Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 353: Bắt giữ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:17:59
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hoành an ủi: "Ngủ sớm , đừng nghĩ ngợi nữa. Mấy chuyện cứ giao cho đồn công an là , mấy ngày tới sẽ ở nhà bên em."
Bạch Kiều Kiều bóp bóp cơ bắp cánh tay Thẩm Hoành, xoa xoa nắn nắn: "Anh Hoành, giờ chị hai em đến , cần ngày nào cũng kè kè bên em , nếu thầy Giản việc tìm , cứ theo thầy."
35_Sự trọng dụng của thầy Giản đối với Thẩm Hoành chẳng khác nào gặp trọng dụng tài năng, dù Thẩm Hoành định theo con đường của thầy Giản, nhưng nếu khởi nghiệp, mối quan hệ với thầy Giản, nhiều việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Bạch Kiều Kiều vì mà lỡ việc của Thẩm Hoành, nhưng đối với Thẩm Hoành, bất kể mất điều gì, Bạch Kiều Kiều vẫn là ưu tiên hàng đầu: "Anh rõ với thầy Giản , khi em sinh con bình an, sẽ cả."
Thẩm Hoành đúc rút quy luật, hễ vắng là bên Bạch Kiều Kiều thế nào cũng chuyện lớn, lúc thì chuyện , lúc thì chuyện , cho dù bây giờ bên cạnh Bạch Kiều Kiều, nhưng Thẩm Hoành vẫn cảm thấy ở đó thì yên tâm hơn.
Ví dụ như xông một gã to con cầm dao, Bạch Thế Tình thì tác dụng gì chứ?
Thẩm Hoành lấy mặt cọ cọ mấy cái lên đầu Bạch Kiều Kiều, buồn bã : "Mang thai là một chuyện chịu tội, thể chịu em cái tội , thì hãy để ở bên em ."
Thẩm Hoành như , Bạch Kiều Kiều cảm thấy ấm lòng: "Anh Hoành, câu của , em sinh con cho một chút cũng thiệt thòi."
"Em đúng là đôi khi ngốc nghếch." Thẩm Hoành Bạch Kiều Kiều , vành tai cũng đỏ bừng, còn mặt mũi nào để tiếp những lời sến sẩm, tự cho là hung dữ mà nặn câu .
Bạch Kiều Kiều ôm eo Thẩm Hoành: "Anh mới là ngốc nghếch , nhà ai vợ m.a.n.g t.h.a.i mà đàn ông như trói buộc, chẳng , chẳng quản gì. Để thì c.h.ế.t mất."
"Ai thích thì cứ , hừ, bọn họ cũng chỉ là ghen tị thôi, ai cũng vợ sinh con cho , mà càng ai cũng vợ như em."
Thẩm Hoành sợ khác chê, là sợ khác quá ghen tị với .
Thẩm Hoành kéo Bạch Kiều Kiều lòng một chút: "Ngủ sớm , đừng thức khuya."
"Vâng."
Sau khi Bạch Kiều Kiều mơ màng ngủ , bản năng mách bảo thời tiết nóng nực, nên cô dần dần thoát khỏi vòng tay Thẩm Hoành.
Thẩm Hoành tỉnh dậy, lấy cái quạt bồ ở một bên nhẹ nhàng quạt cho cô, thấy gương mặt Bạch Kiều Kiều khi ngủ thật thanh bình, mới yên tâm.
Nhờ những lời khai của Dương Trường Bình, vụ án của Bạch Kiều Kiều trở thành chuyện quan trọng hàng đầu của đồn công an .
Mẩu giấy nhỏ mà Mã Dũng dán ngay ghế công viên trong đêm, đồn công an của họ còn đặc biệt bố trí ca trực để mai phục, chỉ để xem ai sẽ đến lấy mẩu giấy bắt gọn.
Mặc dù Mã Dũng là một cô gái liên lạc với , nhưng để đảm bảo an , Khương Vinh sắp xếp ba mỗi ca, nhất định đảm bảo vạn phần vô sự.
Chiều hôm , Bạch Kiều Kiều nhận thông báo đến đồn công an, cô thấy khiến cô vô cùng kinh ngạc.
"Trương Mạch? Sao là cô?"
Trong lòng Bạch Kiều Kiều vốn đinh ninh là Trần Mỹ Trân lên cơn điên gì, nên ngay khoảnh khắc thấy Trương Mạch trong phòng thẩm vấn, sự ngạc nhiên của cô thốt thành lời.
Trương Mạch thấy Bạch Kiều Kiều, trái như thấy cứu tinh: "Bạch Kiều Kiều, cứu tớ với! Tớ cố ý, tớ chỉ là giúp Trần Mỹ Trân việc thôi, cứu tớ , đừng để họ bắt giữ tớ, trong hồ sơ của tớ thể vết nhơ !"
Cô cố gắng rũ bỏ liên quan, mặt đầm đìa nước mắt, đôi mắt ngây thơ Bạch Kiều Kiều.
Bạch Kiều Kiều thèm để ý đến cô : "Đội trưởng Khương, ông thấy chứ? Cô sai khiến cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-353-bat-giu.html.]
"Cô cứ yên tâm, khi cô đến, cô khai hết . Người của chúng đến trường cô để tìm bạn học Trần Mỹ Trân , cô thật , đến lúc đó tách thẩm vấn là sẽ rõ."
Khương Vinh bây giờ việc cực kỳ hiệu quả, sợ Bạch Kiều Kiều hài lòng.
"Vậy thì , , chúng cứ đợi ở đây một lát."
Bạch Thế Tình và Thẩm Hoành cùng đến với Bạch Kiều Kiều, họ đại sảnh của đồn công an đợi tìm Trần Mỹ Trân về.
Bạch Thế Tình : "Đây đều là cùng trường đại học với em ? Kiều Kiều, Đại học Yến chẳng là những học sinh giỏi , chuyện thế xảy ? Loại cũng thể đại học ?"
Bạch Thế Tình nghĩ ngợi, xem việc đây nhà nước đẩy mạnh việc tiến cử đại học cũng vô lý.
Lời khiến Bạch Kiều Kiều cũng thấy hổ cho bọn họ, danh tiếng của Đại học Yến xem như nhóm Trần Mỹ Trân hỏng .
"Trường bọn em phần lớn vẫn là những bạn học ."
Bởi vì áp lực học hành của Đại học Yến thực lớn, những bạn học bình thường mỗi ngày đối phó với bài vở đủ tiêu hao tinh lực , nhưng bất kể ở , cũng luôn một hai kẻ phá đám, Bạch Kiều Kiều may, trong lớp cô đến hai kẻ phá đám như .
"Gan của bọn họ đúng là quá lớn , còn là hai cô gái trẻ chứ, bình thường dám chuyện hại như thế . Chẳng lẽ kiến thức học từ sách vở đều dùng những chuyện ?"
Bây giờ họ học đại học, những tốn tiền, mà trường còn trợ cấp mỗi tháng, những nhân tài nhà nước dốc sức bồi dưỡng như , mà những chuyện như thế, nếu thật sự xã hội, dân chúng thể yên lòng, huống hồ còn là học y.
Có câu lương y như từ mẫu, cầu lòng từ bi nhưng cũng thể mang ý nghĩ hại .
Bạch Thế Tình thầm mắng hai đáng ghét.
Bạch Kiều Kiều : "Bên Yên Thành đông đúc, trong trường cũng từ khắp nơi đổ về, chắc chắn loại nào cũng . Không như ở làng , ai cũng rõ gốc gác của ."
Thẩm Hoành sa sầm mặt thì ai mà chịu nổi, cộng thêm hai năm nay ít việc nặng, Bạch Kiều Kiều chăm sóc nên càng vạm vỡ thêm một chút. Anh mặt Trần mẫu cứ như một ngọn núi, Trần mẫu trong lòng vốn chột , Thẩm Hoành dọa cho một phen thì càng dám gì.
Bà chỉ thể co rúm trong đại sảnh, run rẩy chờ kết quả.
Một lát , Trần Binh Thụy bước , Trần mẫu thở phào nhẹ nhõm: "Lão Trần, chứ?"
"Không ? Sao thể chứ!"
Trần Binh Thụy giờ những chuyện Trần Mỹ Trân thể , đứa con đời coi như xong, còn tiền đồ cả đời của ông e rằng cũng sẽ chôn vùi trong tay Trần Mỹ Trân.
Ông Trần mẫu liền tức giận: "Bà Bạch Kiều Kiều là phận gì ? Hả? Trần Mỹ Trân dám trêu chọc nó ?! Bà kiểu gì thế?"
"Nó... nó chẳng là một đứa nhà quê chân đất thôi ?"
Trần mẫu Trần Binh Thụy hỏi như , bản cũng mất hết tự tin.
"Ông ngoại nó là Dương Phụ! Dương Phụ bà ! Ngay cả phó viện trưởng của chúng gặp cũng gọi là lão thủ trưởng đấy! Con bé là cháu ngoại nhà họ Dương, con gái bà gây họa lớn !"
Trần Binh Thụy gầm lên với Trần mẫu.
Mèo Dịch Truyện
Ông rõ ràng sắp xếp công việc thỏa cho Trần Mỹ Trân, chỉ cần con bé sống thật thà, cả đời sẽ an , sống hơn tám mươi phần trăm dân cả nước.