Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 130: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:39:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Giao Giao tính toán thời gian, Thẩm Hành rang xong ruốc thịt tốn thời gian nhất , thì việc gói bánh cũng dễ hơn nhiều, cô định đợi Đặng Mẫn đến chiên bánh chè lam thì mới xuống giường lò cùng cô bận rộn, bèn song song với Thẩm Hành giường lò.

 

Thẩm Hành lật , áp sát Bạch Giao Giao, như một chú ch.ó nhỏ chui hõm cổ cô.

 

Sau khi ốm một trận, Thẩm Hành phát hiện khi bệnh Bạch Giao Giao đối xử với vô cùng lời, thế là học cái dáng vẻ nũng nịu .

 

Thẩm Hành thậm chí còn giả vờ yếu ớt chịu nổi gió hai ngày liền, nhưng tiếc là vì nhịn mà trêu ghẹo Bạch Giao Giao nên vạch trần. Kể từ đó, Bạch Giao Giao hễ thấy Thẩm Hành dáng vẻ đó là sẽ đẩy : “Thôi ơi.”

 

Một đàn ông vóc dáng vạm vỡ như Thẩm Hành, trong lòng là những chuyện phòng the buổi tối đóng cửa tắt đèn, Bạch Giao Giao thật sự thể nảy sinh tình cảm thương xót cho .

 

tiếc là Thẩm Hành sức lực lớn, Bạch Giao Giao căn bản đẩy , còn đổ cho Bạch Giao Giao: “Hồi mới về với , em như thế , lúc đó em rõ ràng là lời răm rắp mà.”

 

“Lúc đầu em cũng là kiểu như .”

 

Kiếp Bạch Giao Giao nhận vẻ lưu manh của Thẩm Hành, khi ly hôn cô và Thẩm Hành còn động phòng. Sau gặp ở Yến Thành, thái độ của Thẩm Hành đối với cô càng lịch thiệp.

 

“Bây giờ em hối hận ?”

 

Sắc mặt Thẩm Hành nguy hiểm, nếu Bạch Giao Giao dám gật đầu, nhất định sẽ lao tới ăn sạch cô.

 

“Không hối hận, hối hận,” Bạch Giao Giao sờ mặt Thẩm Hành, “chỉ là bây giờ bí mật nho nhỏ của riêng , em trong lòng khó chịu.”

 

“Anh chuyện gì giấu em ? Em thế thật là mất lương tâm.”

 

Thẩm Hành nghĩ, giao hết bộ gia tài cho Bạch Giao Giao, còn ngày nào cũng ở bên cạnh cô , trong mắt Bạch Giao Giao, chẳng khác nào trần trụi gì che giấu, chuyện lừa dối.

 

" hỏi tại con, thật với ."

 

Bạch Giao Giao bĩu môi, cô quen với việc Thẩm Hành với một cách chút giữ kẽ, chuyện Thẩm Hành rõ ràng, Bạch Giao Giao cứ suy nghĩ mãi trong lòng.

 

Thẩm Hành cứng đờ , l.i.ế.m liếm răng hàm.

 

Thấy phản ứng chột của , Bạch Giao Giao lập tức : "Anh xem kìa, rõ ràng là chuyện giấu !"

 

"Nói với em thì thôi, gì mà giấu em," Thẩm Hành chỉ là thấy chút ủy mị, khéo cho cô vợ nhỏ của bật , " để cho em một kỷ niệm, nếu chuyện xảy nữa, em bất chấp tất cả mà chuyện dại dột."

 

Bạch Giao Giao ngẩn , trách gì Thẩm Hành thà c.h.ế.t cũng chịu .

 

"Anh quá vô trách nhiệm với con của chúng ."

 

" nuôi nó , tìm cho nó một như em, nó còn gì nữa?"

 

Thẩm Hành một cách thẳng thừng, nhận nhiều tình yêu của cha, nên cũng một cha nên chịu trách nhiệm thế nào với con cái.

 

Trong lòng chỉ Bạch Giao Giao, Bạch Giao Giao là nhất trời đất, thể chấp nhận để khác gọi Bạch Giao Giao là , đó là một ân huệ lớn lao nhường nào!

 

Bạch Giao Giao xong cảm động bực buồn : "Khi nào cách cha , hãy tính chuyện sinh con nhé."

 

Làm gì kiểu như .

 

Thẩm Hành ôm Bạch Giao Giao lòng: "Không sinh thì sinh nữa, em xem chị gái em chịu cái khổ đó kìa."

 

"Anh đúng là dễ đổi ghê."

 

Thẩm Hành vốn dĩ cũng thật lòng con, việc đổi ý kiến tới lui là chuyện quá đỗi bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-130.html.]

 

Ngày hôm , loa phóng thanh của đại đội thông báo , đến lúc tổng kết công điểm một năm.

 

Nghe sắp chia lương thực, nhà nhà đều nở nụ , các lao động đồng loạt ngoài, chăm chú chằm chằm sổ sách trong tay đội trưởng và kế toán, tuyệt đối cho phép chịu thiệt dù chỉ một chút.

 

Một công điểm đầy đủ ở công xã Hổ Sơn tính là năm hào năm xu, Thẩm Hành và Bạch Giao Giao việc cả năm ở đội sản xuất chỉ kiếm hai trăm sáu mươi đồng, đổi năm trăm cân lúa mì, ba trăm cân khoai lang, ba trăm cân bột ngô, trừ ba trăm cân lạc mà đây họ vay của đội sản xuất để ép dầu, cùng với các loại ngũ cốc tạp khác phát mùa thu hoạch, cuối cùng chỉ còn hơn một trăm đồng một chút. Nếu khoản thu nhập ngoài nào khác, hơn một trăm đồng sẽ là chi phí sinh hoạt cả năm của họ. Lại những gia đình ít lao động nhưng đông miệng ăn, khi tính toán xong còn nợ tiền đội sản xuất, vay lương thực để sống qua ngày.

 

Ban đầu ý của Bạch Giao Giao là đổi tất cả thành lương thực tinh, kể đến phần cô và Thẩm Hành ăn hàng năm, cô bánh ruốc thịt cũng tốn khá nhiều, đổi ở đội sản xuất thì rẻ hơn mua ở hợp tác xã mua bán, nhưng kế toán cho phép, phần lớn lương thực tinh nộp công quỹ , năm nay vốn dĩ chỉ thu hoạch tám phần lúa mì, còn nhiều, các nhà khác cũng còn ăn nữa.

 

Bạch Giao Giao đành chịu, để kế toán thanh toán tiền, cân lương thực ở một bên.

 

Thẩm Hành sức khỏe, lương thực nhiều như cũng vận chuyển mấy chuyến.

 

Bạch Giao Giao một bên canh đống lương thực của nhà , đợi Thẩm Hành chuyển xong, sẽ cùng xem mổ lợn chia thịt.

 

Ba con lợn đực ở Thập Lý Thôn đạt trọng lượng trung bình một trăm chín mươi cân, con lợn Đại Tráng vốn dĩ phát triển sớm vượt hai trăm cân.

 

Trịnh Húc còn đến đùa với cô, nhắc chuyện Bạch Giao Giao từng đảm bảo mỗi con lợn đều đạt hai trăm cân, nếu đủ thì sẽ tự cắt thịt .

 

Bạch Giao Giao : " là đàn lợn con mà, ba con lợn của từ đầu chăm sóc , thể trách ."

 

thành quả , Trịnh Húc vui mừng , nhớ năm nay hai con lợn nái đẻ tổng cộng mười lăm con lợn con, bây giờ tất cả đều nuôi trắng trẻo mập mạp, lòng tràn đầy niềm vui.

 

Mặt mày hớn hở: "Vậy thì năm cố gắng hơn nữa nhé."

 

"Đó là điều chắc chắn !"

 

Bạch Giao Giao bây giờ danh hiệu chăn lợn, càng cần việc vất vả nữa, là chuyện đôi bên cùng lợi.

 

Trịnh Húc khoát tay một cái, ba con lợn đực năm nay sẽ thịt hết, chia theo tỷ lệ công điểm mà kiếm hàng ngày. Ai mười công điểm thì nửa cân, ai tám công điểm thì bốn lạng. Bạch Giao Giao và lão Từ nuôi lợn công, mỗi thưởng thêm nửa cân, còn ưu tiên chọn thịt .

 

Chỉ riêng một thôn chia thôi mà ba con lợn vẫn còn thừa, nhà nào khá giả thì bỏ tiền mua thêm một ít, lòng phèo cũng bán, rẻ hơn hợp tác xã mua bán năm xu một cân.

 

Cảnh tượng như thế , đây ai dám nghĩ đến.

 

Mọi ngoài miệng thì Trịnh Húc, đội trưởng cách chi tiêu, nhưng ai nấy đều hăm hở xếp hàng lĩnh thịt lợn.

 

Có những gia đình thực sự khó khăn, cũng thể với đại đội một tiếng, lấy thịt lợn, đổi thành tiền tính sổ sách, coi như gửi bán ở thôn, là một khoản thu nhập bất ngờ để phụ cấp cho gia đình.

 

Năm nay phúc lợi của đại đội đến mức xã viên Thập Lý Thôn đón Tết thế nào nữa.

 

Bạch Thế Thanh cùng Lý Thụ Tiên xem náo nhiệt, mấy em Lý Thụ Tiên khiêng lương thực , cô liền ở cạnh Lý mẫu.

 

"Lát nữa con tránh xa một chút, cảnh mổ lợn đừng dọa sợ con, động thai."

 

Bạch Thế Thanh bây giờ là bảo bối của Lý mẫu, cô : "Mẹ ơi, con từng xem mổ lợn , gì mà sợ chứ. Cả năm mới xem một , đừng giữ con ."

 

Lý mẫu đành , cùng xếp hàng lĩnh thịt lợn.

 

Năm nay nhà họ chỉ cưới vợ mới, mà sắp tới còn thêm , Lý mẫu định ngoài thịt lợn đại đội phát, còn mua thêm một ít nữa về để ăn mừng cho đời.

 

Hôm qua Thẩm Huy lảng vảng gần nhà họ Lý cả nửa ngày, nhưng thấy Bạch Thế Thanh ngoài nữa.

Mèo Dịch Truyện

 

Đang lúc chán nản, thì hôm nay đại đội gọi tất cả dân làng , quả là ông trời đang giúp .

 

 

Loading...