Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 180: --- Cứu người
Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:25:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Đặng Mẫn đến nhà bánh, Thẩm Hành liền phòng ngủ đợi, chị em dâu ở cùng , bao giờ xen .
Bạch Giao Giao tiễn Đặng Mẫn , khi về phòng ngủ, phát hiện Thẩm Hành đang tự quấn chặt kín trong chăn, chỉ lộ một cái đầu.
"Anh gì thế? Sao học bài?"
Bạch Giao Giao đóng cửa phòng, đầu thì thấy Thẩm Hành vén chăn lên, để lộ thể trần trụi của , với cô: "Giao Giao, đây."
Đồng tử Bạch Giao Giao vô thức giãn , vội vàng mặt , bước nhanh hai bước đắp chăn cho Thẩm Hành.
Cô giữ chặt mép chăn, đè Thẩm Hành bên , đỏ mặt : "Anh cái gì ."
Thẩm Hành và từ trong chăn đưa tay , ôm lấy Bạch Giao Giao: "Em hài lòng ?"
Trong đầu Bạch Giao Giao đột nhiên xuất hiện một vật thể miêu tả, vành tai cô nóng ran: "Hài lòng cái gì! Anh mau mặc quần ."
Bạch Giao Giao thoát khỏi Thẩm Hành, ném chiếc quần bên cạnh về phía .
"Em còn ngại ngùng gì nữa, từng gặp," Thẩm Hành chịu mặc, vén một góc chăn: "Nằm , ngủ sớm mai còn dậy sớm nữa."
Bạch Giao Giao chút do dự lòng Thẩm Hành, dù cô cũng lỡ việc Thẩm Hành ngày mai.
Ai ngờ cô xuống, cơ thể Thẩm Hành đè lên. Bạch Giao Giao hổ tức giận, c.ắ.n mấy hàng dấu răng nhỏ lên vai .
"Ngày mai đừng về nhà nữa."
"Không em nhớ nên mới về ?" Thẩm Hành lợi còn giả vờ đáng thương.
"Không nhớ nữa, ghét ."
Bạch Giao Giao nhăn mũi, trừng mắt với Thẩm Hành.
Thẩm Hành khẽ : "Hiểu , là thể hiện đủ , nào, Hành ca chiều em nữa."
"!!!!"
Sáng nào cũng từ lúc trời còn tối chỉ Thẩm Hành, mà còn Bạch Thế Ba. May mà bây giờ tự mua một chiếc xe đạp, tuy là xe cũ nhưng hề ảnh hưởng đến việc , chỉ là vì cửa hàng cung tiêu ở thị trấn cũng bắt đầu bán bánh giang mễ, nên dậy sớm hơn để sang thị trấn bên cạnh.
May mắn , vị trí của Thập Lý Thôn giữa hai thị trấn, đường đến thị trấn bên cạnh chỉ xa hơn một chút.
Ban đầu những ở chợ đen thấy Bạch Thế Ba là mặt lạ, suýt nữa thì dám cho , còn đòi một cân bánh giang mễ của Bạch Thế Ba, tiếng nhất mới nở nụ .
Vì bánh giang mễ dễ bán, Bạch Thế Ba nhân dịp Tết vững ở thị trấn bên cạnh.
cũng thỉnh thoảng ghé qua chợ đen cũ, dù cũng một khách quen, bình thường thời gian, tranh mua bánh giang mễ lượng hạn của hợp tác xã mua bán, nên chỉ thể đến chợ đen mua khi .
Hôm nay Bạch Thế Ba đến thị trấn, dừng xe đạp vây quanh.
"Sao lâu đến, phát tài ?"
" mười ngày nửa tháng mới đến một , chú, vẫn lấy cho chú nửa cân nhé?"
"Lấy một cân , giờ cũng khó gặp ."
Mèo Dịch Truyện
Người đến là một đàn ông ngoài bốn mươi, Bạch Thế Ba đến chợ đen ngày đầu tiên thấy ông luôn ở trong chợ đen, đoán lẽ cũng là dân buôn nhưng bao giờ thấy ông bán thứ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-180-cuu-nguoi.html.]
Người đó lẩm bẩm: "Con gái cứ thích ăn cái của , hai hôm nay ở nhà thèm điên lên , khi nào đến, chắc chắn ?"
"Một tuần đến một thôi," Bạch Thế Ba nghĩ một lát, vẫn hẹn với khách quen, "Nếu đội sản xuất đặc biệt bận thì lẽ sẽ đến."
Trong lúc Bạch Thế Ba chuyện, đóng gói bánh giang mễ xong, một cân bánh giang mễ đóng hai túi giấy dầu.
Hai tay đưa qua, đó gật đầu: "Được, về cũng coi như cái mà giải thích với con gái. Ấy, đồ của bỏ t.h.u.ố.c phiện mà con bé còn nghiện thế? là gả nó cho luôn , sang nhà mà canh nồi ăn."
Nghe thấy lời than phiền của , Bạch Thế Ba đó là đùa, nhưng vẫn đỏ mặt, may mà bây giờ trời tối, thì mất mặt .
Nhiều khách hàng hơn vây quanh, đó mua xong đồ trong tay cân thử trọng lượng: "Được , lỡ việc buôn bán của nữa, đây."
"Vâng ạ chú."
Bạch Thế Ba mấy ngày đến, công việc buôn bán hơn một chút, bận rộn là quên ngay chuyện .
Thẩm Hành tuy tối qua về sớm, nhưng xong hết việc , sáng nay cũng muộn, mắt nhưng cũng tiện gì, cũng dám gì.
Trời lạnh thế mà ngâm nước, ai cũng điều kiện như Thẩm Hành, chỉ sức khỏe , còn giày cao su tất len, hai ngày, chân mọc mụn nhọt .
"Tõm!"
Thẩm Hành đang cắm cúi việc, bên cạnh bỗng nhiên tóe lên một làn nước lớn, nước biển lạnh buốt b.ắ.n mặt , theo cổ chui trong áo.
Anh vô thức đầu , một ngã xuống biển.
Vừa ngã ngay bên cạnh , Thẩm Hành tiện tay nắm lấy quần áo cô kéo lên, những cùng tổ vội chạy đến đỡ cô bé.
“Hiểu Phân! Hiểu Phân?!”
Người ngất xỉu trong nước biển là một cô bé mười lăm tuổi nghiệp cấp hai, năm nay là đầu tiên cô bé đại đội phái đến cấy rong biển. Công việc ai cũng chịu nổi, hai ngày, chân tay cô bé sưng tấy đầy cước. Chạm nước biển đáng sợ, đáng sợ là khi bàn tay ở mặt biển gió thổi qua, lập tức nứt toác , đó ngâm nước, chỉ thể c.ắ.n răng mà .
Cô bé tình cờ hôm nay kinh nguyệt, vì dậy thì muộn nên mỗi đến kinh đều hành hạ cô bé sống dở c.h.ế.t dở. Triệu Hiểu Phân cả ngày đầu óc cuồng, vốn định cố chịu đến trưa sẽ xin phép tổ trưởng nghỉ, nào ngờ đột nhiên tối sầm mắt , nước biển tràn miệng mũi, cô bé bơi nhưng còn chút sức lực nào để giãy giụa.
Triệu Hiểu Phân tưởng sắp c.h.ế.t, nhưng một cánh tay mạnh mẽ kéo lên.
Cô bé đỡ lên bờ, một thím chu đáo che chắn phần quần cho cô bé. Vốn Triệu Hiểu Phân chỉ lót giấy vệ sinh, ngâm trong nước biển một hồi thì ướt sũng cả.
Trên bờ một trận hỗn loạn, gọi bảo đưa đến trạm y tế, đỡ về ký túc xá , Thẩm Hành hai tai chẳng gì, chỉ mau chóng xong việc của , về nhà sớm. Hôm nay còn tiện đường ghé cung tiêu xã mua đồ cho Bạch Giao Giao nữa.
Ban đầu chỉ xin năm tệ, nhưng sáng nay Bạch Giao Giao đưa mười tệ, chắc hẳn là vì Bạch Giao Giao hài lòng với biểu hiện tối qua của .
Thẩm Hành rục rịch yên, mong chờ tối nay sẽ "thể hiện" thật cho Bạch Giao Giao xem.
Chiều, Thẩm Hành nhanh tay nhanh chân xong, định bỏ thì tổ trưởng gọi : "Ấy, Hiểu Phân chắc tỉnh , cứu nó một mạng, tối nay ăn cơm để nó cảm ơn nhé."
Tổ trưởng nghĩ mãi hiểu, về nhà gấp gáp thế gì.
Ăn ở căng tin thì tiện bao, ăn, phần đó sẽ miệng khác.
Thẩm Hành : "Không cần , tiện tay thôi mà."
Đó là phản ứng bản năng của Thẩm Hành, cho dù là một con ch.ó đuối nước bên cạnh , cũng ngần ngại vớt nó lên.
Hơn nữa, cứu , lẽ nào còn đặc biệt chạy vội đến để đợi cảm ơn ?