Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 78: Bí mật của hai người
Cập nhật lúc: 2025-03-25 17:33:50
Lượt xem: 209
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bánh donut vị nước đường ngọt nhưng ngấy, sữa bò chocolate lan tỏa nơi đầu lưỡi, hai cùng tươi, trông vô cùng phấn khởi.
“Ngon quá .”
Giang Cẩm Thời nheo mắt , nở nụ .
Lục Dạng chậm rãi cắn một miếng, cả tản thở của sự sung sướng, “Đường glucose là nguồn năng lượng duy nhất của đại não đó.”
Giang Cẩm Thời mờ mịt như hiểu gì xong mắt sáng lên, “Thế thì em mang về cho em ăn.”
Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien
Cậu nhà thông minh lắm, ăn nhiều một chút, mới thể thông minh như chị Dạng Dạng!
Lục Dạng uống một ngụm matcha latte, khi ngẩng đầu lên thì đối diện với đôi mắt mỉm của đang tới.
“Ơ… Giang Nghiễn Chu?”
Người đàn ông che kín mít bằng khẩu trang và mũ lưỡi trai, chỉ lộ đôi mắt, nhưng bởi vì đôi mắt quá xinh , Lục Dạng nhận là Giang Nghiễn Chu.
Khi cô còn đang ngơ ngẩn, Giang Cẩm Thời vui vẻ lên, non nớt : “Cậu ơi, chú Triệu ơi!”
Lục Dạng ngơ ngẩn về phía Giang Cẩm Thời, Giang Nghiễn Chu.
Giang Nghiễn Chu là của Tiểu Thời?
Triệu Ngôn Thuật hắng giọng, thực chiến luôn khóa học cấp tốc bí quyết để giọng ngọt ngào mới học trộm.
“Em gái, Tiểu Thời.”
Lục Dạng về phía , khó hiểu hỏi: “Họng thoải mái ?”
Triệu Ngôn Thuật: “…… Không.”
Học nghệ thông, ngại độn thổ.
Giang Nghiễn Chu về phía Giang Cẩm Thời, trong lời bình thường mang chút áp lực: “Giang Cẩm Thời.”
Giang Cẩm Thời lập tức cúi đầu, tủi dẩu cái miệng nhỏ, hối : “Cậu ơi.”
Giang Nghiễn Chu liếc Triệu Ngôn Thuật, lập tức hiểu ý.
Triệu Ngôn Thuật đến mặt Giang Cẩm Thời, “Tiểu Thời, con qua đây với chú Triệu nhé, con chuyện với chị Dạng Dạng.”
Giang Cẩm Thời nỡ rời , Lục Dạng.
Lục Dạng vẫy tay với thằng bé, “Tí nữa gặp.”
Giang Cẩm Thời lúc mới vui vẻ mặt: “Vâng ạ!”
Triệu Ngôn Thuật đưa Giang Cẩm Thời sang ở bàn bên cạnh chờ đợi.
Giang Nghiễn Chu đối diện Lục Dạng.
Cô cầm thìa, lắc lắc đồ uống trong tay, hỏi : “Anh uống gì ?”
Tầm mắt Giang Nghiễn Chu xẹt qua khóe miệng Lục Dạng, đó sơ hở dời mắt, “Không cần.”
Lục Dạng thản nhiên đáp, “Có gì với em ?”
“Tiểu Thời là con trai của chị .”
Lục Dạng tiếp lời: “Vậy ạ, em còn tưởng là con trai .”
“Tạm thời đừng cho em , chuyện phiền em giúp giữ bí mật.”
Nói đến hai chữ cuối, giọng trầm xuống, như đang trêu đùa.
Lục Dạng bỗng dưng khẽ: “Được ạ.”
Bí mật của hai .
Biết chơi thật.
Lục Dạng ngước mắt lên, ánh mắt chính xác xuyên thầu đôi đồng tử sáng màu của .
Nụ lan tỏa nhưng gì.
Nếu Giang Cẩm Thời và Giang Nghiễn Chu liên quan đến , cô sẽ chỉ cho là Giang Cẩm Thời từng xem chương trình nên đến cô.
nếu bọn họ quen , thì thứ giống nữa.
Chuyện Giang Cẩm Thời cô, càng kiên định suy nghĩ trong cô.
—— Trước đây cô và Giang Nghiễn Chu chắc chắn , chẳng qua là cô nhớ rõ.
…
Triệu Ngôn Thuật âm thầm quan sát tình huống, phát hiện ánh mắt Lục Dạng chằm chằm Giang Nghiễn Chu.
Tuy nụ mang ý khiêu khích, nhưng ai thể đỡ chứ.
Em gái trâu bò thật!
Giang Cẩm Thời thò đầu qua, thành khẩn hỏi: “Chú Triệu, chú cũng cảm thấy cháu trông thông minh lắm ?”
Triệu Ngôn Thuật: “?”
Giang Cẩm Thời cảm thán: “Cậu chẳng theo đuổi gì cả, cứ dây dưa mãi mà thèm chủ động.”
Triệu Ngôn Thuật suy nghĩ một lúc, khi thấy biểu cảm của Lục Dạng, cũng gật đầu đồng ý.
“Không sai!”
Người đùa giỡn luôn luôn là Giang Nghiễn Chu.
Anh tỏ chủ động, nhưng trong lòng trải qua một hành trình dăng dẳng và gập ghềnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-78-bi-mat-cua-hai-nguoi.html.]
Từ từ, cách miêu tả là kiểu yêu thầm của tuổi mới lớn !
Tuổi dậy thì của Giang Nghiễn Chu đến chậm ?
Nếu đúng như thế, để chuẩn một ít thuốc mỡ điều trị mụn tuổi dậy thì.
Nếu , mọc mụn lên hình che .
Nghĩ đến đây, Triệu Ngôn Thuật móc điện thoại , mở một app mua hàng online, lập tức tìm các loại sản phẩm.
…
Hai đối diện , Giang Nghiễn Chu rời mắt .
Ánh mắt xuống lắc tay bên tay trái của cô, dứt khoát hỏi: “Muốn sờ ?”
Vốn dĩ là lời trêu ghẹo, nhưng từ miệng , mang ý ngả ngớn nào.
Ánh mắt giao với cô nữa, nhanh chậm trầm tĩnh giải thích:
“Đền bù cho em.”
Bù cho cô vì giúp giữ bí mật.
Lục Dạng , gì.
Triệu Ngôn Thuật đặt xong mấy đơn hàng, lúc ngẩng đầu lên thì phát hiện khí giữa Lục Dạng và Giang Nghiễn Chu gì đó thích hợp.
“Tiểu Thời, cháu vùng dậy ?”
Giang Cẩm Thời rõ biểu cảm của Giang Nghiễn Chu, xác định : “Hình như .”
Cậu bé phân tích: “ Mặt chị Dạng Dạng đỏ mà, còn mặt cháu đỏ thì cháu , mang khẩu trang.”
Triệu Ngôn Thuật nhéo cằm, tán thành: “Cũng đúng nhỉ.”
Lục Dạng lâu.
Đầu ngón tay Giang Nghiễn Chu mất tự nhiên cựa quậy.
Nếu như là bình thường, cô chắc chắn sẽ gấp chờ nổi mà sờ mấy cái, nhưng bây giờ, suy nghĩ của cô đang chuyện khác chiếm lĩnh, tâm trạng để ý đến mạch máu.
Không thể hai việc cùng một lúc, hình như thói quen bây giờ là một ưu điểm.
Lúc , cô : “Cứ để đấy , lưu một .”
Giang Nghiễn Chu nhớ tới cái gì, yết hầu lăn lên lộn xuống, giọng lạnh lùng bình thường hình như hôm nay khác: “Được.”
Lục Dạng: “?”
Trời xanh chứng!
Cô thật sự trêu đùa !
Lần đầu tiên Lục Dạng cảm thấy quá nhạy bén cũng một chuyện .
Mọi nhất cử nhất động của , bao gồm cả tần suất hô hấp, biên độ di chuyển của yết hầu, cô đều thể thấy rõ.
Đầu đau.
Nói chuyện một lúc, đồ cũng ăn xong.
Người phục vụ đến tính tiền, Lục Dạng định lấy thẻ , thấy Giang Nghiễn Chu đưa một tấm thẻ đen.
Người phục vụ đầu tiên thấy thẻ đen, kiềm chế kích động: “ tính tiền cho ngài ngay, phiền ngài chờ một lúc!”
Lục Dạng yên lặng thẻ của , “……”
Không so .
Thì thôi so nữa.
Con học cách buông bỏ.
Giang Nghiễn Chu chú ý đến động tác nhỏ của cô, khóe mắt âm thầm đong đầy ý .
Thanh toán xong, Giang Cẩm Thời nhảy đến bên Lục Dạng, “Chị ơi, em thể cùng chị ?”
Giang Nghiễn Chu nghiêm khắc từ chối: “Không .”
“Cậu ơi, cháu bảo đảm về sẽ bao giờ bỏ nhà ngoài nữa, thể cho cháu với chị ?”
Giang Cẩm Thời xoa xoa bàn tay nhỏ nhắn, đôi mắt mang theo ý ' ơn' để cầu xin.
Giang Nghiễn Chu giả bộ thấy: “Không .”
Giang Cẩm Thời oán trách trừng mắt .
Cậu thúi, bản theo đuổi còn cho dính chị.
Lục Dạng vẫn còn nghĩ đến chuyện lúc nãy, cô ngẩng đầu, về phía Giang Nghiễn Chu, “Hôm nay Tiểu Thời còn việc gì khác ?”
Ánh mắt và giọng Giang Nghiễn Chu dần hòa hoãn : “Không .”
“Em đưa thằng bé đến trường dạo một lúc, buổi tối đưa em về, tiện ạ?”
Giang Nghiễn Chu thèm nghĩ ngợi : “Cũng .”
Triệu Ngôn Thuật: “?”
Giang Cẩm Thời: “?”
Cậu là đồ chính kiến!