Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 103: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 12:38:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị Em Đồng Lòng
Bạch Thế Tình liếc Bạch Thế Ba một cái, lộ vẻ mặt nghi hoặc nén .
Quan hệ của hai họ từ bao giờ ? Sao còn bênh vực nữa chứ?
Bạch Thế Ba vuốt vuốt mũi, là hôm nay Bạch Chí Mãn về nhà với . Tuy em gái út lớn lên cùng , nhưng dù cũng là . Anh cũng Bạch Giao Giao thật lòng giúp đỡ , cũng là ơn.
Bạch Giao Giao mời hai nhà: "Mọi bếp ."
Bạch Thế Tình từ lâu nhà bếp chuồng ngựa của Bạch Giao Giao bốn bề lộng gió. Bạch Thế Ba đầu tiên đến, hít một thật sâu.
"Chị hai, hôm nay em bàn với cha, ba về thì để giúp em bán một ít bánh gạo nếp que. Còn bánh chà bông thì em chuyện với , thể để khác bán, nhưng cái bánh gạo nếp que thì bán nữa, ban đầu cũng quy định chỉ bán cho một . Anh ba cứ nếm thử xem, bán cái ."
Bạch Thế Ba thường về nhà, từng ăn bánh gạo nếp que do Bạch Giao Giao .
"Thằng nhóc mà cũng cái nghề ư?" Sao Bạch Thế Tình tin như chứ.
"Chị, em ?"
Bạch Thế Ba bây giờ sốt ruột cần một cơ hội để chứng tỏ bản . Sau khi cha với về chuyện , nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay.
"Em cứ lấy giá như đây em bán cho khác, một cân một đồng. Còn bán bao nhiêu thì tùy ba thôi. Tối nay khi Vương Phúc Thuận đến lấy hàng, em hỏi , một cân kiếm hai hào thành vấn đề, cứ tham khảo xem ."
Tuy để Bạch Thế Ba bán bánh gạo nếp que là lựa chọn cá nhân của Bạch Giao Giao, nhưng cô vẫn chào hỏi Vương Phúc Thuận , tránh việc từ khác mà cảm thấy vui.
Không đợi Bạch Giao Giao hỏi nhiều, Vương Phúc Thuận chủ động với Bạch Giao Giao khá nhiều, lẽ cũng là vì còn dựa Bạch Giao Giao bánh chà bông để kiếm tiền.
Bạch Thế Ba ăn một que bánh gạo nếp que thơm ngọt, cảm thấy tuy giá đắt, nhưng quả thực đáng giá. Trong trấn thiếu tiền thì nhiều, nhiều, một ngày bán mười cân, một tháng cũng thể kiếm sáu mươi đồng... Thật sự là nghĩ cũng dám nghĩ!
"Vạn sự khởi đầu nan mà ba, ban đầu thể bán nhiều, cũng cần vội, bán bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu ở chỗ em."
"Ấy, , cái đều ."
Bạch Thế Ba mắt cứ dán chặt những chiếc bánh gạo nếp que rời, Bạch Thế Tình buồn : "Anh thể đừng cái vẻ mất mặt như thế ?"
Bạch Thế Tình từ bé thấy em trai ngốc nghếch.
"Em mà mất mặt chứ." Bạch Thế Ba vuốt vuốt gáy .
Bạch Giao Giao với Bạch Thế Tình: "Chị hai, hôm nay em gọi chị qua đây, cũng chuyện bàn với chị."
Cô còn là chuyện gì, Bạch Thế Tình lập tức từ chối: "Em thể ngoài dân buôn , một phụ nữ như em mà chợ đen thì mất mặt c.h.ế.t . Anh rể em thì càng , nếu cha , nhất định sẽ đ.á.n.h cho bã."
Bạch Thế Tình thì thật, nhưng gia đình nào cũng thoáng tính như Bạch Chí Mãn. Nhà Lý Thời Khánh lo ăn lo mặc, đương nhiên sẽ mạo hiểm trong chuyện .
"Không , chị hai, em nghĩ là nếu ba bán nhiều, em kịp , chị thể đến giúp ? Trừ chi phí nguyên liệu, lợi nhuận đều là của chị. Chị đến chỗ em , chú Thời Khánh cũng sẽ ."
Mèo Dịch Truyện
Không lo ít chỉ lo đều, một nhà chị em nếu đều thể giàu bằng sức lao động, gia đình mới thể hòa thuận, đối với Bạch Giao Giao cũng là một chuyện .
Bạch Giao Giao xong, trong lòng Bạch Thế Tình đầu tiên là một trận kích động, nhưng ngay đó nhíu mày: "Thế thì , nếu để chồng em thì chẳng giận em ?"
Dù đây cũng là việc kinh doanh kiếm tiền của chính gia đình họ, thời còn chê kiếm ít tiền ?
"Đây là chuyện của riêng em, dựa mà giận chứ. Chủ yếu là nhà chúng cách xa những khác trong làng, cái gò đất nhỏ phía cũng ai đến, đến chỗ em là an nhất. Sau chị tan ca, thì mang lưới đến đây đan, tiện thể bánh ngọt, chị thấy ?"
Bạch Thế Tình Bạch Giao Giao thuyết phục. Nhà họ Lý bốn con trai, sớm muộn gì cũng chia gia tài, nếu chị thể tích cóp thêm một chút, riêng cuộc sống sẽ khấm khá hơn.
" nếu em cho chị hết lợi nhuận, chị thể lấy , học việc còn nộp lễ bái sư nữa là, thế , chị lấy một nửa thôi."
"Chị hai, Hành gần đây ở nhà, chị thể thường xuyên đến bầu bạn với em coi như là cảm ơn em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-103.html.]
Bạch Giao Giao là nhà tư bản, trích phần trăm.
Cô nắm lấy tay Bạch Thế Tình: "Chị em ruột thịt với , tính toán rõ ràng như thế gì?"
"Chị, chị cứ lời em gái . Muốn cảm ơn nó thì chúng cứ kiếm thật nhiều tiền, đến lúc Tết nhất mua cho nó ít đồ ."
Bạch Thế Ba khuyên Bạch Thế Tình suy nghĩ thoáng , tuy là ý định ban đầu của Bạch Giao Giao, nhưng cuối cùng Bạch Thế Tình cũng gật đầu: "Vậy thì ba chị em chúng cứ quyết định như thế nhé."
Bạch Thế Ba ngây ngô: "Chuyện cả liệu ?"
Bạch Thế Tình liếc một cái: "Anh cả khó khăn lắm mới đội trưởng nhỏ, kéo xuống ? Thôi ."
"..." Tuy Bạch Thế Ba cảm thấy loại trừ Bạch Thế Hải ngoài như chút trượng nghĩa, nhưng lời Bạch Thế Tình cũng đúng.
Bạch Giao Giao : "Anh ba, bây giờ lập gia đình, tiền kiếm cả cũng tiêu theo, tính toán rành rọt như thế gì? Cứ tạm như , cơ hội thì nghĩ đến cả."
Bây giờ tiền trong nhà đều trong tay Đặng Mẫn, Bạch Thế Ba kiếm tiền cũng ý định giữ riêng.
"Cũng ."
Bạch Thế Ba còn lo lắng gì nữa.
Chuyện cứ thế định đoạt. Bạch Thế Tình hẹn thời gian đến học Bạch Giao Giao, Bạch Thế Ba cả đêm ngủ, nghiền ngẫm xem bắt đầu thế nào.
Ngày hôm , Bạch Giao Giao còn mang hợp đồng với đầy đủ chữ ký tìm giám đốc nhà máy dây lưới. May mà trong nhà một chiếc xe đạp, nếu nhất định sẽ mệt c.h.ế.t cô .
Giám đốc thấy hiệu suất của cô cao như , mặt mày hớn hở: "Làng các cô cũng lớn thật đấy, đông như !"
Trên hợp đồng tổng cộng ba trăm mười chín chữ ký, chứng tỏ nhà máy của ông mỗi nửa tháng thể sản xuất hơn ba trăm tấm lưới, kiếm thêm chút lợi nhuận.
"Vậy cái dây lưới cô mang về bằng cách nào?"
Dây lưới đủ để dệt ba trăm tấm lưới nặng mấy trăm cân, Bạch Giao Giao dù xe đạp cũng thể chở về .
"Xe bò của làng chúng ở phía đấy, lao động đến kéo. Sau khi chúng đan xong cũng sẽ gửi đến như ."
"Thế thì , thì cái hình bé nhỏ của cô, nhất định sẽ đống dây lưới đó đổ nhào chừng." Giám đốc đ.á.n.h giá một lượt Bạch Giao Giao: "Cô ý định đến chỗ việc ?"
"A?" Bạch Giao Giao giám đốc đột nhiên nhắc đến chuyện , ngớ , nhưng công nhận thì cô cũng chút vui.
" thấy cô khá lanh lợi, học thức cách giao tiếp. Cô đến đây thì phụ trách liên hệ các thôn khác công việc gia công bên ngoài cho chúng . Chuyện thấy cô đấy. một tháng trả cô hai mươi đồng, cô thấy thế nào?"
Các cô gái trong làng, một năm mà tiết kiệm vài đồng là giỏi lắm . Giám đốc Bạch Giao Giao là kiểu chỉ việc chân tay, thầm nghĩ mức giá đưa vô cùng hấp dẫn.
ngờ Bạch Giao Giao : " ở trong làng còn nhiệm vụ nữa, đại đội trưởng vẫn còn trông cậy nuôi heo. Nếu chạy , nhất định sẽ tức giận."
"Cô còn nuôi heo ?"
" qua một chút trong sách, khi thực hành thì chút hiệu quả."
Giám đốc càng Bạch Giao Giao bằng con mắt khác: "Thôi , sẽ 'đào' nhân tài của làng các cô nữa, tránh để đại đội trưởng của các cô đến trách móc ."
Bạch Giao Giao , giám đốc gọi một , bảo dẫn Bạch Giao Giao lấy hàng.
Bạch Giao Giao đợi nửa tiếng, xe bò mới chậm rãi đến, chính là Lý Thụ Tiên đang đ.á.n.h xe.
"Em gái út, em cần động tay, bê là !"
Nhà Lý Thụ Tiên mối quen, sắp xếp cho một công việc ở đại đội. Nếu làng dùng xe bò, đều tìm đ.á.n.h xe. Lúc công việc đồng áng thể , xe cũng công điểm, là một việc .