Sau Khi Thức Tỉnh Không Làm Chị Cả [ Thập Niên 90] - Chương 254: Tai họa bất ngờ

Cập nhật lúc: 2025-09-30 05:19:53
Lượt xem: 273

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần đến Tết, lòng Nguyên Đường lúc nào cũng như treo sợi tóc. Mấy năm nay, nghỉ việc ngày càng nhiều, kéo theo đó là ít vụ việc nghiêm trọng.

Mùa thu năm nay xảy một chuyện. Nghe một công nhân nghỉ việc cho rằng lãnh đạo chèn ép nên phóng hỏa đốt trụi kho hàng của nhà máy. Dù đám cháy phát hiện sớm và thương vong về , nhưng kho hàng và máy móc của nhà máy đó cháy thành tro.

Vụ hỏa hoạn trực tiếp đẩy vị chủ xưởng nhỏ mới mua nhà máy đến bờ vực phá sản. Gã công nhân nghỉ việc sớm bắt, còn vị chủ xưởng nhỏ vốn đang nợ tiền ngân hàng, vì quá quẫn trí nên nhảy sông tự vẫn.

Trước bi kịch như , ít trong giới của Nguyên Đường cũng cảm thấy xót xa. Tai bay vạ gió kiểu thật sự khiến nhiều ông chủ nhỏ sợ xanh mặt. Người sa thải công nhân là ban lãnh đạo của xí nghiệp quốc doanh cũ, vị chủ xưởng nhỏ lúc tiếp quản chuyện như ? Kết quả là đối phương dùng một mồi lửa thiêu rụi tất cả hy vọng của .

Thư Sách

Sau sự việc đó, Nguyên Đường cho lắp thêm bình chữa cháy ở nhiều nơi trong nhà xưởng, thậm chí còn tổ chức diễn tập phòng cháy chữa cháy riêng, cốt để giảm thiểu rủi ro xuống mức thấp nhất.

, chuyện may vẫn xảy .

Nghe giọng Ngô Dương qua điện thoại, tim Nguyên Đường cũng thắt . Cô dường như thể thấy tiếng vang khàn khàn của chính vọng từ đầu dây bên :

“Có ai thương ?”

“Đám cháy ở hiện trường khống chế ?”

“Đã gọi 120 ?”

Bên phía Ngô Dương ồn ào tiếng còi hú, rõ ràng là vô cùng hỗn loạn. Anh đáp: “Hiện tại vẫn rõ, gọi 120 ạ.”

Nguyên Đường dứt khoát: “ sẽ đặt chuyến bay sớm nhất bây giờ. Cậu sắp xếp xe sân bay đón , chuyện gì thì gọi điện.”

Cúp máy, Nguyên Đường lập tức sắp xếp công việc. Cô gọi Trịnh Tiểu Vân và Uông Cầm đến, giao phó việc ở nhà máy cho hai .

“Bên xưởng nuôi vịt, cô cứ để Ngụy Na quản lý. Gần đây chuyện gì sẽ gọi điện về.”

Nói xong, Nguyên Đường nhanh chóng sân bay, đáp chuyến bay sớm nhất đến thành phố Tân Thị.

Khi đến nơi, do Ngô Dương sắp xếp giơ một tấm biển lớn tên Nguyên Đường. Vừa lên xe, cô liền bắt đầu gọi điện.

Đầu tiên là gọi cho Ngô Dương và giám đốc Lý.

Ngô Dương báo cáo: “ đang ở bệnh viện lo cho thương, giám đốc Lý đến phối hợp điều tra ạ.”

Cổ họng Nguyên Đường khô khốc, cô tu một hết chai nước xe: “Số thương vong thế nào?”

Ngô Dương: “Hiện tại hai thương nặng, năm thương nhẹ.”

Nguyên Đường thở phào nhẹ nhõm, may mà kết quả là tồi tệ nhất.

gọi cho giám đốc Lý, đoán rằng ông đang phối hợp điều tra, lẽ cũng thể gì. Cô hỏi Ngô Dương : “Cậu kể chi tiết nguyên nhân vụ việc cho , đừng bỏ sót bất cứ điều gì.”

tin. Các kế hoạch dự phòng khẩn cấp và huấn luyện cứu hỏa ở Thượng Hải đều cô soạn thành văn bản thống nhất và gửi xuống. Các nhà máy khác đó đều theo, tại họ chuyện gì mà chỉ xưởng 4 và xưởng 5 xảy sự cố?

Giọng của Ngô Dương nhỏ , như thể tìm một nơi yên tĩnh.

Khi còn ai xung quanh, Ngô Dương mới sự tình. Theo lời , ngọn lửa bắt nguồn từ nhà ăn. Ngay khi phát hiện, cho dập lửa. trớ trêu , hôm đó trời nổi gió to, ngọn lửa bùng lên và nhanh chóng lan sang khu nhà xưởng. Anh còn lo gì khác, chỉ thể sơ tán .

Nguyên Đường ngắt lời: “Cậu đừng với là trong tình huống đó mà vẫn nhiều thoát nhé?”

Cháy ở nhà ăn chứ ở nơi nào khác, lửa gặp gió thì càng bùng lên dữ dội, lẽ đến mức công nhân chạy kịp ?

Ngô Dương ngập ngừng một lúc: “Có mấy công nhân trốn ở phía khu xưởng để hút t.h.u.ố.c ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-thuc-tinh-khong-lam-chi-ca-thap-nien-90/chuong-254-tai-hoa-bat-ngo.html.]

Giọng Nguyên Đường lạnh : “Hút thuốc? Cậu giải thích cho tại hút t.h.u.ố.c trong khu xưởng? bao nhiêu , chúng hàng nhập khẩu, đừng là hút thuốc, nhất là đừng để xuất hiện một tia lửa nào trong khu xưởng?”

Ngô Dương vội vàng giải thích: “Chúng thật sự . Lúc đó dùng loa lớn để thông báo . trớ trêu , nhóm tuổi đều còn trẻ, mới nghiệp lâu. Bọn họ chỉ thấy khói nên nghĩ là cháy nhỏ, sợ chạy ngoài sẽ bắt quả tang và phạt tiền, nên cứ trốn lì bên trong chịu .”

Đến khi phát hiện khói quá dày đặc, họ cũng chạy thoát nữa. Cuối cùng, lực lượng cứu hỏa đến mới đưa những bên trong ngoài. ai nấy đều thương ở các mức độ khác .

Nguyên Đường lòng rối như tơ, nhưng cô tự nhủ thể nổi nóng. Lúc mà truy cứu trách nhiệm của Ngô Dương và giám đốc Lý thì cũng chẳng ý nghĩa gì. Sự việc xảy , cô chỉ thể tìm cách giải quyết.

“Bệnh viện ở , đến bệnh viện .”

quản lý công ty, việc đầu tiên cô cần là đến thăm hỏi thương.

 

 

Xe chạy nhanh đến bệnh viện, Ngô Dương đón và cập nhật tình hình cho Nguyên Đường.

 

“Năm thương nhẹ hỏi bác sĩ, họ chỉ bỏng diện tích nhỏ, điều trị bình thường một tháng là .”

 

“Hai ca thương nặng thì phiền phức hơn. Người nhà của một ca đến, nhà còn thì … Gia đình đến vẻ kích động, là chị đừng qua đó vội.”

 

Nguyên Đường đáp: “Cứ đến xem tình hình .”

 

theo Ngô Dương, đến thăm mấy thương nhẹ . Rõ ràng là vấn đề lớn, vết bỏng chủ yếu ở tay và chân. Lúc , lẽ vì còn sợ hãi nên ai cũng im lặng.

 

Hai ca nặng hơn, một bỏng 30% diện tích cơ thể, còn lên đến 50%. Từ xa, Nguyên Đường thấy một gia đình đang gào t.h.ả.m thiết cửa phòng bệnh.

 

Ngô Dương cau mày, dám tiến lên: “Xưởng trưởng, chị đợi cảnh sát đến hẵng qua.”

 

Tình hình bây giờ, sợ những nhà đang mất bình tĩnh sẽ điều gì với Nguyên Đường.

 

Lát , cảnh sát tới. Nguyên Đường trình bày phận thì nhà của cả hai bên đều mặt. Một đám ồn ào, đòi xông đ.á.n.h cô.

 

 

 

Loading...