Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 133:: Chia gia tài ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:39:12
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đời bức tường nào lọt gió, Bạch Giao Giao sang bên Bạch Thế Thanh xem một chút, liền chuyện Thẩm Hành đào mộ cha , nhất thời chút dở dở .
Thẩm Hành Bạch Giao Giao hỏi, cũng chỉ thản nhiên nhún vai: “Chuyện vốn dĩ cũng chẳng gì to tát, chỉ là ban ngày cái bộ dạng vô của bọn họ, trong lòng bực bội nên mới với bà chuyện , bằng để cha hợp táng thì liên quan gì đến bà chứ.”
Bạch Giao Giao : “Chị thật là kỳ lạ, chị chọc giận đứa trẻ Thẩm Huy chứ, nó mà dùng sức lớn như để đ.â.m chị ?”
“ mà , bà góa phụ thứ gì, kẻ ti tiện là loại khó đắc tội nhất, chị cô bình thường là vô tư, chừng câu nào đó đắc tội với bà .”
Thẩm Hành đối với hai bà góa Chu và Thẩm Huy thể là chút ấn tượng nào, cảm thấy bọn họ chuyện gì cũng gì lạ.
“Chị cháu bây giờ còn dám ngoài nữa.”
Bạch Giao Giao chút lo lắng một sẽ hai, bây giờ đều đang trú đông thì còn đỡ, Bạch Thế Thanh lúc nào cũng ở bên cạnh, đợi đến mùa xuân năm đồng, ai mà thể để mắt đến chị chứ.
Thẩm Hành Bạch Giao Giao nhíu mày, dùng đầu ngón tay xoa xoa giữa hai lông mày cô: “Cái thứ trời cao đất rộng đó, em đợi đấy, chuyện với nó.”
Thẩm Hành liền nhân tiện xuống giường ngoài, Bạch Giao Giao kéo . “Anh gì?”
“ việc gì khác, nhưng gây sự thì chẳng lẽ ?” Thẩm Hành thầm nghĩ, vợ quên đây gì .
Thẩm Hành nhất quyết trở về nhà họ Thẩm, Bạch Giao Giao cũng đành khoác áo bông theo qua đó.
Bà góa Chu đang vội vàng chăm sóc Thẩm Huy vẫn còn đang hôn mê, lóc kể lể với bác cả của Thẩm Hành là Thẩm Quảng Sinh: “Tiểu Hành nó nuôi dưỡng bên cạnh , nó hận cũng , nhưng bác xem, cha nó mất bao nhiêu năm , nó thể cái chuyện đại nghịch bất đạo như chứ?”
Ngày xưa khi cha của Thẩm Hành qua đời, chính Chu Quả Phụ cho cha hợp táng với ruột , mục đích là để bà chỗ dựa. Việc Thẩm Hành , đúng là chọc thẳng tim Chu Quả Phụ.
Thẩm Quảng Sinh : "Con yên tâm, mồ mả tổ tiên nhà họ Thẩm chúng còn đến lượt nó định đoạt."
Bởi vì Thẩm Quảng Sinh đến, nhà góa con côi , để tránh đàm tiếu, mở rộng cửa. Thẩm Hành cũng chẳng kiêng nể gì, thẳng sân nhà họ.
Nghe thấy lời Thẩm Quảng Sinh , Thẩm Hành đáp: " đúng là thể định đoạt, nhưng hài cốt của Thẩm Lập Toàn sẽ dời thì chắc đấy."
"Cậu!" Thẩm Quảng Sinh suýt nữa thì tức đến ngã ngửa vì Thẩm Hành. Bao nhiêu năm nay tuy ở cùng một thôn, nhưng hai bên họ đều như một sự ngầm hiểu chung, hề qua . Thẩm Quảng Sinh đây là đầu tiên đối mặt trực diện với Thẩm Hành như thế .
Cái khí chất bất cần đời của Thẩm Hành khiến Thẩm Quảng Sinh, với tư cách là bậc bề , cảm thấy vô cùng xúc phạm.
Thẩm Hành mời mà đến, dẫn Bạch Giao Giao nhà, liếc Thẩm Huy đang giường đất khẩy mũi một tiếng.
"Tiểu Hành, con đến đây gì? Em trai con cũng chị vợ con tìm gây sự thành thế , chuyện cũng nên bỏ qua ?"
Chu Quả Phụ mang vẻ mặt nhẫn nhục chịu đựng, Thẩm Quảng Sinh lập tức với Thẩm Hành: "Lượng thứ cho khác khi thể, huống hồ chuyện cũng chẳng liên quan mấy đến con, cần gì đến lượt con đến hỏi tội?"
Thẩm Hành đá một cước chiếc ghế Thẩm Quảng Sinh đang , Thẩm Quảng Sinh theo bản năng bật dậy, Thẩm Hành liền đưa chân móc lấy, kéo chiếc ghế về cho Bạch Giao Giao .
Bạch Giao Giao thuận theo tình thế xuống, Thẩm Hành đến kiếm chuyện với nhà , cô thể cản trở ?
"Đây là thái độ của một vãn bối ? Thẩm Hành, con nhớ năm đó chính con thề sẽ bao giờ đặt chân nhà họ Thẩm nữa ? Gia đình con phá hoại thành thế nào , cha con, con, ông nội, bà nội con, tất cả đều c.h.ế.t trong tay con, bây giờ con còn mặt mũi nào mà bước cửa nhà ?"
Thẩm Quảng Sinh ỷ là bậc bề , chỉ thẳng mũi Thẩm Hành mà mắng.
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-133-chia-gia-tai.html.]
Những lời Thẩm Hành quen , nhưng như d.a.o cứa lòng Bạch Giao Giao.
"Những lời chú thể mặt đại đội trưởng mà . Tuyên truyền mê tín phong kiến... À mà Lưu Dĩnh tuyên án mấy năm nhỉ?"
Bạch Giao Giao chằm chằm Thẩm Quảng Sinh, thật sự như đang nghiêm túc hỏi.
Thẩm Hành khẽ , tay nhẹ nhàng đặt lên vai Bạch Giao Giao, : "Đừng nhắc mấy chuyện vô ích đó. Lần trở về vì việc gì khác, chỉ là để tính toán sổ sách mà thôi."
"Giữa chúng với con cái gì để tính toán chứ?!"
Thẩm Quảng Sinh lập tức trừng mắt .
Thẩm Hành liếc chú : "Không tính với chú, mà là với bà . Lúc đó các phân chia gia sản, nhớ là một bản kê khai ? Ông nội cho cha bao nhiêu đồ, bây giờ xem sổ sách rõ ràng."
"Cha con bao nhiêu đồ thì liên quan gì đến con? Con sớm còn là nhà họ Thẩm nữa !"
Thẩm Quảng Sinh quát lên.
Thẩm Hành mặt lạnh tanh liếc chú một cái, Thẩm Quảng Sinh khỏi rùng .
" chuyện liên quan đến chú , chia gia sản của cha . cũng đòi nhiều, cha hai con trai, mỗi một nửa."
Thẩm Hành sắc mặt lúc sáng lúc tối của Chu Quả Phụ, nhếch mép: "Sao thế, bà định đưa ? Bà cũng thể thừa nhận cha để đồ cho bà, nhưng tính cách bà đấy, là nể tình . Nếu đem những thứ ông nội lén lút giữ mà bà và mấy nhà đang giấu diếm tuồn ngoài, thì tất cả các đừng hòng sống yên ."
Thẩm Hành thấy sắc mặt Thẩm Quảng Sinh rõ ràng đổi, xong cũng vội vàng, cho họ thời gian suy nghĩ.
Thẩm Quảng Sinh quả thực hoảng sợ. Năm đó nhà họ đúng là chút gia sản, cha lén lút truyền ít, mấy em họ khi phân gia mỗi chia hai hạt lạc vàng.
Ban đầu ai dám động đến, nhưng hai năm gần đây tình hình dần nới lỏng hơn, họ mới lén lút bán cái thứ đó , kiếm gần một nghìn tệ nắm chặt trong tay, lén lút sống một cuộc sống sung túc.
Đây là tiền nhỏ, nếu phát hiện, quy thành địa chủ, thì coi như tiêu đời .
Chuyện Thẩm Quảng Sinh ngờ Thẩm Hành , nhưng một khi Thẩm Hành thì chắc chắn thể lấp l.i.ế.m cho qua.
Ai mà chẳng từ khi Thẩm Hành cưới Bạch Giao Giao về, tiêu tiền như nước, nào là mua xe lăn cho bố vợ, nào là xây nhà gạch ngói, dù nghề "dân buôn" nữa cũng chịu nổi cách tiêu như .
Thẩm Hành đến đây, chắc chắn là trong tay thiếu tiền .
Thẩm Quảng Sinh trong lòng suy tính , với Chu Quả Phụ: "Nói gì thì , nó cũng là con của Lập Toàn, đến đòi gia sản cũng là lẽ đương nhiên."
Chu Quả Phụ ngờ Thẩm Quảng Sinh trở giáo nhanh đến thế, tủi với chú : "Anh cả, em... em thủ tiết cho Lập Toàn bao nhiêu năm, nuôi con cho , mà cuối cùng... Số tiền mà chia , cuộc sống của em và Tiểu Huy sẽ đây chứ, huhu..."
Chu Quả Phụ một câu thở hổn hển, run lẩy bẩy.
"Bớt mấy lời vô ích đó , bà cứ đưa thôi."
Thẩm Hành cảm thấy chính đây quá dễ dãi với gia đình , nên họ mới dám bắt nạt lên đầu .
Bạch Giao Giao là vợ , nhà vợ cô cũng do quản lý. Đôi con hề nể mặt , thì Thẩm Hành dứt khoát đến cho sự việc trở nên khó coi hơn một chút, để họ việc gì thì tiên cân nhắc .