chuyện đáng lẽ sắp xếp từ sớm, ai ngờ Bạch Kiều Kiều chuyển đột ngột đến , Thẩm Hoành căn bản kịp lo.

 

Chẳng mấy chốc, Dương Trường Bình sắp xếp xong phòng riêng cho Bạch Kiều Kiều, phòng riêng chỉ một giường đơn, mà cấu hình bên trong cũng thể sánh bằng phòng bệnh thông thường, một bên còn một chiếc ghế sofa dài, tối Thẩm Hoành thể cuộn tròn ngủ ở đó, đến nỗi ngủ đất.

 

“Thôi , bây giờ cũng muộn , chúng sẽ phiền con nữa.” Ông Dương đích đến xem, khi an tâm cũng ông già lắm chuyện.

 

Đỗ Anh : “Kiều Kiều, con chú ý nghỉ ngơi, Thẩm Hoành , hai ngày nay con tuyệt đối chiều chuộng cô một chút, đừng vui nhé.”

 

Thẩm Hoành gật đầu.

 

Bạch Kiều Kiều : “Dì út, Hoành ca bao giờ con vui, dì cứ yên tâm ạ.”

 

“Này, con đừng tưởng sinh xong là giải thoát , đây mới chỉ là bắt đầu thôi, nhất định chú ý giữ gìn sức khỏe.” Đỗ Anh lải nhải vài câu, để Dương Trường Bình và Dương Phong Lâm cùng đỡ .

 

Dương Phong Lâm : “Mẹ ơi, chị con là sinh viên ưu tú của trường y, chị chắc chắn hiểu hơn .”

 

“Mẹ dặn dò vài câu thì gì sai, đó đều là kinh nghiệm cả.” Ông Dương xong, Dương Phong Lâm dám hó hé nữa.

 

Chuyển đến phòng đơn, quả thật yên tĩnh hơn nhiều, chỉ là Bạch Kiều Kiều cũng chẳng thể nghỉ ngơi cho tử tế.

 

Đồng chí Thẩm Thời nửa tiếng một hồi, đói thì cũng là tè dầm, khiến Thẩm Hoành luống cuống tay chân. Bản Bạch Kiều Kiều thì cứ như một đống bùn nhão, cô nhúng tay Thẩm Hoành cũng cho.

 

“Anh Hoành, lên giường ngủ cùng em .”

 

Bạch Kiều Kiều dịch sang một bên.

 

May mắn là cô b.ăn.g v.ệ si.nh mà Thẩm Hoành mang về từ phía Nam, một việc thuận tiện hơn nhiều so với các sản phụ khác, cô hành động cũng sợ bẩn giường.

 

Thẩm Hoành cao lớn, co quắp cái ghế sofa nhỏ căn bản thể ngủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-363-du-ton.html.]

 

“Em cứ nghỉ ngơi cho , đừng lo cho . Sáng mai chị em chắc sẽ đến, đến trường xin nghỉ một buổi.”

 

“Anh Hoành, lên đây , em ôm em ngủ.”

 

Bạch Kiều Kiều nhường chỗ cho Thẩm Hoành, Thẩm Hoành ngoan ngoãn chiều theo, lên giường ôm Bạch Kiều Kiều lòng một cách vững vàng. Trái tim cả ngày cứ lên xuống thất thường cuối cùng cũng yên .

 

“Kiều Kiều, hôm nay chút sợ hãi.”

 

Hiếm khi Thẩm Hoành tỏ yếu đuối, Bạch Kiều Kiều đưa tay xoa đầu : “Không sợ, sợ.”

 

“Chỉ sinh mỗi đứa thôi, gì cũng sinh nữa.” Thẩm Hoành tì cằm lên đỉnh đầu Bạch Kiều Kiều, “Cái bệnh viện cũng thế, thể để em một sinh con, cũng cho ở bên cạnh em. Toàn lạ, chẳng chút chỗ dựa nào.”

 

Thẩm Hoành tức giận vì những quy định bất hợp lý của bệnh viện, ấm ức ôm Bạch Kiều Kiều, cố gắng để cô bênh vực .

 

“Người cũng quy định mà, thể để một lạ tùy tiện , còn sợ lỡ việc.”

 

Bạch Kiều Kiều càng giọng càng nhỏ, xong câu thì ngủ say sưa.

 

Thẩm Hoành cảm nhận thở đều đều của Bạch Kiều Kiều n.g.ự.c , từ từ nhắm mắt , trái tim tạm thời bình yên.

 

“Oa – oa –”

 

Thẩm Hoành nhắm mắt, Thẩm Thời bắt đầu .

 

Anh hít một thật sâu, đắp chăn cẩn thận cho Bạch Kiều Kiều, qua bế Thẩm Thời lên: “Thằng nhóc mày cái gì mà , là sợ cơ hội mà ?”

 

Bạch Kiều Kiều đ.á.n.h thức, mơ mơ màng màng Thẩm Hoành một bên hung dữ, một bên trong phòng dỗ con, động tác cực kỳ dịu dàng.

 

“Dám đ.á.n.h thức mày thì đợi mày lớn lên xem tao đ.á.n.h nở m.ô.n.g mày !”

 

“Đá cho một cước xuống mương nước phía Tây bây giờ.”

 

“Đừng nữa…”

 

Cả đêm Thẩm Hoành coi như ngủ, Bạch Kiều Kiều vì quá mệt nên đến nửa đêm ngủ một giấc ngon lành.

 

Năm giờ sáng, y tá còn kiểm tra phòng, Hướng An Kỳ và Từ Hồng cùng tới.

 

Mèo Dịch Truyện

Thẩm Hoành đang ôm Thẩm Thời dỗ dành ở cửa, thấy hai một lúc tinh thần hoảng hốt còn kịp chào hỏi.

 

“Ôi chao, mau cho xem nào.”

 

Từ Hồng đến bế Thẩm Thời, vui vẻ bế lấy, thấy Thẩm Thời vẫn còn nhỏ như con khỉ con thì khen: “Đẹp trai quá, đứa bé lớn lên , giống đấy!”

 

Thẩm Hoành: “…Cha nuôi, nuôi, hai đến sớm ạ.”

 

Hướng An Kỳ còn hạ giọng : “Vốn dĩ nuôi của con tối qua đến , là do cha cản , đêm hôm như đừng phiền các con nghỉ ngơi. Thế là bà kích động cả đêm ngủ , hầm canh gà mang đến cho Kiều Kiều, cũng phần cơm của con nữa, căng tin bệnh viện cũng chỉ thôi, mà ngon bằng cơm nhà .”

 

Hướng An Kỳ giao canh gà và hộp cơm trong tay cho Thẩm Hoành, Thẩm Hoành : “Cháu phiền hai ạ.”

 

“Không mấy lời đó, Kiều Kiều vẫn chứ?” Hướng An Kỳ hỏi.

 

“Hơi yếu, lẽ dùng sức quá nhiều, bây giờ đang ngủ ạ.”

 

Từ Hồng : “Mới sinh xong đều thế cả, hai ngày nay con bảo vệ nó thật , tuyệt đối để lạnh, càng để nó tủi . Nhất định ăn nhiều đồ bổ dưỡng, nếu sẽ đủ sữa .”

 

“Mẹ nuôi, cháu và Kiều Kiều định cho thằng bé uống sữa bột. Nếu Kiều Kiều cho con bú, sợ là sẽ thể rời trong vòng một năm rưỡi. Con bé bây giờ chỉ thể bảo lưu việc học một năm rưỡi, cho nên con bé thương lượng với giáo sư của , khi sinh xong phục hồi hai tháng là sẽ đến phòng thí nghiệm học tập, vì lãng phí thời gian việc .”

 

 

Loading...