Sau khi tham gia show sinh tồn cùng anh trai đỉnh lưu - Chương 66: Máy quạt gió thủ công Lục Minh Tự

Cập nhật lúc: 2025-03-06 21:43:26
Lượt xem: 129

NPC tự nhiên tạo phản làm đạo diễn sinh nghi ngờ.

Vì thế, ông ta gấp gáp mở cuộc họp khẩn cấp.

Bầu không khí trong phòng họp vô cùng nghiêm trọng, ngoại trừ đạo diễn, đầu nhân viên tổ kế hoạch đều cúi gằm xuống, đến hô hấp cũng phải cẩn thận.

Đạo diễn tức giận nói: “Vì sao NPC lại có hạt dưa, còn có cả nồi áp suất?”

Một người yếu ớt trả lời: “Chắc là NPC lén mang vào ạ……”

Đạo diễn: “Mấy người kiểm tra không thấy có vấn đề gì sao?”

Bản thân không cẩn thận, không kiểm tra ra được thì thôi đi, lại còn trốn tránh trách nhiệm, không thừa nhận sai lầm.

Đạo diễn thở dài một hơi, lại hỏi: “Nói tôi xem nhiệm vụ 3 và nhiệm vụ 7 là kế hoạch của ai.”

Có hai người hoảng hốt lặng lẽ giơ tay.

“Tại sao trước đó không nắm được chút manh mối nào, lúc sau lại ra được đáp án?”

Đạo diễn nhướng mày, tiếp tục nói: “Lục Dạng có thể gỡ bỏ nhiệm vụ hoàn toàn là do cô ấy thông minh, không cần quá nhiều manh mối đã có thể giải đáp được.”

Không chỉ người xem nghi ngờ, đến cả đạo diễn xem phát sóng trực tiếp cũng vô cùng nghi ngờ.

Mặc dù phần trước không có quá nhiều ẩn ý hay dự đoán, nhưng Lục Dạng vẫn có thể phân tích một cách logic và hợp lý.

Khán giả có thể sẽ hoài nghi Lục Dạng biết trước đáp án, nhưng đạo diễn thì không nghĩ như vậy, bởi vì ông ta biết rõ Lục Dạng không biết gì về manh mối của nhiệm vụ.

Hai người phụ trách nhiệm vụ 3 và nhiệm vụ 7 run rẩy vì tội lỗi.

Bọn họ liếc nhau, nhưng dưới ánh mắt sắc bén của đạo diễn lại không dám nói dối.

“Đạo diễn, xin lỗi, là chúng tôi…… không làm tốt kế hoạch, cứ nghĩ đến lúc đó trực tiếp đưa ám hiệu cho các khách mời, để khách mời vô tình phát hiện manh mối rồi hoàn thành nhiệm vụ là được.”

“Đạo diễn, chúng tôi chỉ là muốn tạo đề tài cho chương trình, ví dụ như nói khách mời như Lâm Tân Mông là cá Koi, trong lúc đánh bậy đánh bạ mà cũng phát hiện được manh mối, còn Chu Mạt Lê thì phụ trách hoàn thành nhiệm vụ.”

Họ cố vẽ ra kế hoạch để thuyết phục đạo diễn: “Hai người bọn họ một người phát hiện manh mối, một người hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa còn là tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, nhất định rất có tính đề tài!”

Cái kiểu đề tài và nhiệt độ danh không chính ngôn không thuận này, đạo diễn khinh không thèm nhắc đến.

Nhân viên công tác không biết sai, cũng không biết sửa như vậy, đạo diễn sẽ không bao giờ dùng đến nữa.

Đạo diễn tức giận nói: “Các anh bị sa thải!”

Cuộc họp kết thúc.

Đạo diễn âm trầm nhìn vào màn hình lớn đang phát sóng trực tiếp, gọi cho một dãy số.

“Thư ký Tần à? Tôi là đạo diễn của《 Sinh tồn nơi hoang dã 》đây, tôi muốn tìm Phí tổng.”

Tần Quyết nhìn về phía thân hình cao lớn trong văn phòng, đè thấp giọng, nói: “Có vấn đề gì trực tiếp nói với tôi, tôi sẽ báo lại cho Phí tổng.”

“Vâng,” Phía bên kia là kim chủ ba ba, đạo diễn không dám lớn tiếng nói chuyện, “Kế hoạch của chương trình bên này xảy ra chút vấn đề, tôi muốn hỏi Phí tổng có rút vốn đầu tư, hay là hủy bỏ giải thưởng lớn cuối cùng hay không?”

Tần Quyết nói: “Phí tổng biết chuyện này.”

Đạo diễn thấp thỏm không yên: “Vậy ý của Phí tổng là?”

“Mấy ngày nữa sẽ có bão, chúng ta tạm dừng quay chương trình, thay đổi kế hoạch,” Tần Quyết dừng lại, “Ngoài ra, hãy thêm khách mời mới.”

Đạo diễn: “Vâng vâng vâng!”

Chỉ cần không rút vốn thì cái gì cũng được!

Trước kia, khi đạo diễn biết sẽ được đầu tư đã mừng như điên suốt ba ngày ba đêm.

Bởi vì bọn họ cho rất nhiều!

Nhiều hơn mức đầu tư bình thường rất rất nhiều con số 0!

Tần Quyết cúp điện thoại, gõ cửa đi vào.

Anh ta nhìn người đàn ông mặc tây trang đeo giày da, cúi đầu:

“Phí tổng, đã sắp xếp ổn thoả.”

Người đàn ông lạnh lùng nói: “Ừ.”

Tần quyết có hơi hoang mang, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Phí tổng đã biết vấn đề của bản kế hoạch từ trước, vậy tại sao không nói ra, cố tình đợi đến lúc tổ tiết mục tự mình phát hiện?

Chẳng lẽ là y muốn nhìn thấy câu trả lời của nữ sinh tên là Lục Dạng kia.

……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/chuong-66-may-quat-gio-thu-cong-luc-minh-tu.html.]

“Xin phép thông báo hai tin tức.”

“Một, các khách mời mỗi khi hoàn thành hai nhiệm vụ, đều sẽ có khách mời mới gia nhập. Vì thế, tập tiếp theo, chúng ta sẽ nghênh đón khách mời mới.”

“Hai, căn cứ vào tình hình thời tiết, chương trình sẽ tạm thời ngừng quay bắt đầu từ 14 giờ ngày mai, mong các khách mời 14 giờ ngày mai tập hợp ở bờ biển, xin cảm ơn.”

Ngày hôm nay đã quá kịch liệt, khiến cho người xem và khách mời tập mãi cũng thành quen, chỉ hơi ngạc nhiên với thông báo tạm dừng của chương trình.

Màn đêm buông xuống, rừng rậm trước mắt lâm vào một mảnh đen u ám rồi dần biến mất, vừa như một vùng đất cằn cỗi, vừa như một bức tranh phong cảnh bị xé mất một mảng.

Muốn sinh tồn lâu dài ở nơi hoang dã, bắt buộc phải ăn thịt động vật để duy trì thể lực.

Vốn dĩ kế hoạch sau khi đến nhà gỗ của Lục Dạng là chế một cái cung tên, đi săn động vật, nhưng trời lại giáng xuống một con ngỗng trắng.

Khiến cô không cần hao tổn sức lực để đi vồ con mồi.

Họ tìm thấy một con suối ở cách nhà gỗ không xa, sau đó g.i.ế.c ngỗng rồi xử lý nội tạng và lông của nó.

【 Lục Minh Tự g.i.ế.c ngỗng càng ngày càng thuần thục, chương trình này có phải nhật ký trưởng thành của anh trai không thế? 】

【 Xong đời! Lục Minh Tự và fans g.i.ế.c hại lẫn nhau! 】

【? 】

【 Thiên nga, dáng vẻ cao quý lạnh lùng lại không mất vẻ thơ ngây rất giống hình tượng của Lục Minh Tự, cho nên nickname của fan Lục Minh Tự là “Thiên nga”. ( Có hơi quê, nhưng tôi tự hào mình là thiên nga! 】*

Truyện được đăng duy nhất tại monkeyD thenonhenbien

(*) Ngỗng 鹅- Thiên nga 天鹅

Lục Minh Tự bỏ thịt ngỗng và rau dền vào nồi áp suất.

Lục Dạng nhìn Lục Minh Tự đang cúi đầu, vận hết công suất thổi củi nổi lửa, nói: “Anh xem lửa nhé, em đi quanh đây tìm chút tía tô và bạc hà làm gia vị.”

Lục Minh Tự nghiêng đầu, “Yên tâm, anh nhất định sẽ tạo cho em một ngọn lửa thật lớn.”

Lục Dạng nhìn ngọn lửa chỉ còn hơi thở thoi thóp, im lặng.

【 Có khi nào nước miếng của Lục Minh Tự làm lửa tắt luôn rồi không ha ha ha ha ha. 】

【 Máy quạt gió thủ công Lục Minh Tự, một miếng một ngọn lửa! 】

【 Nếu sự nhiệt tình của Lục Minh Tự đối với em gái có thể biến thành thật, thì thế nào cũng là núi lửa phun trào đẳng cấp thế giới. 】

Hai đội còn lại không khỏi nuốt nước miếng nhìn canh và thịt đang sôi sục trong nồi áp suất.

Một nồi thịt ngỗng to đùng thơm nức mũi.

Ngoại trừ Ôn Tiên, Lục Dạng và Lục Minh Tự được ăn con gà ăn mày kia ra, những người khác từ lúc tham gia chương trình tới giờ đều chưa được chạm vào miếng thịt nào.

【 Khiến đám nhóc nhà bên thèm phát khóc rồi! 】

【 Ngỗng ơi, trông ngươi cũng thơm quá! 】

Thịt ngỗng thêm rau dưa, Lục Dạng và Lục Minh Tự ăn không hết, nên kêu các khách mời khác cùng vào ăn.

Tất nhiên không thể ăn không đồ nhà người ta, Lâm Tân Mông và Chu Mạt Lê thảo luận một lúc, sau đó quyết định đưa bánh mì baguette Pháp cho Lục Dạng.

Lâm Tân Mông trong lòng rỉ máu, nhưng ngoài mặt vẫn phải mỉm cười, “Lục Dạng, đây là quà đáp lễ của chúng tôi.”

Lục Dạng duỗi tay nhận lấy, còn gật đầu khen ngợi: “Lấy vật đổi vật, cô tiến bộ đấy.”

Lâm Tân Mông: “?”

Lâm Tân Mông cứ tưởng là Lục Dạng sẽ từ chối, ai ngờ cô lại có thái độ như vậy.

Cứ như là nhìn thấy người thiểu năng cuối cùng cũng học được cách đi đường, rất là vui mừng.

Tần Diệc Đàm và Ôn Tiên không có bánh mì baguette Pháp, nhưng cũng muốn ăn thịt ngỗng, nên họ quyết định dùng phương thức khác để đổi thịt.

“Mật ong của tôi đều cho con lang lửng kia ăn hết rồi, bây giờ chỉ còn lại lương khô thôi, chắc là cô không thích đâu nhỉ.”

Tần Diệc Đàm cười tủm tỉm nói: “Phong cảnh nơi này khá đẹp, tôi xúc cảnh sinh tình, hay là tôi dùng tài hoa của mình tặng cho cô một bài hát tự sáng tác nhé?”

Với tài hoa của cậu ta thì đi khắp thiên hạ, không sợ không có cơm ăn!

Tác phẩm của Tần Diệc Đàm đều do đội ngũ phía sau sáng tác, người khác không biết nhưng Lục Minh Tự thì rõ như lòng bàn tay.

Lục Minh Tự không muốn cái loại rác rưởi như này làm bẩn tai Lục Dạng, lạnh lùng nói: “Xúc cảnh sinh tình cậu chiếm hai chữ, chữ thứ nhất và chữ thứ ba.”

Tần Diệc Đàm nghiêm túc suy nghĩ.

Chữ thứ nhất và chữ thứ ba.

Thế là…… xúc, sinh.

Súc sinh!

 

Loading...