Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 131: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:39:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chấn động Thập Lý Thôn một trăm năm

 

Nơi mổ lợn là ở sân bên cạnh đại đội. Trước đây khi Thẩm Hành còn sẵn lòng giúp đỡ thì thể phụ một tay, nhưng năm nay khi Lý Thời Khánh đến tìm , sợ cô vợ hoảng sợ, thế nào cũng chịu nữa.

 

Ngoài Thẩm Hành , Thập Lý Thôn bọn họ ai nghề , đành sang thôn khác mời một mổ lợn về.

 

Dân làng khi chia lương thực xong gần như đều tụ tập ở đây, hai năm cuộc sống trong thôn khá giả, Tết cũng mổ lợn, năm nay một lúc mổ ba con, ai nấy đều chen chúc để xem.

 

Người đông như núi, Thẩm Huy một thằng bé gầy gò cũng chẳng ai để ý.

 

Bạch Giao Giao và Thẩm Hành ở phía , đợi lợn thịt xong, họ thể là đầu tiên chọn miếng thịt ngon nhất. Lý mẫu và Bạch Thế Thanh thì khoác tay , dìu đỡ xếp hàng phía .

 

"Á——"

 

Bạch Giao Giao đang Thẩm Hành miếng thịt nào ngon nhất, thì bỗng thấy tiếng hét cực kỳ chói tai của Bạch Thế Thanh từ phía , khiến Bạch Giao Giao sợ toát mồ hôi.

 

đầu , trong lòng càng thêm thót một cái.

 

Bạch Thế Thanh và Lý mẫu đều ngã phịch xuống đất, Bạch Thế Thanh sắc mặt khó coi, ôm lấy bụng.

 

Lý mẫu cũng chẳng màng đau mông, vội vàng chạy tới hỏi: "Con chứ, Thế Thanh? Bụng con chứ!"

 

Ba tháng đầu thai kỳ là định nhất, nếu ngã xảy chuyện gì , bà về báo cáo với hai cha con Lý Thụ Tiên.

 

"Không , ......"

 

Bạch Thế Thanh nhíu mày, Lý mẫu đỡ dậy, mặt lập tức trắng bệch: "Chỉ là sái một cái thôi."

 

"Mau lên, đưa con dâu của trạm xá khám ."

 

"Vừa là thằng nhóc nhà ai mà bất cẩn thế, đang m.a.n.g t.h.a.i ? Người nhà cũng dặn dò một câu!"

 

Thập Lý Thôn lớn lớn, đặc biệt là khi đều rảnh rỗi , những tin tức lớn như nhà ai thai, chắc chắn là ai cũng .

 

Mọi đều Bạch Thế Thanh đang mang thai, cho dù chen , cũng ai chen về phía cô .

 

Bạch Giao Giao cũng phân thịt lợn nữa, vội vàng theo Lý mẫu đưa Bạch Thế Thanh đến trạm xá.

 

Thẩm Hành Thẩm Huy một bên vẻ mặt đắc ý gian xảo, liền cảm thấy nó thật bẩn thỉu, liền tiến tới một tay túm lấy gáy áo Thẩm Huy: "Mày cái gì hả mày?"

 

"Địt thằng nào......" Thẩm Huy đang đắc ý Bạch Thế Thanh và Bạch Giao Giao vẻ mặt như trời sập, túm lấy gáy áo vui, đầu phát hiện là Thẩm Hành, liền bắt đầu run rẩy, "Anh...... , ......"

 

"Thằng nào là mày. Gan mày to thật đấy, đứa bé nhà chuyện gì, mày cứ chờ xem, nhà nó bốn em, xem tha cho mày ."

 

"...... cố ý!"

 

Thẩm Huy lúc mới hoảng sợ, sợ bốn em nhà họ Lý, sợ Thẩm Hành đang túm lấy cổ áo .

 

"Chính là nó, thấy nó cố ý chạy lăng xăng, chen bên cạnh Bạch Thế Thanh."

 

"Còn cố ý ! Có thể tông ngã hai , mà còn cố ý? Cái nền tảng của chị Khánh vững vàng thế mà còn đỡ , thằng bé dùng sức lớn cỡ nào chứ!"

 

Lý Thời Khánh bây giờ là trưởng thôn, nhà đông con cháu, thể là đang đà phát triển, thấy , những dân làng nào thấy một hai mắt đều lên tiếng chỉ trích Thẩm Huy.

 

Lý Thời Khánh vốn đang ở bên xem chia lương thực, Bạch Thế Thanh bên xảy chuyện, ông là bố chồng cũng tiện đến trạm xá xem con dâu kiểm tra, chỉ đành tức tối chạy đến đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-131.html.]

 

Thẩm Hành ném Thẩm Huy xuống chân Lý Thời Khánh, nể mặt Bạch Giao Giao mới lo chuyện bao đồng của Thẩm Huy, giờ Lý Thời Khánh đến , lười quan tâm nữa.

 

Bà con lối xóm bảy mồm tám lưỡi kể chuyện cho Lý Thời Khánh , Lý Thời Khánh tức đến nỗi thở một luồng khí trắng, luồng khí tan bao quanh cả đầu ông.

 

"Thằng Huy, con cái nhà mày! Mẹ bảo con trông lương thực ? Con gây họa gì ở đây thế?!"

 

Chu quả phụ tiếng liền vội vàng chạy đến, đến quát mắng Thẩm Huy.

 

Chu quả phụ là vợ kế mà cha Thẩm Hành cưới, năm nay ngoài bốn mươi, giữ gìn thế nào, trông còn tươi tắn hơn những vợ cùng tuổi chồng.

 

Dân làng đều cần hầu hạ đàn ông thì già chậm, bà nước da trắng tự nhiên, tóc búi lỏng chặt phía đầu, hai lọn tóc mai rủ xuống bên má, thật khiến thương xót, là đối tượng mơ ước ban đêm của đa đàn ông trung niên ở Thập Lý Thôn.

 

Số bà may, gả nhà họ Thẩm đầy hai năm thì chồng mất, bao nhiêu năm nay cũng tái giá, chỉ ở nuôi một đứa con trai đến giờ, ai mà chẳng trao cho bà một tấm bảng phong trinh tiết.

 

Mọi đều cảm thấy một sống dễ dàng, trong cuộc sống thì thể nhịn thì nhịn, thể giúp thì giúp.

 

Chu quả phụ ôm lấy Thẩm Huy, nước mắt lập tức tuôn rơi, bà xin Lý Thời Khánh:

 

"Anh Khánh, thằng Huy còn nhỏ, nó đang tuổi nghịch ngợm. Con dâu chuyện gì, cứ trút giận lên , tất cả là do quản nó. Anh đừng tức giận, quỳ xuống xin ......"

 

Chu quả phụ quỳ sụp hai đầu gối xuống mặt Lý Thời Khánh, Lý Thời Khánh vội vàng lùi nửa bước: "Chị ?"

 

Chu quả phụ che mặt : "Là bình thường dạy dỗ con cái , nó hiểu chuyện đều là do lớn . Anh Khánh, nghìn vạn đừng chấp nhặt với đứa bé, xin , thế nào cũng ."

 

Mọi thấy Chu quả phụ như , đều chút đành lòng.

 

Một phụ nữ như bà cũng dễ dàng gì, thể nuôi con lớn , nhất thời để ý đến cũng là chuyện bình thường.

 

Tính cách của Thẩm Huy cũng thể trách Chu quả phụ , dòng họ Thẩm vốn dĩ vấn đề, xem Thẩm Hành kìa, chẳng là một ví dụ rõ ràng rành rành đó , trời sinh , quản cũng quản .

 

Lý Thời Khánh bà góa Chu cho khó xử, bà lóc như , dù oán giận cũng chỉ đành nén xuống. Chứ , dân làng sẽ trách móc so đo với một phụ nữ góa chồng.

 

Thẩm Hành biểu cảm của đám chỉ bật , là giúp Lý Thời Khánh, mà đơn thuần là chuyện của Thẩm Huy cứ thế bỏ qua.

Mèo Dịch Truyện

 

Anh đá một cước kheo chân của Thẩm Huy đang thẳng đơ bên cạnh, Thẩm Huy đầu gối mềm nhũn quỳ xuống, "oái" một tiếng kêu lên, đầu thấy là Thẩm Hành đá thì ngay cả một câu cũng dám .

 

“Gây chuyện để mày giúp mày chùi đít, mày cũng còn mặt mũi ? Cần quỳ cũng là mày quỳ, tao cho mày , mày cứ bố láo bố lếu mà đây chờ, nhất là . Nếu chuyện gì, hôm nay tao sẽ cha mày đ.á.n.h c.h.ế.t cái thằng ch.ó đẻ nhà mày.”

 

Thẩm Hành đá Thẩm Huy quỳ xuống, Lý Thời Khánh liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Thẩm Huy là một đứa nhỏ tuổi, quỳ xuống tạ tội thì cũng thể chấp nhận .

 

Lời của Thẩm Hành dứt, những vây xem cũng gạt bỏ lòng thương xót đối với bà góa Chu, đó là hứng thú hóng chuyện.

 

nữa, Thẩm Hành và Thẩm Huy quan hệ huyết thống, cả như cha, cha thi hành gia pháp cũng xuôi . Chỉ câu mắng Thẩm Huy là thằng ch.ó đẻ thì khiến suy nghĩ.

 

Mặt bà góa Chu lập tức sa sầm, bà hít sâu một : “Tiểu Hành, con mấy lời gì, bấy nhiêu năm nay con cũng quản đứa em trai , bây giờ là nhảy trút giận đấy chứ?”

 

Thẩm Hành lâu chuyện với bà góa Chu, cũng lâu dùng cái cách xưng hô ghê tởm như với .

 

“Bà là cái thá gì?”

 

Bà góa Chu thút thít: “Tiểu Hành, con thể chuyện với như , dù gì cũng là vợ chính thức cha con cưới về......”

 

“Bà chuyện đó với thì tác dụng gì? Có thời gian thì lo mà suy nghĩ hậu sự của , tết năm đào mộ cha lên chôn cùng với , hai ngày nay các lạy lạy bái bái đều chỉ là một đống đất thôi. Hừ, đợi đến khi bà c.h.ế.t thì tìm con trai bà kiếm cho bà một chỗ khác, xuống đó, bà tìm ông hẵng chuyện danh phận.”

 

 

Loading...