Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 68: Giai đoạn đầu tiên của chương trình tạp kỹ kết thúc ( 2 )

Cập nhật lúc: 2025-03-10 13:16:09
Lượt xem: 85

Tần Diệc Đàm vuốt ve cằm, bày ra tư thế nghiêm túc tự hỏi.

Đồ mà NPC cho Lục Dạng?

Cậu ta đột nhiên hiểu ra: “Nịnh nọt!”

Ôn Tiên: “…… Đồ dùng hàng ngày.”

Tần Diệc Đàm: “Hàng ngày nịnh nọt?”

Ôn Tiên: “Khác……”

Tần Diệc Đàm: “Chân chó!”

Ôn Tiên: “……” Hết cứu.

【 Đáp án này còn vô lý hơn đi hát mà không mang nhạc lý. 】

【 Ôn Tiên: Không nói nên lời.jpg】

【 Trong đầu Tần Diệc Đàm bây giờ chỉ toàn nịnh nọt, chân chó Lục Dạng, hoàn toàn không nhớ nổi những thứ khác. 】

Qua hai đề bài, Ôn Tiên quyết định thay đổi vị trí, cô nàng đoán, Tần Diệc Đàm miêu tả.

Nhưng mà, không hề ngoài ý muốn, Tần Diệc Đàm quả nhiên ngốc vô địch vũ trụ, nói ngôn ngữ mà nhân loại không hiểu được. Cô nàng vắt hết đầu óc để đoán, mới trả lời bừa được hai câu.

Cuối cùng là đội của Lục Dạng và Lục Minh Tự, cô đoán hắn miêu tả.

Lục Minh Tự tự tin nói: “Dạng Dạng, hai chữ, lần trước anh ngã từ trên ghế xuống, ngồi một lúc mới biết là do điện thoại đang rung. Khi đó, anh đang thay cái gì.”

Nhớ tới chuyện cũ, Lục Dạng cười nói: “Bóng đèn.”

Có một lần trong nhà vừa hỏng bóng đèn, Lục Minh Tự vừa hay đến thăm cô nên xung phong đi thay bóng, hắn vừa cầm cái bóng đèn hư lên thì cảm thấy bên đùi tê rần như bị điện giật, thế là kinh ngạc ngã xuống đất, sau đó mới biết là tiếng rung của thông báo điện thoại.

Lục Minh Tự: “Hai ngày sau sinh nhật em là ngày gì.”

Lục Dạng: “Nguyên Đán.”

Lục Minh Tự miêu tả sinh động: “Gà cầm bóng chạy đến biển c.h.ế.t bơi, sau đó sẽ biến thành gì?”

Lục Dạng nước chảy mây trôi tiếp lời: “Trứng muối.”

【 Gà mang bóng chạy? Đây là kiểu miêu tả gì vậy ha ha ha, không thể nói trứng nên nói thành bóng, đúng là chỉ có Lục Minh Tự độc nhất vô nhị. 】

【 Anh em báu vật nhất định có thể trả lời đúng hết, dù sao sự ăn ý của bọn họ, mọi người đều rõ như ban ngày! 】

【 Buổi biểu diễn cuối năm của Lục Minh Tự có thể gọi chị Dạng đến không ạ? Em muốn nghe hai người hát với nhau.】

Lục Dạng và Lục Minh Tự không phụ sự mong đợi của mọi người, trả lời đúng hết mười câu.

Lâm Tân Mông trước đó ăn mừng thắng lợi quá sớm, để rồi bây giờ hóa đá tại chỗ.

Tổ tiết mục còn chưa kịp làm ấm ghế, khách mời đã trả lời xong đề bài.

Không ai ngờ mọi người lại trả lời nhẹ nhàng như thế, đương nhiên đối với đội Ôn Tiên và Tần Diệc Đàm là nhẹ nhàng từ bỏ.

Sớm biết như vậy đã chuẩn bị mấy chục đề.

Nhân viên công tác hối hận không thôi đứng dậy, cầm loa nói: “Các đội đều có sự ăn ý, trả lời rất tốt.”

Khi màn hình chuyển qua chỗ Tần Diệc Đàm và Ôn Tiên, hai người nhìn đối phương khinh bỉ, sau đó quay mặt đi.

【 Tổ tiết mục: Hiểu nhầm cũng là một loại ăn ý. 】

Nhân viên công tác: “Trò chơi Cậu nói tôi đoán, đứng thứ nhất là Lục Dạng và Lục Minh Tự, thứ hai là Lâm Tân Mông và Chu Mạt Lê, thứ ba là Ôn Tiên và Tần Diệc Đàm.”

“Căn cứ vào quy tắc của chương trình, giai đoạn tiếp theo, Lục Dạng và Lục Minh Tự có quyền được lựa chọn lập đội với khách mời mới.”

“Trên đây chính là toàn bộ nội dung của giai đoạn một, cảm ơn sự cống hiến của tất cả mọi người, tuần sau chúng ta gặp lại!”

【 Có phải Cupid cầm mũi tên của tôi đi nướng thịt rồi không, chương trình kết thúc rồi mà còn chưa xâu tôi với Dạng Dạng lại với nhau? Rất tức giận nhé! 】

【 Hồi trước tôi hay nói chuyện phiếm với người tôi yêu thầm, cô ấy thường xuyên tìm tôi làm tôi tưởng mình hấp dẫn, cho đến một ngày, cô ấy trộm hết gói emoji của tôi xong thì không bao giờ tìm đến tôi nữa. Nhưng mà! Chương trình này lại cho tôi thêm một đống gói biểu cảm, nữ thần tôi đến đây! 】

【……】

Giai đoạn một của chương trình sắp kết thúc, làm phòng phát sóng trực tiếp trà trộn vào một đống bình luận không đàng hoàng.

Khi phòng phát sóng ngắt kết nối, weibo chính thức của chương trình đăng hai bài viết.

@ Sinh Tồn Nơi Hoang Dã mùa 2 (V): Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, giai đoạn một của # sinh tồn nơi hoang dã # kết thúc mỹ mãn!

@ Sinh Tồn Nơi Hoang Dã mùa 2 (V): Trong những ngày không có # sinh tồn nơi hoang dã #, chúng tôi đã chuẩn bị những điều bất ngờ đầy mới mẻ cho mọi người ~ 12 giờ trưa mai, những đoạn phim chưa từng được hé lộ của chương trình sẽ được công bố, không gặp không về!

【 Chủ post ơi, khách mời mới là ai vậy, mau cho lộ diện đi!! 】

【 Tôi chỉ muốn biết rốt cuộc mấy chục phút Giang Nghiễn Chu biến mất trong chương trình đã làm gì? Có thể thả ra nhanh lên không! 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-68-giai-doan-dau-tien-cua-chuong-trinh-tap-ky-ket-thuc-2.html.]

【 Nghe nói khách mời mới gồm một nam một nữ, không ít người đều nói đó là Giang Nghiễn Chu, nhưng tôi không tin. 】

Ngay khi chương trình ngắt camera, người đại diện và trợ lý của các khách mời đều tích cực tiến lên đón nghệ sĩ nhà mình.

Trần Tố đánh giá Lục Minh Tự từ trên xuống dưới, thở dài một hơi: “Vẫn may, cái mặt này của cậu không bị chương trình sinh tồn hủy hoại.”

Lục Minh Tự: “?”

Lục Dạng nói: “Vẻ đẹp của anh em là trời sinh ban cho, hủy thế nào được.”

Cô nói vô cùng thản nhiên, khiến người ta không nhìn ra chút gượng ép.

Lục Minh Tự nhướng mày: “Chỉ có Dạng Dạng là hiểu anh, Trần Tố, anh học chút đi!”

Trần Tố: “……”

Em gái, có phải em bị tình thân che mắt rồi không?

Nhớ đến biểu hiện của Lục Minh Tự trong chương trình, Trần Tố bỗng nhiên cảm thấy bị tình thân che mắt cũng không phải chuyện gì xấu.

Ít nhất tốt hơn việc ngốc nghếch theo đuổi thần tượng một ngàn một vạn lần.

Khi anh ta còn đang tự trấn an trong lòng, từng lời từng chữ Lục Dạng nói ra đập vào tai anh ta:

“Anh ơi, anh có phương thức liên hệ của Giang Nghiễn Chu không?”

Nụ cười của Trần Tố lập tức cứng đờ.

Trong chương trình thì sờ tay Giang Nghiễn Chu, chương trình vừa kết thúc đã gấp không chờ nổi mà đi tìm Giang Nghiễn Chu……

Không cứu nổi.

Lục Minh Tự ấn ấn phần da phía sau cổ, không hỏi nguyên nhân: “Có, chờ chút anh đưa cho.”

Lục Dạng: “Vâng.”

Trần Tố nghẹn họng, sau đó hỏi: “Em tìm Giang Nghiễn Chu làm gì?”

Lục Dạng: “Trao đổi lời hứa.”

Trần Tố tò mò hỏi: “Hứa gì thế?”

Lục Dạng bình tĩnh nói, “Sờ anh ấy.”

Trần Tố trấn động mở to mắt, “!!!”

Em gái?

Anh gọi thẳng em một tiếng chị gái được không?

Lời em nói không làm người ta kinh ngạc là em không chịu được hả?

Trần Tố nhìn về phía Lục Minh Tự dường như không nghe thấy gì, trong lòng vô cùng hoang mang.

Cậu là anh trai của em ấy đấy à? Vì sao nghe em ấy nói vậy mà chẳng có phản ứng gì thế!

Ánh mắt đen láy của Lục Dạng nhìn về phía Trần Tố, cô nở nụ cười, nhẹ nhàng nói:

“Sờ tay anh ấy không phải là trọng điểm, trọng điểm là huy chương của em vẫn ở chỗ anh ấy.”

Lúc này tâm trạng của Trần Tố mới được thả lỏng, thậm chí còn mơ hồ sinh ra chút cảm giác kích thích vì bị Lục Dạng đùa giỡn.

Trợ lý Từ Phú lái xe bảo mẫu đến trước mặt ba người.

Trần Tố thấy cậu ta đến, nói với Lục Dạng: “Dạng Dạng, em lên xe với Từ Phú trước, anh và anh em vẫn còn chuyện phải trao đổi.”

Lục Dạng gật đầu: “Vâng.”

Đợi Lục Dạng lên xe, Trần Tố nói với Lục Minh Tự: “Cậu có nên nói với em gái cậu rằng, những lời như vậy tuyệt đối không thể nói bậy không?”

Lục Minh Tự khó hiểu nhìn về phía anh ta: “Lời gì?”

Trần Tố: “…… Bảo muốn sờ Giang Nghiễn Chu đó.”

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

Lục Minh Tự chính đáng nói: “Chỉ cần Dạng Dạng thích, đừng nói là sờ, cho dù có bị đánh thì Giang Nghiễn Chu cậu ta cũng phải chịu!”

Trần Tố: “……” Đồ ma quỷ cuồng em gái.

Trần Tố đổi hướng suy nghĩ, nghiêm túc nói: “Kỹ thuật diễn của cậu kém, nhưng Giang Nghiễn Chu thì không,cậu thật sự không sợ Lục Dạng bị cậu ta lừa sao?”

“Dạng Dạng là em gái của Giang Nghiễn Chu, có anh trai nhà ai đi lừa em gái mình đâu chứ.”

Lục Minh Tự dừng lại một lúc, đột nhiên lẩm bẩm: “Nhưng đúng là anh đã nhắc tôi đó, Dạng Dạng vẫn chưa được ăn một bữa cơm với người anh khác của em ấy, tôi phải tìm Giang Nghiễn Chu xem sao.”

Trần Tố: “……”

Hoàn toàn không nói cùng một chủ đề.

 

Loading...