Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 358: --- Chưa từng gặp mặt
Cập nhật lúc: 2025-10-24 11:49:50
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thế cũng , rể, để em giúp đeo túi."
Dương Phong Lâm tháo cái túi vai Lý Thụ Tiên xuống. Lý Thụ Tiên vốn đang mệt vì bế Lý Dương, giờ còn túi nữa thì mới nhẹ nhõm hơn.
"Cảm ơn."
"Khách sáo với em gì chứ."
Dương Phong Lâm đưa hai về nhà, trêu chọc bọn trẻ một lúc, thấy vui bằng Bạch Đậu Đậu, thấy trời cũng còn sớm, liền vội vã rời .
Anh nghĩ bụng, tại những con đến , thà nuôi mấy con ch.ó con còn hơn, đen trắng hoa hoét, màu gì màu đó, còn cần dỗ dành.
Anh về nhà, Dương Trường Bình đương nhiên hỏi tình hình của hai đứa trẻ. Khi Dương Trường Bình nhận câu trả lời là " bằng nuôi chó", Dương Trường Bình liền đạp cho bắp chân Dương Phong Lâm tím bầm.
Thu xuân đến, đứa trẻ trong bụng Bạch Kiều Kiều hơn tám tháng.
Thẩm Hoành vốn nghĩ rằng lâu như gần Bạch Kiều Kiều sẽ bức bối khó chịu, nhưng Bạch Kiều Kiều bây giờ mỗi ngày đến cả ngủ cũng đặc biệt tìm một tư thế thoải mái, trong lòng chỉ xót xa, còn tâm trí nào mà suy nghĩ chuyện khác.
Bạch Kiều Kiều bây giờ ngủ sâu, nửa đêm mở mắt mượn ánh trăng ngoài cửa sổ thấy Thẩm Hoành đang chằm chằm cô.
"Anh Hoành?" Giọng Bạch Kiều Kiều khàn, "Đang gì thế?"
"Không gì cả." Thẩm Hoành đưa tay vòng qua cổ Bạch Kiều Kiều, để cô gối đầu lên vai .
Bạch Kiều Kiều tựa Thẩm Hoành: "Anh ngủ ? Bây giờ là mấy giờ ?"
Thẩm Hoành dùng tay sờ sờ bên cạnh gối, đồng hồ: "Ba giờ mười lăm."
Bạch Kiều Kiều ngáp một cái: "Anh Hoành, ngủ sớm ."
"Ừ."
Ngón tay Thẩm Hoành vuốt ve sợi tóc mai trán Bạch Kiều Kiều, hai ngày nay Bạch Kiều Kiều ngủ giấc nào trọn vẹn.
Tháng thai càng lớn, Thẩm Hoành càng lo lắng, Bạch Kiều Kiều còn chắc là mắc chứng lo âu sinh .
Có Thẩm Hoành lo lắng , Bạch Kiều Kiều ngược hề lo âu, cô tràn đầy mong đợi chờ đợi đứa bé chào đời.
Bạch Thế Tình bây giờ mỗi ngày đều dẫn hai đứa nhỏ đến, một mặt chuyện với Bạch Kiều Kiều, một mặt may tã lót cho đứa bé chào đời của Bạch Kiều Kiều.
"Chị ơi, chắc đủ chứ."
"Không đủ, đủ. Trẻ con nhịn phân tiểu, một ngày vệ sinh mấy lận, thêm mấy cái dự phòng, còn đề phòng nhỡ trời âm u mưa gió thì cái của hôm phơi khô ."
Bạch Thế Tình dù cũng kinh nghiệm, hồi đó chị sinh đôi hai đứa, thời gian đó cả nhà họ Dương ai rảnh rỗi, ai thời gian là giặt tã.
Hồi Bạch Kiều Kiều mới mang thai, thường xuyên tìm bạn học ở trung y viện giúp bắt mạch, bệnh viện cũng ít chạy qua chạy , tháng thai lớn hơn ngược an tâm , cô bây giờ thể cảm nhận đứa trẻ trong bụng đang kéo cô, trong lòng cô cơ sở, ngược thường xuyên ngoài nữa, tránh xảy bất trắc bên ngoài, nhiều nhất là dạo trong tiểu khu và khuôn viên trường.
Hai đang chuyện, thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Bạch Thế Tình ngoài , là Từ Hồng xách một túi vải đến.
"Thế Tình, con ở đây ."
Từ Hồng chào Bạch Thế Tình, cùng chị nhà, với Bạch Kiều Kiều: "Dì ở nhà mấy cái tã, đều là đồ mới, mang qua cho con."
Từ Hồng bây giờ chính thức nghỉ hưu, dì cũng ba năm ngày chạy qua đây, mỗi đến còn mang theo ít đồ bổ dạng canh.
"Mẹ nuôi, với chị con đúng là nghĩ một đằng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-358-chua-tung-gap-mat.html.]
Bạch Kiều Kiều nhếch cằm, Từ Hồng theo hướng đó, cũng là một bọc tã lớn, một bên máy khâu còn chất đống những cái may xong.
"Cái bao giờ thừa." Từ Hồng .
Dì duyên con cái, nhưng yêu trẻ con. Nhìn thấy Lý Dương và Lý Vân ở một bên, vui vẻ bế Lý Vân lên đung đưa.
"Tiểu Vân ngoan thật."
Hai em càng lớn càng giống . Lý Vân dù cũng là một cô bé, trông thanh tú, tính cách hiền lành, bất kể ai cũng ưu tiên bế Lý Vân, bởi vì cái thằng Lý Dương nghịch ngợm , bế đầy hai phút bắt đầu đạp lung tung .
"Tiểu Vân, gọi bà nội." Bạch Thế Tình .
"Bà nội."
"Ôi!" Những nếp nhăn mặt Từ Hồng đều , vui đến phát rồ.
Từ Hồng chằm chằm bụng Bạch Kiều Kiều: "Không là con trai con gái."
"Con trai con gái đều ."
Bạch Kiều Kiều nhẹ nhàng vuốt ve bụng, đứa bé bên trong dường như cảm nhận , cô cảm thấy nó cựa quậy.
Mấy đang trò chuyện thì điện thoại ở nhà reo lên.
Bạch Thế Tình giúp máy, bên trong truyền đến giọng của Bạch Thế Hải.
Mèo Dịch Truyện
"Thế Tình đấy , chuyện , Thế Ba báo cáo kết hôn, định hai hôm nữa về nhà đám cưới. Chị dâu con tìm xem ngày , bảo mùng mười tháng là ngày để tổ chức hỷ sự, con với Kiều Kiều về ?"
Năm ngoái Tết các cô về nhà, nhưng Bạch Thế Ba đưa Quan Tân Yến về. Lần Trung thu Bạch Thế Ba cũng đưa Quan Tân Yến về một , năm ngoái về năm nay về, coi như bàn bạc xong chuyện cưới hỏi. Bạch Thế Ba về nộp báo cáo, thế là chuyện hỷ sắp đến nơi .
"Thế Ba cưới thì con nhất định về , nhưng mà..."
Bạch Kiều Kiều ở bên cạnh , lập tức hỏi: "Anh Ba định cưới vợ ạ?"
"Phải đấy, là mùng mười tháng ."
Bạch Thế Tình với Bạch Kiều Kiều.
Bạch Kiều Kiều xoa xoa bụng , gần chín tháng , đúng là dám lung tung.
Bạch Thế Hải ở đầu dây bên : "Không , em út về cũng cả. Cũng ba con thể đợi, mà thật sự là lãnh đạo của nó chỉ duyệt cho thời gian đó thôi."
Bạch Thế Tình lập tức : "Lãnh đạo của là ai ? Hay là tìm ông ngoại giúp xem, nhất định cưới tháng ? Bạch Thế Ba tổng cộng chỉ một đứa em gái , đám cưới thể đến ? Bên nhà Quan ? Năm ngoái Trung thu Tân Yến còn tuổi còn nhỏ ?"
Quan Tân Yến nhỏ hơn Bạch Thế Ba hơn ba tuổi, bây giờ kết hôn là sớm, nhưng cũng tuyệt đối cần vội vàng, chỉ là Bạch Thế Ba sốt ruột chú rể thôi.
"Bên nhà Quan ngày tháng cứ để nhà định, họ ý kiến gì. Vậy để gọi điện hỏi Thế Ba ."
"Anh cả, để em hỏi là ."
Bạch Thế Tình từ nhỏ đến lớn đều thể khiến Bạch Thế Ba lời, chỉ là khi lớn lên, trừ những vấn đề nguyên tắc thì Bạch Thế Tình còn chỉ tay năm ngón chuyện của Bạch Thế Ba nữa.
tình cảm nuôi Bạch Thế Ba từ nhỏ lớn lên là thứ thể đổi cả đời. Nếu cô hỏi, thì Bạch Thế Ba chắc chắn sẽ ngoan ngoãn lời.
"Chị hai, chuyện Ba cưới vợ lớn như , đừng để nhường em chứ."
Bạch Kiều Kiều cảm thấy đám cưới của Bạch Thế Ba nhất định lấy và cô dâu chính, gì chuyện đợi một mà hoãn ngày cưới.
"Sớm muộn cũng chẳng chênh lệch mấy ngày, thể đợi em ở cữ xong ? Hơn nữa, bây giờ trời vẫn còn lạnh lắm, đợi đến tháng năm xuân ấm hoa nở, cưới xin lúc đó mới gọi là thời điểm . Không giống như ngày chị cưới, còn đổ tuyết lớn, tâm trạng vui vẻ đến mấy cũng tuyết lớn dội tắt. Thế Ba cưới , dù cũng thông báo cho ông ngoại, cứ để ông ngoại giúp một tay."