Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 352: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:17:58
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắp xếp công việc

 

Dương Trường Bình xe chuyên dụng đưa đón, bèn dặn dò Dương Phong Lâm đưa chị gái và rể về nhà cho cẩn thận.

 

Trước khi , ông : “Thế Tình , tối nay cứ đến nhà ăn bữa cơm đơn giản nhé, từ khi con gửi thư sẽ đến, ông ngoại con cứ nhắc mãi đấy.”

 

“Vâng ạ, , chiều nay chúng cháu sửa soạn một chút, tối sẽ đến thăm ông ạ.”

 

Mọi trở về nhà Bạch Kiều Kiều, trong khí còn mùi gì nữa.

 

“Chị ơi, em cũng về đơn vị , chiều nay chúng em việc. Tối em sẽ qua đón các chị nhà ông ngoại.”

 

Dương Phong Lâm xuống xe, trực tiếp cáo từ.

 

Bạch Thế Tình sân, liền khỏi tấm tắc khen: “Cái sân nhỏ của hai vợ chồng mua thật , rộng rãi thoáng mát, hai gian nhà ngang cũng lớn, con cái dọn dẹp cũng lo chỗ ở.”

 

Bạch Kiều Kiều đáp : “Cái sân quả thật rộng hơn các nhà trong cùng con hẻm một chút đấy ạ. Chị hai, rể, hai , gian phòng bên cạnh dọn dẹp sẵn cho hai .”

 

Hai gian phòng về phía nam đều là phòng ngủ, chỉ là bình thường Bạch Kiều Kiều và Thẩm Hoành chỉ dùng gian phía đông, gian phía tây gần như là một kho chứa đồ. Giờ chuột nhiều, lương thực dám để ở bếp, nên đều cất giữ ở đây.

 

mở cửa sổ thông gió mấy ngày , nhưng bước vẫn thể ngửi thấy mùi lương thực thoang thoảng.

 

“Thật sự phiền cô và em rể .” Lý Thụ Tiên ngượng ngùng .

 

“Anh rể là khách sáo , chị con chỉ con là em gái, hai đến Yến Thành tìm con thì tìm ai, chẳng lẽ con để hai ở nhà khách ?”

 

Bạch Thế Tình cũng : “Con bé , trong lòng cứ ghi nhớ những điều của em gái là , chúng cũng sống ở Yến Thành, còn sợ dịp qua ?”

 

“Thôi chị hai, rể, hai cứ sửa soạn nhé, gì cần con giúp thì cứ gọi con.”

 

“Thôi , con bé cứ nghỉ ngơi , ngày nào cũng yên .”

 

Bạch Thế Tình tự mang theo ga trải giường, những thứ đồ dùng cá nhân thế tiện dùng của khác, bèn trải thêm một lớp của lên bộ chăn đệm mà Bạch Kiều Kiều chuẩn cho họ.

 

Lý Thụ Tiên thì bày một đồ dùng hàng ngày trong hành lý, hai bắt đầu xoay sở thu xếp.

 

Thẩm Hoành đến nhà Mạnh Hồng Mai đón Bạch Đậu Đậu về, đưa cho Bạch Kiều Kiều: “Này, cục cưng của em đây. Chị em cũng đến , để chị gặp gỡ em gái nhỏ của ?”

 

Bạch Kiều Kiều lườm Thẩm Hoành một cái, Bạch Thế Tình ở gian phòng bên cạnh thấy tiếng động liền tới: “Em gái nhỏ nào cơ?”

 

thấy Bạch Đậu Đậu đang thẳng , hai chân đặt lên đùi Bạch Kiều Kiều, liền dở dở : “Con ch.ó nuôi thành thế ?”

 

Thịt thà ú nu, trông cứ như một con heo con lông dài .

 

“Chị ơi, con ch.ó vốn là giống mà, khác với ch.ó bình thường, chị xem móng vuốt của nó tròn tròn thế mà.”

 

Bạch Kiều Kiều kiên quyết giải thích, Bạch Đậu Đậu béo, mà là do khung xương lớn.

 

“Nó cũng tròn quá , hai con mắt nhỏ xíu kìa, đều thịt mặt chèn ép mất .”

 

Bạch Đậu Đậu: ......

 

Nghe Bạch Thế Tình , đôi mắt đen láy tròn xoe của Bạch Đậu Đậu trông vẻ tủi .

 

Bạch Kiều Kiều che tai Bạch Đậu Đậu : “Giống ch.ó mắt nó vốn to mà.”

 

Bạch Đậu Đậu: Cảm ơn, nhưng an ủi chút nào.

 

Thập Lý Thôn ít nuôi chó, vài con ch.ó hoang trong làng thể là gây đủ thứ tội ác, chẳng ai nảy sinh ý thích thú gì cả.

 

Bạch Thế Tình thấy con ch.ó nuôi thú cưng , còn khá thích, liền xổm xuống chơi đùa với nó.

 

“Con đang mang bầu mà còn nuôi cái thứ , nó bẩn lắm đấy, con cẩn thận đứa bé.”

 

“Không chị, Đậu Đậu sạch lắm ạ, con học ngành gì, chuyện gì con còn , chị cứ yên tâm .”

 

Bạch Thế Tình nghĩ cũng , cô bèn thêm gì nữa.

 

Nguyên tắc sống của cô là, học thức đáng sợ, đáng sợ là học thức mà còn cứ thích chỉ trỏ khác.

 

Chỉ là cảm thấy con Bạch Đậu Đậu quả thật đáng yêu, còn quấn , Bạch Thế Tình chơi với nó một lát, nó bắt đầu rời nửa bước khỏi chân Bạch Thế Tình .

 

Buổi chiều trôi qua nhanh chóng, Dương Phong Lâm hơn năm giờ lái xe đến. Họ sợ chen chúc sẽ Bạch Kiều Kiều khó chịu, nên để cô ghế phụ lái, ba phía cùng chen chúc một hàng.

 

Bạch Thế Tình và Lý Thụ Tiên mang theo một ít hải sản của Thập Lý Thôn, nào là hải sâm khô, rong biển khô, và cả tôm khô nữa. Trong mắt nhà họ Dương đương nhiên tính là đồ quý giá, nhưng quan trọng là tấm lòng.

 

Lần đầu Bạch Kiều Kiều đến, Dương lão gia đích đón. Hôm nay Bạch Thế Tình đến, Dương lão gia cũng thấy tiếng xe dừng bên ngoài, liền cùng Dương Trường Bình và Đỗ Anh cùng .

 

“Ông ngoại.” Bạch Thế Tình thấy ông lớn tuổi, cảm thấy chân thật.

 

Trước đây cô cũng từng thấy ảnh của ông báo và trong các tập quảng cáo, chỉ là Dương Phụ bây giờ càng thêm tuổi cao, với tư cách một bậc trưởng bối đang chờ con cháu trở về, ông bớt vẻ hào hùng khí phách ảnh, mà thêm chút hiền từ.

 

“Con chính là Thế Tình , giống, con cũng giống con lắm!”

 

Dương lão gia vẫn là đầu tiên Bạch Thế Tình giống cô, Bạch Thế Tình chút kinh ngạc, nhưng đó nghĩ, đối với Dương Phụ mà , dù cô một phần vạn điểm giống , trong mắt Dương Phụ cũng sẽ phóng đại lên gấp vạn .

 

Gia đình họ Dương vô cùng nhiệt tình đưa nhà, Đỗ Anh sớm chuẩn một bàn đầy ắp thức ăn.

 

“Thế Tình, con mau tiếp tục kể cho ông ngoại chuyện con ngày xưa giáo viên ở trường tiểu học của làng các con .”

 

Hôm nay Dương Trường Bình ở đồn công an với Bạch Thế Tình một lúc, cũng chẳng kịp hỏi han gì.

 

Vội vàng kết thúc công việc, hôm nay ông về nhà sớm, chỉ chờ Bạch Thế Tình tiếp nối câu chuyện .

 

Về , Bạch Thế Tình nhiều hơn Bạch Kiều Kiều một chút, mặc dù lúc đó cô cũng mới bắt đầu nhớ chuyện, nhưng từ nhỏ đến lớn, từ miệng cha và trai cũng ít chuyện về .

 

Chuyện cứ thế kể , dễ gì dừng .

 

Mãi đến tối Đỗ Anh bếp nấu chút bánh trôi bữa khuya, mấy mới cảm thấy trời tối muộn.

 

“Kiều Kiều giờ nên về nhà nghỉ ngơi sớm , ông ngoại , con bé giờ đang thai, thể thức khuya .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-352.html.]

 

Bạch Thế Tình đến khô cả nước bọt, Dương lão gia cũng chỉ đành lưu luyến mà đồng ý:

 

“Bánh trôi mà mợ con nấu các con ăn xong hãy , để Phong Lâm đưa các con về, lát nữa là về đến nơi , sợ muộn.”

 

đúng , sắp nấu xong , các con đợi thêm một lát nữa nhé.” Đỗ Anh cũng .

 

“Thế Tình , hôm nay thấy con ăn hoạt bát thế, sảng khoái, là con đến đội tuyên truyền của khu chúng việc ? Ông thấy công việc hợp với con, hơn bất cứ việc gì khác.” Dương lão gia .

 

Ban đầu Dương Trường Bình định sắp xếp cho Bạch Thế Tình công việc nhân viên văn phòng ở bộ phận của ông , chỉ là trình độ học vấn của Bạch Thế Tình là cấp hai, việc thì chắc chắn vấn đề gì, nhưng tiền đồ lớn thì nhờ nhà họ Dương nâng đỡ.

 

Dương lão gia hôm nay chuyện với Bạch Thế Tình lâu như , thấy cô thẳng thắn, tích cực lạc quan, công tác tuyên truyền thì còn gì bằng. Hơn nữa, nơi đó cũng gần văn phòng của Đỗ Anh, cũng tiện bề chăm sóc.

 

Mèo Dịch Truyện

“Ông ngoại, cháu thích cái lắm ạ!” Điều cũng đúng ý Bạch Thế Tình, thà rằng để cô công việc nay đây mai đó, giao lưu với nhiều , còn hơn là ngày qua ngày công sở.

 

Dương lão gia Bạch Thế Tình thích, mặt đến nỗi nếp nhăn hiện rõ: “Vậy , , để con sắp xếp.”

 

Dương Trường Bình gật đầu, cũng với Lý Thụ Tiên: “Thật chúng thiên về việc để đơn vị, nhưng bây giờ xem tuổi của lớn quá . Thế nên bàn với ông ngoại , sắp xếp bộ phận hậu cần thì ? Hậu cần gì khác, việc nhiều, đúng giờ, đãi ngộ cũng . Thế Tình mà đội tuyên truyền, nhẹ nhàng một chút cũng dễ lo việc nhà hơn.”

 

Nếu trong nhà cả hai đều bận rộn, thì ngày tháng chẳng còn gì để mà sống nữa.

 

Lý Thụ Tiên đương nhiên là đồng ý, đừng đến bộ phận hậu cần của đơn vị, đối với một trai xuất từ nông thôn như , dù tùy tiện đưa đến căng tin nhà máy nào đó để múc cơm, cũng là một cơ hội tuyệt vời .

 

Bạch Thế Tình : “ ông ngoại ơi, cháu sang năm, Tết Nguyên Đán trình diện ạ? Kiều Kiều bây giờ đang mang bầu, đợi khi em rể khai giảng thì chắc chắn thể thường xuyên ở bên cạnh cô . Cháu dù cũng sinh con , cháu chăm sóc cô chẳng ?”

 

Bạch Thế Tình vốn dĩ ý định đến để chăm sóc trong thời kỳ sinh nở, nhà họ Dương để họ đến đúng là gặp .

 

Dương lão gia đương nhiên gật đầu: “Tình cảm chị em các con , cũng thiếu nửa năm . Chị cả như , Kiều Kiều chồng ở bên, đúng là đến lượt con chăm sóc .”

 

“Vậy Thụ Tiên, , là cứ định chỗ ở hãy ?” Dương Trường Bình hỏi.

 

“Cậu ơi, cháu bất cứ lúc nào cũng thể . Vậy chuyện nhà ở của chúng cháu thì ạ, đơn vị phân phối ?”

 

Dương Trường Bình : “Thông thường mà , nếu đợi đơn vị phân phối thì e là chỉ ký túc xá. Hộ khẩu của hai đứa bây giờ vẫn chuyển đến, lấy nhà ở tái định cư của chính phủ thì cũng kịp nữa . Theo , hai đứa thể tạm thời ngoài thuê một căn nhà.”

 

Nhà họ Dương quyền thế, nhưng trắng vẫn là ăn lương nhà nước, lời trọng lượng, nhưng lương của Dương Trường Bình và Đỗ Anh chỉ bấy nhiêu, chuyện tay tặng một căn nhà thì vẫn .

 

hai họ cũng đến để dựa dẫm, cho dù Dương Trường Bình thật sự tặng nhà, họ cũng sẽ nhận.

 

Hơn nữa ở Thập Lý Thôn, Bạch Thế Tình cũng tích góp ít tiền nhờ bánh ngọt, ở trong làng họ cũng chẳng tiêu tốn bao nhiêu, tiền thì thiếu.

 

Lý Thụ Tiên : “Chúng cháu thể ở ký túc xá của đơn vị , từ từ tìm nhà.”

 

một công việc đàng hoàng, Lý Thụ Tiên tràn đầy khí thế.

 

“Vậy , cứ ở nhà Kiều Kiều hai ngày . Nhà Kiều Kiều điện thoại, sắp xếp xong sẽ gọi điện báo trình diện là .”

 

Chuyện cứ thế quyết định, mấy ở nhà họ Dương ăn bữa khuya xong, mới Dương Phong Lâm đưa về nhà.

 

Dương Phong Lâm đ.á.n.h tay lái, đầu về phía Bạch Thế Tình ở hàng ghế : “Ông ngoại cháu hôm nay thật sự là vui lắm , lâu lắm ông nhiều lời như với ai. Chị hai, chị đến ông ngoại cháu thật sự vui.”

 

“Trời ơi, con lái xe đường !”

 

Bạch Thế Tình cũng kiểu lái xe cà lơ phất phơ của Dương Phong Lâm cho giật .

 

"Chị hai, đây là đầu em xe của , cũng dọa c.h.ế.t khiếp đây." Bạch Kiều Kiều lắc đầu.

 

"Cậu lái thế , cái xe to đùng mà mắt, chịu đường cẩn thận, lỡ đụng thì ."

 

Bạch Thế Tình vội vàng dặn dò thêm vài câu, Dương Phong Lâm ngoan ngoãn ngay ngắn: "Mấy chị cứ yên tâm , em mới mười sáu tuổi bắt đầu cầm vô lăng , bao nhiêu năm nay xảy chuyện gì , quen lắm. Vả , giờ muộn thế , ai ngoài đường chứ."

 

Bạch Thế Tình sợ Dương Phong Lâm chê lẩm bẩm nên gì thêm.

 

Dương Phong Lâm ngày nào cũng như tài xế, đưa đón qua , hề cảm thấy mệt mỏi.

 

Đưa Bạch Kiều Kiều đến nơi, còn chơi với Bạch Đậu Đậu một lúc mới chịu .

 

"Chị hai, chị và rể cứ tự nhiên như ở nhà, đừng khách sáo, đồ ăn thức uống đều ở trong bếp, gì cứ gọi bọn em."

 

Bạch Thế Tình thấy Bạch Kiều Kiều mắt ríu , cô m.a.n.g t.h.a.i buồn ngủ, liền : "Thôi , em đừng lo cho bọn chị nữa, quẩn quanh cả ngày , Kiều Kiều em mau dọn dẹp nghỉ ngơi ."

 

"Vâng."

 

Bạch Kiều Kiều giành vòi nước máy , rửa mặt xong thì lên giường . Một lát Thẩm Hoành cũng tới, theo thói quen đưa tay sờ sờ Bạch Kiều Kiều, đầu áp đầu cô: "Hôm nay em dọa sợ đấy chứ?"

 

Cả ngày hôm nay Thẩm Hoành chẳng rảnh rỗi chút nào, mãi đến tối mới dịp chuyện riêng với vợ vài câu, đúng là nghẹt thở.

 

"Không , chỉ là lúc đầu thấy ở cửa thì giật một chút, khi tạt nước xuống, hàng xóm đều qua cả , cũng chẳng gì đáng sợ."

 

Bạch Kiều Kiều mừng thầm vì phản ứng đầu tiên của là lên mái nhà thông gió, chứ ngoài xem rốt cuộc mùi gì bay nhà.

 

"Đầu óc cả ngày hôm nay cứ lơ mơ," Thẩm Hoành vẫn còn hoảng sợ thôi, "Chị hai em đúng, em thể rời xa nửa bước, bao nhiêu ngày nay chỉ ngoài một thôi mà để ý ."

 

"Lần em là ai , chính là thầy Trần cùng phòng thí nghiệm với em, con gái của thầy đây học cùng lớp với em. Cô cứ như một con gà chọi, ngày nào cũng hơn thua với em, nhưng chẳng thể hơn , thành tâm lý lệch lạc, thể chuyện như thế . Đã lâu em gặp cô , bắt đầu lên cơn điên."

 

Nhắc đến Trần Mỹ Trân, Bạch Kiều Kiều tức sôi máu, tất cả mâu thuẫn giữa cô và Trần Mỹ Trân, là do Trần Mỹ Trân tự biên tự diễn một .

 

Thẩm Hoành cũng hiểu : "Em nghĩ đúng đấy, thầy Trần đó ở phòng thí nghiệm, cũng thể lấy loại ête mà ngoài thể . Nếu là dân chuyên cái thì nghĩ cách thức như chứ, nếu hại , đập đầu cũng nghĩ cách dùng thứ ."

 

Bạch Kiều Kiều lắc đầu: "Ête đối với những trong phòng thí nghiệm của bọn em mà , cũng dễ lấy . Thầy Trần chỉ là một giảng viên, thầy dùng loại t.h.u.ố.c thử cũng xin phép. mà..."

 

Bạch Kiều Kiều một phán đoán trong lòng.

 

Cô xoay , đối mặt với Thẩm Hoành, gối đầu lên cánh tay :

 

"Trước đây em chẳng với , cái thằng Phùng Chí đó tự tiện động t.h.u.ố.c thử ête của Quan ? Sau đó, cái chai t.h.u.ố.c thử mở đó, Quan trực tiếp để Phùng Chí giúp xử lý . Chai t.h.u.ố.c thử đó tuy khi mở sẽ vấn đề về độ tinh khiết, thể dùng thí nghiệm, nhưng chung vẫn là ête, những tác dụng cần vẫn còn. Thằng Phùng Chí , là học trò của thầy Trần."

 

Bạch Kiều Kiều ngờ, Quan Thắng Bình càng ngờ, Phùng Chí mà dám tự giấu t.h.u.ố.c thử , còn dám đưa cho khác.

 

Chuyện Trần Binh Thụy , Bạch Kiều Kiều thể chắc chắn, dù Trần Mỹ Trân khả năng quen và tiếp xúc với Phùng Chí.

 

 

Loading...