Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 98: Lục Minh Tự lại mang trò đùa ông chú đến rồi

Cập nhật lúc: 2025-04-14 01:50:08
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Nghiễn Chu thản nhiên nói: “Đã dỗ xong rồi.”  

Triệu Ngôn Thuật và Giang Cẩm Thời lặng lẽ nhìn nhau.

Triệu Ngôn Thuật: “Ông cậu nhà cháu cũng biết dỗ người á?”

Giang Cẩm Thời: “Không đâu, chắc là chị Dạng Dạng rộng lượng, không thèm chấp thôi.”

Triệu Ngôn Thuật gật đầu tán thành: “Chuẩn, chính là như vậy!”

Giang Cẩm Thời cất giọng non nớt nói: “Mẹ cháu bảo, theo đuổi con gái là phải kiên nhẫn, tuyệt đối không được chiến tranh lạnh. Nếu cô ấy không để ý đến cháu, thì phải khóc lóc om sòm, quỳ xuống, dập đầu, làm mình làm mẩy thật dữ vào!”  

Giang Nghiễn Chu: “…”

Giang Như Tư sao toàn dạy con trai mấy chiêu lệch lạc thế này.

“Cậu ơi, cậu phải mau tỏ tình đi!” Giang Cẩm Thời đầy cảm giác nguy cơ nói, “Cái anh họ Tần kia còn tỏ tình với chị Dạng Dạng trước ống kính rồi đó!”  

Triệu Ngôn Thuật cũng thúc giục: “Cậu đừng như nước ấm nấu ếch nữa, nhanh chóng tỏ tình đi!”  

Giang Nghiễn Chu: “Cô ấy chưa đồng ý.”

Triệu Ngôn Thuật nghiến răng: “Biết đâu cô ấy lại đồng ý với người tiếp theo thì sao!”  

Tức thì, Giang Cẩm Thời hùa theo: “Đúng đó! Nếu cháu tỏ tình với chị ấy, chắc chắn chị ấy sẽ đồng ý ngay lập tức!”  

Triệu Ngôn Thuật không nhịn được cười: “Cậu của cháu đúng là chẳng có tí sức hút nào cả!”  

Giang Cẩm Thời trừng mắt nhìn Triệu Ngôn Thuật, giọng vừa trẻ con vừa hung dữ: “Ai cho chú gọi là cậu hả?”  

Triệu Ngôn Thuật ngượng ngùng gãi mũi: “Lỡ lời, lỡ lời.”

Giang Nghiễn Chu: “…”

Cúp máy xong, anh nghiêng đầu nhìn về phía không xa, nơi Lục Dạng đang nướng cá.  

Giang Nghiễn Chu nheo mắt lại.

Lục Dạng rất thông minh, cũng biết rõ bản thân muốn gì.  

Cô là kiểu người hiểu chuyện mà không nói ra, một khi anh thể hiện tình cảm quá rõ ràng, cô sẽ dùng cách khéo léo nhưng dứt khoát để từ chối.

Muốn theo đuổi cô, không dễ chút nào.  

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

Nhưng anh quyết tâm rồi.

Lục Minh Tự đang dùng sợi mây mà Lục Dạng tìm về để buộc cua, chợt nhớ ra điều gì, liền gọi:  

“Dạng Dạng.”

Lục Dạng chuyển tầm mắt sang nhìn hắn.  

Lục Minh Tự cười tươi: “Để anh kể chuyện cười cho em nghe nhé.”  

Lục Dạng: “Vâng.”

【Lục Minh Tự mang đống trò đùa nhạt nhẽo của mình đến rồi!!】  

【Chờ xem liệu anh ấy có thể khiến chị Dạng cười không nhé!】  

【Aaaa, tôi đến đây! Tôi đến đây! Series chuyện cười của anh em nhà họ Lục trở lại rồi, sao có thể thiếu tôi được chứ.】

Lục Minh Tự suy nghĩ một lúc, quyết định tiến hành từ từ, bắt đầu bằng một câu đơn giản.  

Anh nói: “Con cua đang ngủ say thì bị xào tỉnh dậy.”  

Lục Dạng mỉm cười nhẹ, phối hợp nói: “Cua bị xào cũng có thể bị ồn ào mà tỉnh dậy sao?”  

Lục Minh Tự: “Tất nhiên rồi!”

【Có bộ lọc anh em báu vật che chở, cái trò chơi chữ này tạm cho qua nhé~】

Lục Minh Tự tiếp tục chiến đấu, biểu cảm đầy cảm xúc:  

“Một hôm, cua ra ngoài, không cẩn thận đụng phải rùa. Rùa giận dữ nói: ‘Mày mù (瞎 - xiā) à?’”  

“Em đoán cua nói gì?”  

Lục Dạng đảo mắt một vòng, giả vờ suy nghĩ rồi hỏi lại: “Nói gì cơ?”  

Lục Minh Tự: “Cua nói: ‘Không không, tôi là cua chứ không phải tôm (虾 - xiā)!’”

Lục Dạng khẽ bật cười, lông mày ánh mắt cong cong như trăng, vừa xoay con cá đang nướng vừa nói:  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-98-luc-minh-tu-lai-mang-tro-dua-ong-chu-den-roi.html.]

“Anh, để em kể cho anh một câu nhé.”

Lục Minh Tự như được ban thưởng, háo hức nhìn cô.

“Một ngày nọ, bò gọi điện cho ngựa, tức giận nói: ‘Mày bị điếc (聋 - lóng) à?’ Ngựa trả lời: ‘Không, tôi là ngựa chứ không phải rồng (龙 - lóng).’”

Vừa dứt lời, Lục Minh Tự như bị kích hoạt nút cười, không nhịn nổi mà cười ha ha, tiếng cười vang cả phòng livestream.

【Chị Dạng đỉnh quá, vận dụng linh hoạt, dùng chơi chữ đánh bại chơi chữ!】  

【Ban đầu tôi còn không thấy buồn cười lắm, mà nụ cười của Lục Dạng cộng với tiếng cười của Lục Minh Tự quá ám ảnh, làm tôi cười c.h.ế.t mất hahahaha】  

【Hình tượng cao ngạo lạnh lùng của Lục Minh Tự tiêu tan rồi.】

Bùi Dĩ Vụ xử lý xong măng tre, cắt thành lát, lúc quay lại thì thấy Lục Minh Tự như một thằng ngốc, cười mãi không dừng.

Cô nàng nghi hoặc hỏi: “Anh cậu ăn kẹo cười à?”

“Không có đâu,” Lục Dạng đôi mắt đen láy ánh lên vẻ thư thái, cười đáp, “Anh ấy kể một câu chuyện cười, tự chọc mình cười luôn thôi.”

Bùi Dĩ Vụ từng xem show, biết Lục Minh Tự kể chuyện cười rất tệ, chỉ có Lục Dạng mới chịu phối hợp. Nhưng… hình như hắn chưa từng tự cười đến vậy?

Lục Dạng lật mặt cá để chúng chín đều: “Anh, còn chuyện cười nào nữa không?”

Lục Minh Tự lập tức ngừng cười, chống khuỷu tay lên đầu gối, người hơi nghiêng về phía Lục Dạng, nói:  

“Có. Dạng Dạng có biết tại sao con cáo không đứng dậy nổi không?”  

Lục Dạng: “Tại sao vậy ạ?”

“Vì nó *xảo trá* (狡猾 – jiǎohuá), nên *trượt chân* (脚滑 – jiǎohuá)!”

“?”

Tư duy của Bùi Dĩ Vụ rối như một mớ len, chằng chịt, không thể gỡ nổi.  

Lạnh… đúng là chuyện cười cảm lạnh thiệt mà.

Nhưng khi cô nàng nhìn sang Lục Dạng, lại thấy cô đang cười.

Nụ cười đó là từ trong lòng mà ra, không phải kiểu cười lịch sự gượng ép.

Lục Dạng dùng que gỗ gạt lớp tro trên than củi, ánh mắt lướt qua bóng dáng của Giang Nghiễn Chu và đạo diễn ở gần đó, nụ cười trên môi dần thu lại.

Dù cô có thể chắc chắn rằng Giang Nghiễn Chu sẽ không làm hại anh trai ngốc nhà mình, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy anh có liên quan đến chuyện này.

Hiện tại, trong lòng Lục Dạng có hai điều nghi hoặc:

Thứ nhất, Lục Minh Tự không biết chuyện Giang Nghiễn Chu đã quen cô từ sớm, nhưng liệu Giang Nghiễn Chu có sớm biết cô chính là em gái của Lục Minh Tự hay không?

Thứ hai, Giang Nghiễn Chu và Lục Minh Tự rốt cuộc đã quen nhau bằng cách nào? Vì sao anh trai cô lại tin tưởng anh đến vậy?

Tuy nhiên, điều khiến Lục Dạng phiền lòng nhất bây giờ lại là kẻ phun độc g.i.ế.c c.h.ế.t thiên nga trắng kia.

Hiện tại, cư dân mạng có một đặc điểm chung: quá mức cực đoan. Một khi không thích ai hoặc điều gì, họ sẽ phủ nhận toàn bộ con người hoặc giá trị của người đó.

Chính kiểu tư duy này khiến cho việc trăm hoa đua nở trở nên khó nhằn.

Khi sự không thích đã trở thành định kiến, mọi lời bảo vệ đều bị xem là ngụy biện.

Lục Dạng hiểu điều đó. Những cư dân mạng chạy theo dư luận để bôi đen Lục Minh Tự có thể thay đổi suy nghĩ bất cứ lúc nào. Nhưng cũng có những người mãi mãi không thay đổi — vì tự ti, họ không thể chấp nhận những quan điểm khác biệt.

Cho dù Lục Minh Tự có biến thành Chủ tịch Mao, cũng vẫn sẽ có người không thích hắn. Người ghét hắn vĩnh viễn sẽ tồn tại, nhưng cô sẽ nỗ lực để giảm bớt những chướng ngại trên con đường âm nhạc của Lục Minh Tự.

Lục Minh Tự đặt những con cua đã buộc xong vào nồi hấp, khi ánh mắt vô tình lướt đến phía Lục Dạng, liền phát hiện lông mày cô đã chau lại từ lúc nào không hay.

Hắn lập tức ứng biến, túm lấy một con cua, bẻ mạnh một cái, gỡ ra một chiếc càng, giơ lên và vui vẻ gọi:  

“Dạng Dạng, mau nhìn nè, anh là một con cua, càng (钳-qián) của anh bị gãy, anh hết tiền (钱 - qián) rồi đó!”

Lục Dạng nghe thấy, quay đầu nhìn sang — Lục Minh Tự tay cầm con cua, mũi nhăn lại, trông như một chú chó con ngốc nghếch đáng yêu, khiến cô không nhịn được bật cười.

【Trời ơi, Lục Minh Tự lại một lần nữa mở khóa nụ cười mới của Lục Dạng, quá đỉnh!】  

【Hahaha “hết càng rồi, hết tiền rồi”, câu này còn buồn cười hơn mấy câu trước nữa!】  

【Học được rồi! Tôi phải lưu ngay cái biểu cảm này, đến lúc hết tiền sẽ gửi cho ba mẹ!】

Bùi Dĩ Vụ tò mò quay đầu nhìn, thấy dáng vẻ của Lục Minh Tự, cũng nhịn không nổi mà cười khúc khích.

Khán giả trong livestream cười ầm lên, náo nhiệt không thôi.

Nhưng, chỉ một giây sau đó.

Nụ cười trên môi Lục Dạng đột ngột biến mất không còn dấu vết.

Loading...